Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 205

Chương 205

Có điều, người có thể ở chỗ này mua nổi biệt thự, trên cơ bản đều là cấp nhân vật như Lôi Chấn Vũ kia.

Trình Kiêu đi vào trước cổng chính Vọng Nguyệt Lâu, cửa sắt lớn màu đỏ thắm, vô cùng khí phái, cổng có hai con sư tử đá trấn môn, cao vài thước.

Trình Kiêu tìm ra chìa khoá, mở ra cửa.

Sân viện rất lớn, núi giả, đình nghỉ mát, cầu đá, song nhỏ, chính là một lâm viên mô hình nhỏ.

Trình Kiêu có loại cảm giác tâm thần thanh thản: “Nơi này thật đúng là không tệ, xem ra Lôi nữ vương lúc trước tốn không ít tiền.”

“Mà linh khí nơi này nồng hơn xa so với nội thành, ở chỗ này tu luyện, chắc chắn sẽ được lợi không ít.”

“Xin hỏi ngài là Anh Trình ạ?” Lúc này, từ trong phòng đi ra một phụ nữ trung niên.

“Tôi là cư dân dưới núi, phụ trách vệ sinh biệt thự này. Trước đó cô Vân tới bàn giao, nói về sau Anh Trình chính là chủ nhân biệt thự này.” Phụ nữ trung niên nhiệt tình cười nói.

Trình Kiêu gật gật đầu: “Về sau mỗi chủ nhật đến quét dọn một lần là được rồi, tiền lương không thay đổi.”

“Cái này. . . . . . Cám ơn Anh Trình!” người phụ nữ vui vẻ nói.

Biệt thự lớn như thế, mỗi lần quét dọn đều muốn vần thời gian nửa ngày, hai ba ngày liền đến quét dọn một lần, rất mệt mỏi.

Bây giờ chủ nhân đến rồi, vốn cho rằng về sau sẽ mệt mỏi hơn, không nghĩ tới vị chủ nhân này vậy mà dễ nói chuyện như thế.

Hơn nữa còn trẻ như vậy, nếu là sau này cố gái nhà nào gả cho, vậy thì có phúc.ương

Trình Kiêu an tĩnh tu luyện một buổi tối ở Vọng Nguyệt Lâu, linh khí thiên địa nơi này nồng đậm hơn rất nhiều so với cư xá Nắng Vàng, trải qua một đêm tu luyện, cách Trúc Cơ trung kỳ lại thêm một bước.

Đêm hôm ấy, hơn ba giờ sáng, Nhà họ Tần đệ nhất thế gia ở Tần Châu cách Hà Tây hông xa, lại đèn đuốc sáng trưng.

mấy người cầm lái Nhà họ Tần bị triệu tập trở về, tề tụ tại đại viện Nhà họ Tần.

Trong đại sảnh, Tần quản gia vẫn như cũ hôn mê, Tần Vô Song đại thiếu gia Nhà họ Tần, bị người dùng cáng cứu thương giơ lên, mặt oán độc lên án với người đàn ông trung niên ngồi ghế chủ vị.

Người đàn ông kia vẻ mặt âm trầm, không giận tự uy, trên người khí thế ep bên trong, khuôn mặt sắc bén lộ ra sự lãnh khốc.

Ông ta, chính là gia chủ hiện tại Nhà họ Tần, Tần Nam Thiên.

“Phụ thân, ngài nhất định phải báo thù cho Tần quản gia và con!” Tần Vô Song ngồi trên cáng cứu thương, mặt oán độc gào thét.

Tần Nam Thiên thanh âm trầm thấp: “Yên tâm đi, Tần quản gia vì Nhà họ Tần hiệu lực hơn hai mươi năm, bây giờ lại bị hắn ta phế bỏ tu vi. Còn dám đánh gãy hai chân con tôi, thù này không báo, mặt Nhà họ Tần biết để ở đâu!”

“Đại ca, xem ra Nhà họ Tần chúng ta lâu không xuất thế, có ít người đã bắt đầu không thèm nhìn chúng ta.” Lão tam Nhà họ Tần lạnh giọng nói.

Tần Nam Thiên bỗng nhiên đứng dậy, ánh mắt âm trầm nhìn bầu trời phương xa, quát lạnh một tiếng: “Tần Vô Thiếu, dẫn người tấn công Vị Hà Tạ Thiên Hoa, để hắn ta giao ra hung thủ làm tổn thương người Nhà họ Tần!”

Một người đàn ông trung niên mặc áo đen chậm rãi đứng lên, mặt không thay đổi khom người nói: “Lĩnh mệnh!”

“Đại ca, dứt khoát thừa cơ thu thế lực Vị Hà đi!” Lão tam Nhà họ Tần nói.

“Không vội, trước bức Tạ Thiên Hoa giao ra hung thủ, sau lại thu thập hắn ta!” Tần Nam Thiên mặt âm tàn.