Chu Nghị kinh ngạc đến ngây người nhìn Tô Quyền, hỏi ngược lại: “Ngươi không phải gay sao?”
“Đúng vậy, cho nên ta cùng Bạch Hướng hai người để một cái cùng Á Mỹ mọi người ca tụng luyến ái không được sao?” Tô Quyền hỏi ngược lại.
Chu Nghị si ngốc vài giây lúc sau, cười ha ha, “Thật là sống lâu mới thấy a! Việc lạ mỗi ngày đều có, hôm nay đặc biệt nhiều a!”
Tô Quyền chu lên cái miệng nhỏ, “Ta chính là cảnh cáo ngươi, ta đánh không lại ngươi, nhưng là Bạch Hướng đánh thắng được ngươi.”
Đáng yêu tiểu thụ hung hăng trừng mắt liếc mắt nhìn một cái với Chu Nghị, rồi mới đáng thương hề hề liếc mắt một cái nhìn Á Mỹ, nói: “Ta đi giúp ngươi báo thù đây, chờ ta a!”
Đây đều là cái việc gì vậy a! Á Mỹ có chút loạn a, nghe tiếng chuông vào học, Á Mỹ trực tiếp ngã xuống bàn ngủ. Á Mỹ mệt mỏi, Chu Nghị cũng không có quấy rầy nàng, chỉ là vẫn luôn vuốt ve đùi của nàng, cũng không có sờ hướng vào bên trong.
Á Mỹ ngủ rồi, khi tỉnh lại khi đã là ba giờ chiều. Mở ra di động, đổi mới một chút tin tức bạn bè, rồi mới trợn mắt há hốc mồm. Mắng Tả Phi là tra nam, mắng Kim Ngọc Oánh không biết xấu hổ, còn có mắng Á Mỹ không biết kiềm chế, dù sao toàn những từ ngữ hoa hoè loè loẹt, các loại bình luận đều không có hạn cuối, Chu Nghị vẫn luôn ở lướt tin tức, thấy nàng tỉnh, đem di động của chính mình đưa Á Mỹ, “Ngươi nhìn xem.”
Không biết là cái vương bát đản nào lại loan truyền hình ảnh nàng khẩu giao cho Trương Hạo lên tin tức của trường, nhưng có thể thấy rõ ràng đây là camera nhỏ dùng để quay chụp lén.
Á Mỹ đưa điện thoại di động trả lại cho Chu Nghị, cũng cùng hắn kéo ra khoảng cách, lúc này di động của nàng truyền đến một cái tin tức, là tô quyền, “Á Mỹ, chúng ta đang chờ ngươi đây, nhanh lên lại đây ái ái.”
Giờ tự học, không có người, Á Mỹ đứng dậy liền đi, Chu Nghị một phen giữ chặt nàng, hỏi: “Ngươi muốn đi đâu?”
Á Mỹ tìm một tờ giấy, viết một câu, “Ta thực dơ, thỉnh ngươi buông tay.”
Chu Nghị thật sự buông tay ra, bất quá ở dưới có viết nói: “Lại dơ, chỉ cần là của ngươi, gia cũng không thèm để ý.”
Á Mỹ giật mình nhìn liếc mắt nhìn Chứ Nghị một cái, đẩy hắn ra, dường như phát điên tông cửa xông ra. Trong phòng học nháy mắt một mảnh im lặng, theo sát có nữ sinh hô to một tiếng, “Vương bát đản, là ai chụp lén?”
Theo sát là account của Trương Hạo phát biểu một câu, “Loại hình ảnh PS này, nếu lại có người truyền bá, đều bị khai trừ giống nhau.”
Á Mỹ đã không có tâm tình đi chú ý, nàng chỉ cảm thấy thế giới đã sụp xuống, so với việc buổi sáng bị luân gian càng khủng bố hơn.
Khu vực dạy học an tĩnh, hoàng hôn ánh sáng chiếu xuyên thấu qua cửa sổ tiến vào hành lang thật dài, Á Mỹ không có mục đích đi tới, bả vai nho nhỏ không ngừng run rẩy, nước mắt theo khóe mắt nhỏ giọt, vì cái gì lại đối sử với nàng như vậy? Vì cái gì muốn như vậy đối với nàng? Nàng rốt cuộc làm sai cái gì?
Tâm thiếu nữ dường như giống như pha lê vỡ nát đầy đất.
Nàng bước lên sân thượng trường học, bầu trời màu lam trong xanh, mây trắng dường như kẹo bông, thế giới tốt đẹp như thế, nhưng vì cái gì lại tàn khốc với nàng như thế?
“Á Mỹ?” Gương mặt anh tuấn vô cùng quen thuộc, thế nhưng là Tả Phi, hắn cũng ở trên sân thượng, “Ngươi xảy ra chuyện gì?” Tả phi nhìn Á Mỹ đang rơi lệ không khỏi hỏi.
“Đừng hỏi, đừng hỏi.” Á Mỹ ngồi xổm trên sân thượng, Tả Phi đi tới vài bước, cúi thân hình xuống, bàn tay mảnh khảnh của thiếu niên, đáp ở trên mái tóc dài của nàng, ôn nhu nói: “Mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, ta đều ở bên cạnh ngươi.”
“Chúng ta đã chia tay, đã chia tay.” Á Mỹ kêu sợ hãi một tiếng, khóc khàn cả giọng.
“Ngươi nói chia tay liền chia tay sao? Ta đã đồng ý sao?” Tả Phi lạnh giọng quát, một tay đem Á Mỹ kéo lên, đem nàng để tới vách tường sau lưng, ngay sau đó môi của thiếu niên ướt nóng liền dán lại đây, cắn cái miệng nhỏ của thiếu nữ, hàm ở trong miệng.