“Ngươi gạt ta, ngươi tuyệt đối là gạt ta!” Á Mỹ không thể tin được, cái lão sư biếи ŧɦái này, thế nhưng lại là người vì người quên mình là công dân tốt?
Trương Hạo đưa điện thoại di động cho Á Mỹ, “Á Mỹ, di động của lão sư, ngươi có thể tùy tiện xem, nếu không phát sinh sự tình hôm nay, lão sư có lẽ vĩnh viễn đều sẽ không nói chuyện này, nhưng là ta thật sự không muốn ngươi lại tiếp tục sợ ta, cảm thấy ta là một tên biếи ŧɦái, cầm thú, ra vẻ đạo mạo, là ngụy quân tử!”
Trương Hạo ngữ khí trước nay đều nghiêm túc, Á Mỹ không dám chạm vào di động, càng không dám đi xác nhận lời nói của Trương Hạo là thật hay giả, bả vai của nàng hơi hơi run rẩy, tùy ý Trương Hạo từ sau lưng ôm lấy vây, dựa vào trên vai nàng.
Hai người trầm mặc một hồi lâu, Á Mỹ hạ quyết tâm rất lớn, nói: “Mặc kệ như thế nào, ta đều sẽ không lại phát sinh quan hệ với ngươi, ta đã có bạn trai, lão sư, cầu ngươi buông tha cho ta.”
“Á Mỹ, ngươi thật sự muốn vô tình như thế sao?” Trương Hạo hỏi ngược lại.
“Trước kia là ta quá nhu nhược, không dám nói, không dám phản kháng, nhưng hôm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, ta phát hiện chính mình không nên tiếp tục như vậy. Ta không nghĩ cá chết lưới rách, hy vọng lão sư có thể biết khó mà lui.” Á Mỹ nắm chặt nắm tay, lần đầu tiên nói lớn như thế, Á Mỹ cảm thấy như vậy không giống chính mình.
“Lão sư thích ngươi, lão sư không muốn buông tay.” Trương Hạo ôm chặt Mỹ “Lão sư thừa nhận lần đầu tiên là ta cường bạo ngươi, ngày đó lão sư thất tình uống say, mơ màng hồ đồ muốn ngươi. Ngày hôm sau lão sư phải hướng ngươi để nói lời xin lỗi, nhưng ngươi lại bị dọa trực tiếp khẩu giao cho lão sư. Từ khi đó, trong lòng lão sư liền dường như không muốn buông tha cho ngươi. Á Mỹ, ta thật sự không thể rời khỏi ngươi. Ngươi nói ta bức ngươi, chẳng lẽ ngươi không phải cũng đang ép ta sao? Ngươi mỗi lần đến văn phòng, đều chủ động cùng ta làʍ t̠ìиɦ, cho ta khẩu giao, ta cho rằng ngươi thích. Á Mỹ, lão sư thật sự không có cưỡng bách ngươi…… Ngươi ngẫm lại xem…… Lão sư mỗi một lần đều không có chủ động muốn cùng ngươi làʍ t̠ìиɦ……”
Á Mỹ ngây ngẩn cả người, ở trong đầu nàng, Trương Hạo chính là một tên biếи ŧɦái, tìm nàng đều là vì muốn cùng nàng làʍ t̠ìиɦ, nàng thậm chí đều không có nghĩ tới lý do khác, nghe hắn vừa nói như thế, trong đầu Á Mỹ, “Ong” một tiếng, khủng hoảng sợ hãi xoay người đối mặt với khuôn mặt tuấn lãng hoàn mỹ của Trương Hạo, run run hỏi lại, “Ngươi tìm ta đến văn phòng, chẳng lẽ không phải vì làʍ t̠ìиɦ?”
“Bao gồm buổi sáng hôm nay, ta tìm ngươi đến văn phòng là muốn hỏi ngươi vì cái gì gần đây luôn đến trễ, nhưng ngươi vừa tiến vào liền khẩu giao cho ta, làm hại ta đều quên chính sự.” Trương Hạo cũng thực vô tội, mày kiếm đẹp đều là ủy khuất không nói nên lời.
Á Mỹ đẩy ra Trương Hạo, kinh hoảng thất thố đứng lên, từ trên bàn cầm lấy một bình nước khoáng, “Ùng ục ùng ục” uống hết nửa bình, “Ngươi đừng nói chuyện, cho ta suy nghĩ một chút.”
Á Mỹ hiện tại hỏng mất, đã không biết nơi nào xảy ra vấn đề, lúc này đã 6 giờ, Á Mỹ có chút đói bụng, bưng lên bữa tối của Trương Hạo vì nàng chuẩn bị, ngồi ở đối diện bàn, bắt đầu ăn uống thỏa thích, còn không ngừng rót nước khoáng, áp xuống bực bội trong lòng.
Trương Hạo không có nói cái gì, đứng dậy nói: “Tiết tự học buổi tối muốn bắt đầu rồi, ta đến lớp nhìn xem, ngươi ăn no, liền có thể đi trở về.”
Á Mỹ thấy hắn đi ra ngoài, lập tức cầm lấy di động của hắn, không có khóa, tin nhắn, QQ, WeChat, thời gian nửa năm, không đến mười phút đã bị Á Mỹ xem hết, nàng chỉ cảm thấy thế giới đổ vỡ, nàng bị chính mình hại thẻ thảm, Nima, thế giới như thế nào là cái dạng này? Vì cái gì cùng tưởng tượng không giống nhau?