Chương 888
Lẽ ra nhà họ Bạch không nên nghèo như vậy mới phải.
“Phong cách ăn mặc của cô Thụy Hân hôm nay sao lại lạ thế nhỉ?” Cậu Chu cười hỏi.
Trong mắt Bạch Thụy Hân hiện lên một chút phân hận, lạnh lùng nói: “Trên đường không cẩn thận làm bẩn, tôi phải thay đồ gấp.”
Bạch Thụy Văn vội vàng chữa cháy cho em gái, cười nói: “Cậu Chu, tôi và các anh em lâu ngày không gặp lại, ngồi xuống trò chuyện đi, thuận tiện anh kể cho tôi nghe những chuyện xảy ra ở Giang Nam gần đây đị!”
“Được, mời cậu Bạch!”
Mọi người vừa ngồi xuống, Bạch Thụy Văn đột nhiên nói: “Đúng rồi, sao lại không thấy cậu Lục đâu? Ngày như hôm nay, sao anh ta lại văng mặt chứ!”
Sắc mặt cậu Chu có chút cổ quái nói: “Cậu Lục bị thương, nghe nói là bị người đánh. Cho nên sẽ không dễ ra mặt, chỉ đi theo sau ba anh ta.”
Bạch Thụy Văn kinh ngạc, không dám tin hỏi: “Cậu Lục bị người đánh? Ai to gan thế? Chẳng lẽ là người của tứ đại thế gia hùng mạnh ở thủ đô sao?”
Cậu Chu lắc đầu: “Cụ thể là ai chúng tôi không rõ, chúng tôi hỏi, nhưng cậu Lục thế nào cũng không chịu nói.”
Đợi lát nữa tôi tự mình đi hỏi một chút, nếu không phải người của tứ đại thế gia hùng mạnh ở thủ đô, tôi muốn trút giận thay cậu Lục!” Vẻ mặt Bạch Thụy Văn nghiêm túc, một hơi thở mạnh mẽ bộc phát ra, khiến đám người cậu Chu trong lòng kinh sợ.
Trong lòng cậu Chu thầm nghĩ: “Xem ra, cậu Bạch thực sự học được bản lĩnh, Trình Kiêu, cậu xứng đáng nhận xui xẻo!”
Cậu Chu đột nhiên thay đổi đề tài, có hơi cổ quái cười hỏi: “Cậu Bạch, anh sớm không trở về, muộn không trở về, sao cố tính lại chọn lúc ông Y nhận cháu gái trở về, là định bắt nhà họ Y thực hiện hôn ước năm đó của hai vị lão gia tử sao?”
Bạch Thụy Văn rót cho mình một ly trà, cười mà không nói.
Bạch Thụy Hân ở một bên cười lạnh một tiếng: “Đó là đương nhiên, đây chính là hôn ước của ông nội tôi và ông Y năm đó đã định, cô Y Linh này chính là chị dâu tương lai của tôi, mấy người các anh, đừng có mà suy nghĩ linh tỉnh.”
Tuy răng Bạch Thụy Văn không tỏ thái độ, nhưng một luồng khí vô hình trên cơ thể lại bùng nổ lần nữa, khiến đám cậu ấm nhà giàu lại lần nữa kinh sợ.
Trong đó có người có lòng với Y Linh, nhưng hiện tại thấy Bạch Thụy Văn mạnh mẽ như vậy, chỉ có thể lặng lẽ rút lui.
Khóe miệng cậu Chu lộ ra một nụ cười cổ quái, nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của Bạch Thụy Văn nói: “Cậu Bạch, có thể anh không biết, cô Y Linh đã có người trong lòng!”
Sắc mặt Bạch Thụy Văn biến đổi, khí thế cả người thu lại, như bình yên trước cơn bão.
Tiếp đó, cậu Chu đại khái kể lại tin tức Cố Tu Nhiễm nói với mình cho Bạch Thụy Văn nghe, cuối cùng dứt khoát để Cố Tu Nhiễm tự mình nói.
Còn có vài cô bạn cùng lớp với Y Linh làm chứng, Bạch Thụy Văn tin tưởng không nghỉ ngờ gì. “Được lắm Trình Kiêu, ngay cả vị hôn thê của tôi mà cũng dám động vào, tôi xem cậu ta chán sống rồi!” Gương mặt Bạch Thụy Văn cũng xem như đẹp trai, âm trầm như mây đen trên bầu trời.
Cậu Chu cười hì hì nói: “Cậu Bạch, tên ranh kia hôm nay cũng tới.”
Trên mặt Cố Tu Nhiễm lộ ra nụ cười xấu xa khi âm mưu đã được thực hiện, chiêu mượn đao gϊếŧ người này của cậu Chu, so với anh ta còn cao tay hơn.
Trong nhóm cậu ấm nhà giàu, có người tự phát nói: “Cậu Bạch, tên nhóc kia ở đầu bên kia kìa!”