CHƯƠNG 615
“Không vội!” Ninh Cát Sơn mỉm cười, xoay người đi về phía Lưu Tào Khang.
Ánh mắt của Tôn Đại Hải và mọi người đều tập trung vào Ninh Cát Sơn.
“Nhìn đi, quả nhiên là tới vì cậu chủ Lưu.”
Vẻ đắc ý thoáng hiện lên trên mặt Tôn Đại Hải, xem ra mình đoán đúng rồi.
Tôn Mạc cũng có cùng tâm tư như mọi người, cô ta cũng thấy Ninh Cát Sơn tới đây vì Lưu Tào Khang.
Thậm chí đến bản thân Lưu Tào Khang cũng cảm thấy như vậy.
Tôn Mạc ngẩng đầu cao hơn, nhìn Trình Kiêu với vẻ kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhàn nhạt.
Thấy Ninh Cát Sơn đến, Lưu Tào Khang đã chuẩn bị sẵn sàng, dù sao cũng là Viện trưởng bệnh viện, anh ta không dám lơ
là.
“Tào Khang cũng ở đây à?” Ninh Cát Sơn bước tới, mỉm cười chào hỏi Lưu Tào Khang.
Ninh Cát Sơn thường xuyên gặp gỡ Phó thị trưởng Lưu, hai người cũng coi như thân quen, chào con trai của người quen đương nhiên rất tự nhiên.
“Cháu chào Viện trưởng Ninh!” Lưu Tào Khang rất lịch sự, dù sao cũng là nơi công cộng, Lưu Tào Khang làm việc có nề nếp, đâu ra đấy, không cho người khác có cơ hội nắm được điểm yếu.
“Đừng khách sáo, ha ha!” Ninh Cát Sơn thản nhiên nói rồi đi tiếp.
Chuyện gì vậy?
Thái độ của Viện trưởng Ninh với cậu chủ Lưu hơi tuỳ ý quá đúng không?
Tôn Mạc cũng hơi nhíu mày, lẽ nào Ninh Cát Sơn không tới vì Lưu Tào Khang?
Vậy trong những người ở đây, còn ai có thể mời được Viện trưởng Ninh nữa?
Tôn Mạc và Lưu Tào Khang nhìn nhau, trong lòng chợt có dự cảm không lành.
Ninh Cát Sơn đi thẳng tới chỗ Trình Kiêu, đứng đó rồi cúi người chào anh với vẻ vô cùng trang nghiêm, long trọng: “Chào cậu Trình!”
Gì cơ!
Mọi người đều sững sờ.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tại sao Viện trưởng Ninh lại cung kính tên vô dụng đó như vậy?
Mọi người đều trợn tròn mắt, nhìn cảnh này với vẻ không thể tin được!
Tôn Đại Hải cũng không ngoại lệ, nhìn Trình Kiêu với ánh mắt cực kỳ khó hiểu.
Vẻ mặt Tôn Mạc và Lưu Tào Khang âm trầm đáng sợ, quả nhiên Ninh Cát Sơn tới vì Trình Kiêu.
“Mời Viện trưởng Ninh đứng lên.” Trình Kiêu nhẹ giọng nói.
Ninh Cát Sơn đứng lên, thái độ rất tôn trọng: “Hôm đó cậu Trình cứu bọn trẻ xong thì đi ngay, rất nhiều việc sau đó bệnh viện đã giải quyết mà không có sự đồng ý của cậu Trình, mong cậu lượng thứ!”
“Không sao.” Trình Kiêu nhàn nhạt đáp.
Mọi người càng thêm khó hiểu.
Cứu bọn trẻ xong cái gì? Liên quan gì đến Trình Kiêu?