Chó Săn Nhỏ

Chương 5

Editor: Chentranho

#5 : Từ bị hϊếp biến thành làʍ t̠ìиɦ cùng chó săn, bị côn ŧᏂịŧ lớn thao mạnh, đáy huyệt bị rót đầy tϊиɧ ŧяùиɠ đặc quánh

"A a...... nó lại to lên rồi...... Ưʍ...... Tiểu Thất......" Có lẽ là bị biểu hiện cực kỳ dâʍ đãиɠ và đê tiện của Tần Thư kí©ɧ ŧɧí©ɧ, côn ŧᏂịŧ đang chôn trong cơ thể cậu lại đột nhiên phồng lên một vòng, cái lỗ huyệt vốn đã bị căng ra đến cực điểm bị cưỡng chế mở rộng như thể sẽ ngay lập tức bị xé rách trong giây tiếp theo, "...... sắp bị căng hỏng rồi...... Ha, no quá...... Ăn, a ưʍ...... Ăn không vô......"

Côn ŧᏂịŧ của chó săn rất dài, mãi cho đến khi qυყ đầυ nằm ở phía trong cùng của huyệt mà một phần lớn vẫn còn lộ ra bên ngoài, màu sắc đỏ tươi tương phản rõ rệt với làn da trắng nõn của Tần Thư, nhìn như có một loại vẻ đẹp da^ʍ tục khêu gợi.

"Cắm đến...... Tận cùng bên trong rồi...... A, huyệt âm bị nhét đầy rồi......" Khó có thể hình dung cảm giác tê dại khó tả biến thành những luồng điện cực nhỏ chạy tới chạy lui trong huyệt, Tần Thư không tự chủ được mà kẹp chặt hoa huyệt của mình, dùng sức mυ'ŧ lấy cái côn ŧᏂịŧ giống như một cây gậy sắt cứng rắn kia, lần đầu tiên thân thể sau khi thừa nhận hoan ái đều thả lỏng xuống, "...... Thật là kỳ quái, hừ ... a a a a..."

Không biết có phải đã nhìn ra sự kỳ lạ của Tần Thư hay không mà con chó săn thè lưỡi liếʍ khóe mắt còn đọng nước nóng hổi của cậu. Cái lưỡi mạnh mẽ màu đỏ sẫm to rộng mà đầy đặn chỉ qua hai cái đã liếʍ hết nửa khuôn mặt đầy nước bọt của Tần Thư, cảm giác dính dính khiến Tần Thư rõ ràng nhận ra hành động này khác hẳn với hành động nghịch ngợm thường ngày, khiến bản tính da^ʍ tiện của thân thể không khỏi bị khơi lên càng thêm hưng phấn.

"... ưm ... liếʍ, liếʍ ... những chỗ khác nữa ..." Khi chiếc lưỡi nóng ẩm quét qua môi cậu, nó tiến vào một chút, lại chạm vào đầu lưỡi của Tần Thư, một sự đυ.ng chạm hoàn toàn khác làm cậu có chút mê luyến, theo bản năng mà vươn đầu lưỡi cùng đối phương lôi kéo bú ʍúŧ lẫn nhau, "Ưm ... thật thoải mái, ưm ......... Tiểu, ha a......" Chiếc lưỡi thô ráp xâm nhập vào miệng cậu, lung tung mà cọ xát, nước miếng nhớp nháp chảy xuống từ đầu lưỡi nó chảy vào trong miệng Tần Thư, cảm giác rõ ràng khác với khi hôn con người làm Tần Thư càng thêm rõ ràng chính mình đang bị một con động vật dâʍ ɭσạи, mơ hồ cảm thấy thẹn thùng xen lẫn càng nhiều là kɧoáı ©ảʍ từ tận đáy lòng lan tràn lên, cậu nhịn không được mà ngậm lấy cái đầu lưỡi kia, dùng sức mà mυ'ŧ mạnh liếʍ láp.

"Động đi...... A, Tiểu Thất......" Cái huyệt hãy còn căng thẳng căng cứng vừa nãy giờ đã trở nên da^ʍ mỹ mềm mại, vách thịt ướt nóng dán lấy bao bọc cái côn ŧᏂịŧ thô to, mềm mại run run mà liếʍ mυ'ŧ hôn môi, da^ʍ mị mà khát cầu càng nhiều kɧoáı ©ảʍ, "...... Động đi mà......" Tần Thư nâng mông lên, dùng hai tay nắm lấy hai đùi của mình, đem cái huyệt da^ʍ của bình banh ra lớn nhất có thể, bộ dạng đói khát thèm muốn bị thao tới thế nào, "Huyệt da^ʍ ngứa lắm...... Tiểu Thất...... Thao, ưʍ...... thao anh đi......"

Tần Thư thực sự không chắc con chó săn trước mặt có thể hiểu được những gì cậu nói hay không, nhưng lúc này cậu không quan tâm đến bất cứ thứ gì khác, cậu chỉ muốn bị con chim cứng rắn của con chó đâm nát, thao thật mạnh, cưỡиɠ ɧϊếp mình thật hung hăng.

Huyệt da^ʍ ướt mềm theo tâm ý của chủ nhân mà đóng mở co rút lại, lôi kéo căn côn ŧᏂịŧ kia tiếp tục thâm nhập vào sâu hơn vô cùng, Tần Thư ngẩng đầu lên thè lưỡi liếʍ cái cằm đầy lông chó săn, đôi mắt đầy nước không chút che giấu tán tỉnh.

Biết rằng con đĩ trước mặt đã nôn nóng muốn bị côn ŧᏂịŧ nóng hổi đâm thủng rồi, con chó săn không còn chịu đựng được nữa, sau khi liếʍ mạnh vào môi Tần Thư, nó chậm rãi đem côn ŧᏂịŧ của mình rút ra, mãi cho đến khi bộ phận căng phồng lên bị môi âʍ ɦộ kẹp hút đến biến lớn kẹt ở trong mép huyệt mới ngừng lại.

Nước da^ʍ hòa cùng những sợi máu chảy ra từ khe hở giữa cúc hoa và côn ŧᏂịŧ, trượt xuống đùi, để lại những vết ẩm ướt trên ga trải giường bên dưới, nhưng Tần Thư lại không hề cảm thấy đau đớn, chỉ cảm thấy không thể chịu đựng nổi sự trống rỗng và ngứa ngáy phát ra từ cái lỗ huyệt căng mọng khiến cậu không kiềm chế được mà muốn vặn vẹo mông, chủ động chơi với côn ŧᏂịŧ mà lần đầu tiên cậu được nếm trải.

May mắn thay, trong một giây tiếp theo, con chó săn đã duỗi thẳng eo mình cho côn ŧᏂịŧ vào một lần nữa. Nơi trống trải mềm mại từng chút một được lấp đầy, Tần Thư không khỏi thở phào một hơi cùng thỏa mãn khó tả.

Côn ŧᏂịŧ của một con chó thì nhọn, đầu mỏng nhất và càng gần gốc thì càng thô -- bằng không, vừa rồi khi mạnh mẽ cắm vào Tần Thư đã không chỉ đau một chút như vậy.

Thử đưa đẩy hai lần, xác định Tần Thư sẽ không cảm thấy khó chịu vì nó, chó săn mới tăng tốc độ đưa đẩy.

"A a, thật tuyệt ... ưm ... thật sướиɠ ... ô ưm ..."Rõ ràng là lần đầu tiên bị vật thô bạo tiến vào như vậy nhưng âʍ ɦộ đàn bà của Tần Thư lại quá dâʍ đãиɠ, vách thịt mềm mại khép mở vặn vẹo, khó nhịn mấp máy dễ như trở bàn tay bị côn ŧᏂịŧ to bự thao thành hình dạng của nó, "...... Cắm đến...... Ha a...... Cắm đến đáy huyệt rồi,...... Tiểu Thất, a a...... Tiểu Thất...... Ưʍ......"

Côn ŧᏂịŧ dày đặc đó cứ rút ra nửa chừng rồi lại dập vào, mỗi lúc một to dần, khóa chặt lấy cái lỗ huyệt vừa khít vừa hẹp vừa nóng hổi không để lại một khe hở dấu vết.

"Đừng ... Ha, đừng ... biến ... càng ngày càng lớn mà..." Cái huyệt non mềm bị nới đến no căng, không còn chút đường sống nào để tránh né, Tần Thư gắt gao nắm chặt hai chân nằm ở đó, thẳng đến khi trên làn da trắng nõn ửng đỏ đến có thể véo ra nước, "Lỗ da^ʍ sắp...... Á, bị nứt vỡ rồi...... Ô......" Một bên thì kêu to như thế, Tần Thư một bên lại dâʍ đãиɠ mà đong đưa eo mông, đón ý hùa theo động tác cắm rút của côn ŧᏂịŧ lớn, "...... A a...... Sướиɠ quá...... Ư ư, Tiểu Thất...... Tiểu Thất làm đĩ da^ʍ thật thoải mái...... Á, đừng mà...... Ha a......"

Cái huyệŧ cơ khát da^ʍ tiện trước mắt bị ƈôи ŧɦịŧ thô cắm đến nước da^ʍ tràn lan phát ra những âm thanh rêи ɾỉ trong lúc nện, Tần Thư trong miệng ư ử mà khóc lên, lời nói hỗn loạn trước sau mâu thuẫn của cậu cho thấy cậu đã thật sự mê muội và sa vào cơn khát tình.

Bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ hung tính bởi tiếng kêu dâʍ ɭσạи của Tần Thư, con chó săn không còn quan tâm đến cảm xúc của cậu mà khống chế lực đạo, nó rút

ƈôи ŧɦịŧ của mình ra đến chỗ phồng lên rồi sau đó đột nhiên dùng sức, nguyên cây thọc đi vào, hung hăng mà đυ.ng phải chỗ sâu nhất trong đáy huyệŧ.

"Á a a -- đâm, đâm đến đáy huyệŧ rồi...... a a a, Tiểu Thất......" Khái cảm bén nhọn xoay mình theo xương sống len lỏi đi lên, cả người Tần Thư đều không chịu khống chế mà run rẩy cả lên, tiếng da^ʍ kêu bên môi lập tức liền thay đổi, "...... Cứng quá...... A a, lại nhanh lên...... Ư...... sướиɠ...... Ha......"

Côи ŧɦịŧ của chó săn không giống con người, không những nổi rõ những đường gân xanh mà còn được bao phủ bởi những nốt sẩn tròn to nhỏ khác nhau, khi ra vào thì phần đầu thịt mềm mại của vách trong huyệŧ bị nó ấn xuống, kɦoáı ƈảʍ mềm mại chạy dài trông mu huyệŧ mang đến cảm giác sướиɠ tê dại khi chạm vào những điểm nhạy cảm trong huyệŧ.

"...... Thật thoải mái...... A a...... Tiểu Thất ƈôи ŧɦịŧ lớn...... Ư, tuyệt quá......" Lần đầu tiên được ăn cây gậy thịt thật sự liền cảm thấy kɦoáı ƈảʍ tột cùng, Tần Thư căn bản không có bất luận sức chống cự gì, gương mặt cậu phiếm hồng, đôi môi si ngốc mà cong lên, nước bọt không nuốt kịp chảy ra từ khóe môi, cơ thể mảnh mai và mềm mại của cậu lắc qua lắc lại đến hoảng loạn, cái huyệŧ nồn nộn vừa mới bị khai bao đã bị ƈôи ŧɦịŧ chó ŧɦασ đến hoàn toàn bủn rủn, chỉ biết run run mà mấp máy mυ'ŧ vào, chỉ biết nhu thuận dể bị ȶɦασ thành hình dạng của ƈôи ŧɦịŧ, "Lại, ha a...... Lại chạm tới rồi...... Ư...... đáy huyệŧ sắp nát rồi...... A a...... Nhẹ, nhẹ thôi...... Ô ưʍ......"

Hoàn toàn buông bỏ những hạn chế đối với bản thân, con chó săn hung hăng đập mạnh vào eo và hông của cậu, mỗi một cú đều đυ.ng thật nặng vào đáy huyệŧ yếu ớt, thẳng đến khi đem cái miệng nhỏ kia ŧɦασ đến lõm vào trong, phảng phất giây tiếp theo sẽ bị mở ra hoàn toàn. Nước da^ʍ bắn ra tung tóe, đám lông giữa háng con chó săn bết lại dính thành một mớ hỗn độn.

"A a, không được -- không được...... Ha, ưʍ...... A a -- anh, ưʍ......" Vách thịt non mềm bên trong bị cọ nghiền đến nóng rát sinh ra một cảm giác ngứa ran nhẹ, dưới sự thúc giục của du͙ƈ vọиɠ lại biến thành kɦoáı ƈảʍ kỳ lạ đem Tần Thư đẩy đến chỗ cao hơn, ƈôи ŧɦịŧ trước mặt không biết đã xuất tinh từ lúc nào, lại không chút gián đoạn ngẩng đầu lên khi lần nữa bị đâm vào, lại bị ȶɦασ từ trên xuống dưới, nước nhờn dính dính chảy ra nhất thời rơi xuống bụng dưới lẫn vào trong đám mây mù tϊиɦ ɖϊƈh͙, "Tiểu Thất...... A ư...... Tiểu Thất, a a......"

Bàn tay không kịp nắm lấy hai chân của cậu tuột ra, ôm chặt lấy ga trải giường mềm mại phía dưới, Tần Thư ngẩng đầu lên, đạt đến cao trào là hét lên tên chó săn trên người cậu.

Một bong bóng lớn nước nóng ấm được phun ra từ huyệŧ, tất cả tưới lên người chó săn làm cho bộ lông vốn đã bết dính lại càng thêm rối tung.

Cậu bị ȶɦασ đến tê dại, mềm mại nóng bỏng không tự chủ được co giật run rẩy, mãnh liệt cắn chặt lấy lưỡi thịt xâm nhập vào bên trong, nhưng ở một giây tiếp theo lại bị cường ngạnh mà xô đẩy mở ra, không lưu tình chút nào mà xâm phạm đến chỗ càng sâu hơn, kɦoáı ƈảʍ bị phóng đại gấp nhiều lần dưới cao trào làm Tần Thư nhịn không được thét chói tai, vặn vẹo eo giãy dụa.

"Không, không được...... A a -- anh, ưʍ...... Chịu không nổi...... Tiểu Thất...... Ưm a --" Cơ thể bị chó săn áp xuống không thể động đậy, Tần Thư lung tung mà ở trên lưng nó lôi kéo cào cấu, một tiếng kêu ủy khuất không che giấu được trong giọng nói của cậu nức nở bật ra, "...... Dừng lại, a a a -- không cần nữa...... Ư, a......"

Nhưng cho dù Tần Thư có kêu gào thút thít kháng cự thế nào thì ƈôи ŧɦịŧ thô dài kia vẫn như cũ không chút lưu lại đường sống mà toàn bộ xỏ xuyên qua người cậu, hung hăng bóp nát lỗ đáy huyệŧ ở sâu trong huyệŧ khiến nó mềm nhũn tê dại.

"...... Tiểu, Tiểu Thất...... Không cần...... Ư......" Cuối cùng cũng nhận ra con chó săn trên người mình muốn làm gì, Tần Thư rốt cuộc hoảng sợ, dùng sức xô đẩy đá đạp lung tung cả lên, "Nơi đó, không được...... A a...... đến rồi...... bị cắm hỏng mất rồi...... ư...... Không cần......"

Thế nhưng, sự giãy dụa của Tần Thư dường như lại có tác dụng ngược lại, con chó săn giơ một chân trước đè xuống thân thể đang giãy dụa của cậu, sau đó đột ngột đứng dậy đâm thẳng vào đáy huyệŧ đã mềm nhũn phía trên, húc cái miệng nhỏ nhắn đó mở ra trong một hơi thở.

"A a a --" đầu khấc bén nhọn đâm đến không rõ là đau đớn hay là kɦoáı ƈảʍ kịch liệt kíƈɦ ŧɦíƈɦ truyền tới, Tần Thư không chịu khống chế mà căng thẳng thân thể thét chói tai ra tiếng, trước người cậu ƈôи ŧɦịŧ không hề thua kém mà bắn ra một lần, sau đó lại phun trào ra một đống tϊиɦ ɖϊƈh͙ sền sệt rơi xuống trên bụng nhỏ.

"Anh không được nữa,...... Ưʍ...... Tiểu Thất......" Liên tục hai lần cao trào làm thân thể Tần Thư có chút nhũn ra, hai tay mềm mại buông thõng trên thân chó săn, hai chân vô lực mà theo động tác va chạm trước sau yếu ớt đong đưa, "...... Từ bỏ...... A, chịu không nổi............ Ô......"

Có lẽ là nghe hiểu lời Tần Thư nói, chó săn cúi đầu đè lên trán cậu, sau đó nhanh chóng mà đưa đẩy vài cái rồi hung hăng thẳng lưng đâm thọc vào vách trong đáy huyệŧ non nớt.

Một giây tiếp theo, Tần Thư lại cảm thấy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© vốn đã căng phồng đáng sợ nay lại lớn thêm một vòng, một lượng nùng đυ.c tϊиɦ ɖϊƈh͙ đặc quánh mạnh mẽ va vào da thịt mềm mại mẫn cảm, kíƈɦ ŧɦíƈɦ vùng da thịt xung quanh lại co giật run rẩy. Tần Thư hừ nhẹ một tiếng, một luồng nhiệt khí khác từ trong huyệŧ phun ra, tí tách tí tách mà tưới lên bộ vị đang giao hợp của một người một chó.

Sau một hồi giằng co bắn tinh vừa mềm mại mà lại vừa mạnh mẽ hồi lâu, bụng dưới của Tần Thư đã hơi phồng lên bởi lượng lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙, như thể chỉ cần ấn một chút là có thể ép lấy chất lỏng trong đó chảy ra.

Đối với đêm đầu mà nói, tìиɦ ɖu͙ƈ mãnh liệt chắc chắn đã làm Tần Thư kiệt sức lực, cậu nằm dưới con chó săn cả nửa ngày, thở hổn hển hồi lâu mới lấy lại được một chút sức lực.

"...... Đi ra ngoài." Tần Thư nâng tay lên đẩy đẩy con chó lớn vẫn đang đè trên người mình.

Chó săn ngẩng đầu, hơi nghiêng nghiêng, một đôi mắt xanh xám lộ ra đôi chút ngây thơ vô tội.

"Anh biết em nghe hiểu được mà." Nhiều hành động vừa rồi đủ để chứng minh điều này.

"...... Bằng không anh sẽ kẹp gãy em." Tần Thư nhướng mày, co rút lại lỗ hoa, thít chặt ƈôи ŧɦịŧ trong đó.

Cậu nhìn thấy con chó săn trước mặt hiển nhiên rất sửng sốt sau khi nghe được lời nói của mình.

...... Quả nhiên là nghe hiểu được.

Khẽ thở dài, Tần Thư ngẩng đầu hôn lên cằm chó săn: "Anh không tức giận," cậu nói, "Em rút ra trước, được không?"

Chó săn nghe vậy thì chần chờ một lát, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo yêu cầu của Tần Thư, chậm rãi rút ƈôи ŧɦịŧ của mình ra.

Tuy nhiên, khi vừa rút ra được một chút, cậu liền phát hiện ra một sự thật đáng xấu hổ.

"...... Kẹt rồi." Hơn nữa không phải là bị kẹt ở cửa huyệŧ, mà là ở cửa đáy huyệŧ.

Cậu cũng ý thức được điều này từ cơn đau do bị kéo, cuối cùng Tần Thư cũng nhớ ra những điểm đặc biệt của ƈôи ŧɦịŧ chó.

Cho nên vừa nãy thứ này làm thế nào mà cắm vào vậy?

Ngây người trong chốc lát liền cảm thấy thứ đang chôn ở trong cơ thể mình lại lần nữa trở nên cứng ngắc sưng lên, Tần Thư hơi hơi trợn to hai mắt, có chút hoảng loạn mà muốn lui ra sau: "Không được...... Từ bỏ, anh...... A a......"

"Em, ưʍ...... khốn nạn...... A a a -- không cần, nơi đó...... Ưʍ......" Không bao lâu lại bị ȶɦασ đến phun nước ra ngoài, Tần Thư cảm thấy cây gậy vẫn còn đang cắm trong đáy huyệŧ của mình không chút nào nhỏ xuống, nhịn không được ủy khuất mà khóc thành tiếng lớn, "...... Cút, cút đi...... A a...... Con chó này, ưʍ...... khốn nạn...... Hừ......"

------------------------------------------

Hố mới, nếu cố gắng sẽ lấp nhanh thôi!!!! Dịch H cho nứиɠ nừng nưng, dạo này tui đang hứng với kiểu người xxx thú nếu không hợp khẩu vị các bạn xin bỏ qua nhé!