Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 221

Chương 221

Tạ Thiên Hoa nhìn về phía người đàn ông trung niên mặc quần áo luyện công màu trắng, vừa cười vừa nói: “Liễu Đại sư, Tề Minh là thủ hạ biết đánh nhau nhất, hi vọng sẽ không để cho chúng ta thất vọng!”

Liễu Thành Phong mắt nhìn Tề Minh, trên mặt lộ ra một vòng giễu cợt: “Chỉ sợ là công tử bột, trông thì ngon mà không dùng được!”

Tạ Thiên Hoa mặt già đỏ lên, hét lớn một tiếng đối với Tề Minh: “Tề Minh, trận đầu tuyệt đối đừng để tôi mất mặt, để Liễu Đại sư xem thật kỹ thực lực của cậu!”

Tề Minh một mặt ngưng trọng nói: “Tạ gia yên tâm, tôi nhất định dốc toàn bộ sức lực!”

Tần Lộ và Tề Minh đứng trên đất trống bên cạnh đình nghỉ mát, mặt đối mặt mà đứng.

Tạ Thiên Hoa quay đầu nhìn về phía Liễu Thành Phong, hỏi: “Liễu Đại sư, ông cảm thấy hai người bọn họ ai sẽ thắng?”

Liễu Thành Phong mở to mắt, nhìn hai người một chút, một mặt ngạo mạn nói: ” Tần Lộ nọ là Hậu Thiên đại thành, Tề Minh chẳng qua là Hậu Thiên tiểu thành, căn bản không phải đối thủ Tần Lộ. Đoán chừng hắn ta trong tay Tần Lộ, nhiều nhất sống không qua mười chiêu!”

Tạ Thiên Hoa vẻ mặt khó coi nói: “Tề Minh theo tôi đã lâu, chưa từng gặp được đối thủ, bây giờ lại chỉ có thể chống đỡ mười chiêu thôi sao?”

Tô Lương Tử lần đầu nhìn thấy võ giả đối chiến, trong lòng rất là hiếu kì, không nhịn được nhỏ giọng hỏi thăm Trình Kiêu: “Sư phụ, ngài cảm thấy hai người bọn họ ai sẽ thắng?”

Trình Kiêu thản nhiên nhìn hai người, thuận miệng nói: “Đừng nói mười chiêu, ngay cả một chiêu hắn ta cũng đỡ không nổi.”

Lúc Tô Lương Tử nói chuyện, tận lực hạ giọng, ngoại trừ Trình Kiêu người bên ngoài cũng không nghe thấy.

Thế nhưng là, thanh âm Trình Kiêu lại không được đè thấp, tất cả mọi người đều nghe thấy.

Nghe được Trình Kiêu mở miệng trào phúng, Tạ Thiên Hoa hơi không cao hứng, hỏi ngược lại: “Anh Trình, coi như Tề Minh thực lực thấp so với đối phương, nhưng cũng không đến mức một chiêu cũng không đỡ nổi?”

Trình Kiêu thản nhiên nói: “Hậu Thiên đại thành so với Hậu Thiên tiểu thành, hoàn toàn chính xác chỉ cao một cảnh giới, nhưng là thực lực lại là khác biệt như ngày đêm. Hắn ta có thể cản một chiêu của đối phương, liền đã rất được rồi.”

Trình Kiêu còn có câu không nói, đó chính là Tần Lộ cũng không phải là cảnh giới Hậu Thiên đại thành đơn giản.

Liễu Thành Phong trợn trắng mắt, vẻ mặt bất thiện trừng mắt Trình Kiêu, âm thanh lạnh lùng nói: “Tôi vừa nói xong hắn ta có thể chống đỡ mười chiêu, cậu lại nói hắn ta chỉ có thể chống đỡ một chiêu, cậu là cố ý đối đầu tôi đúng không?”

Trình Kiêu nhìn cũng không nhìn Liễu Thành Phong, thản nhiên nói: “Sự thật mà thôi.”

Liễu Thành Phong không cảm ứng được bất luận khí tức võ giả gì trên người Trình Kiêu, trong lòng hơi khinh thường đối với Trình Kiêu.

Bây giờ Trình Kiêu lại phá đám, để ông ta cảm thấy thật mất mặt.

Liễu Thành Phong một mặt khinh bỉ cười lạnh nói: “Cậu thì là cái thá gì! Một người bình thường, cũng dám bình luận chiến đấy giữa hai tên võ giả, ai cho cậu dũng khí?”

Nhìn thấy Liễu Thành Phong vũ nhục Trình Kiêu, Tô Lương Tử lập tức nổi giận. Trước kia lăn lộn giang hồ, ai dám chửi đại ca, làm tiểu đệ là phải đi ra làm hắn ta!

“Ông thì là cái thá gì đây? Dám lớn lối như vậy!” Tô Lương Tử quát lạnh một tiếng.

Liễu Thành Phong nhìn Tô Lương Tử, lại khinh thường nhìn Trình Kiêu, cười lạnh nói: “Tôi hiểu được! Nhóc con, ông ta chính là chỗ dựa của cậu đúng không! Có một Sư phụ võ giả Hậu Thiên đỉnh phong, cho nên cậu mới có thể không coi ai ra gì như thế!”