Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Huyền Vũ Hoàng nghe xong Bành đại tổng quản báo hỉ sau, duy trì thái độ đạm nhiên cũng được cho là tương đối bình tĩnh.
Bành đại tổng quản bẩm báo sau, liền thúc thủ hầu hạ ở bên cạnh, nửa cũng không vì Chu Chỉ Nhược mọi người sốt ruột xin ban thưởng.
Hắn đã chú ý tới bút lông trong tay Huyền Vũ Hoàng viết được so với vừa nãy nhưng là nhanh hơn nhiều.
“Há, chênh lệch thời gian không nhiều nên đến giờ dùng cơm trưa rồi chứ? Gọi nàng đến Dưỡng Tâm ngoại điện ban yến khoản đãi.” Một lúc lâu, Huyền Vũ Hoàng mới nói: “Long lão cùng thân phận các trưởng lão Tam Thánh Tông trở lên, bao gồm người của Nguyên Liệu điện chủ đều mời đến. Đến giữa thời gian yến tiệc trẫm cũng sẽ đích thân đi tới. Mặt khác chuẩn bị ban thưởng cấp bậc quốc lễ, đưa tới Nguyên Liệu điện.”
“Tuân chỉ.” Bành đại tổng quản quả nhiên đợi được Huyền Vũ Hoàng ân thưởng, lập tức như một làn khói làm theo mà đi rồi.
Thời điểm Nguyên Liệu điện chủ vội vã rời đi Nguyên Liệu điện, chư vị nữ đệ tử còn muốn lo lắng có chuyện gì xảy ra đây. Từng cái từng cái chờ mãi, cư nhiên lại chờ được đến hoàng cung ban ân đưa tới quốc lễ rồi.
Cấp bậc quốc lễ a, nhưng là so với ban thưởng lúc trước còn dầy và nặng hơn. Chư vị quản sự Nguyên Liệu điện biết lợi hại, quả thực miệng đều không đóng lại được.
Mấy năm không cần lo chi phí ăn mặc tiêu dùng.
Trước nhờ Chu Chỉ Nhược được ban thưởng lần thứ nhất xem như là nhường mọi người thoát nghèo, lúc này ban thưởng tuyệt đối là có thể để bọn họ trải qua thường nhật thật tốt.
“Tọa điện đại sư tỷ ngộ đạo, thật giống là người trẻ nhất ngộ đạo trong vòng trăm năm qua a! Vì lẽ đó hoàng thượng ban thưởng nhiều thứ tốt như vậy.”
“Đại sư tỷ tuyệt đối là người có phúc khí a, chúng ta đều có thể dính hỉ khí theo lây.”
Rất nhanh, các nàng cũng nhận được tin tức, Nguyên Liệu điện chủ cùng tọa điện đại sư tỷ Chu Chỉ Nhược ở trong hoàng cung được ban yến.
“A? Điện chủ lại có thể sẵn sàng ở hoàng cung dùng bữa? Nàng trước đây nhưng là không thích ở chốn quan trường tụ hợp kia nhất.”
“Khẳng định là bởi vì đại sư tỷ của chúng ta chứ. Dựa theo đại sư tỷ lần trước đã từng uống say qua, điện chủ là sợ đại sư tỷ chịu thiệt chứ?”
“Đúng vậy đúng vậy, đại sư tỷ chúng ta xinh đẹp như vậy, chỉ sợ là không biết bao nhiêu kẻ xấu xa muốn nhìn đến chảy dãi đây. Có điện chủ ở đó giúp đỡ chăm nom, chúng ta mới có thể yên tâm.”
Các loại tán dương cùng kèm theo lo lắng, ở bên trong Nguyên Liệu điện truyền lưu.
Kỳ thực toàn bộ Vũ đô phần lớn võ học thế gia cùng quan khanh nhân gia. Đã ở trong thời gian ngắn nhất thu được tin tức hai người trẻ tuột kiệt xuất này ngộ đạo.
Kiếm ý cùng tiên ý hai hạng võ học ngộ đạo đồng thời xuất hiện ở nước Vũ.
Rất nhiều người vui mừng kinh ngạc thốt lên vận nước đại vũ quốc song khởi, cũng bắt đầu suy nghĩ đến sức ảnh hưởng của cái sự kiện này mang lại.
Địa vị của Độc Cô Lạc ở Tam Thánh Tông khẳng định thêm vững chắc, thế lực Nhân thánh nhất mạch sẽ chiếm được danh tiếng lớn. Bất quá chuyện này căn bản không khó hiểu, cái này cũng là kết quả tất nhiên từ sau khi trình độ Độc Cô Lạc thăng cấp lên.
Ở tại dưới tình huống hai vị thánh nhân còn lại không có dòng dõi, hậu duệ của Nhân thánh là Độc Cô Lạc tự nhiên là đối tượng đáng để Tam Thánh Tông mong chờ tiếp nhận tuyển chọn làm người đảm nhiệm chưởng tông thay Long lão.
Sức ảnh hưởng từ việc Chu Chỉ Nhược được ngộ thiên đạo sản sinh, mới là nội dung mà khắp nơi càng thêm quan tâm.
Vũ đô cuồn cuộn sóng ngầm. Thế lực khắp nơi nhưng là lặng yên quan tâm nhất cử nhất động từ phía triều đình.
“Chu Chỉ Nhược cùng Mặc vương tử quan hệ, đến cùng xác định hay chưa?”
“Không có nha, đây chính là chuyện làm người sốt ruột. Bất quá rất nhiều người đều thấy chu sa giữa trán nàng, khẳng định là còn chưa có thu vào phòng.”
“Nếu là nàng ngộ đạo, chỉ sợ là không cần lại duy trì tư cách nguyên liệu sư nữa chứ?”
“Bất định ngày nào đó, Chu Chỉ Nhược liền sẽ trở thành thê tử chưa xuất giá của Mặc vương tử.”
“Tuyệt đối là vậy, cũng đã đến bên trong phủ người ta ở lại. Loại hương thịt đến miệng này, không ăn cũng còn có thể tha thứ, thế nhưng chí ít liếʍ một cái là tránh không được a…”
“Đúng. Vì lẽ đó Chu Chỉ Nhược tuyệt đối là người của Mặc vương tử, như vậy liền mang ý nghĩa…”
Chuyện này ý nghĩa là thế lực giãy chết của đại vương tử, lại chịu đến một đòn phủ đầu.
Khi một cái trí tuệ khủng bố, võ học siêu cao, trị liệu lợi hại nữ tử đứng ở phía sau Mặc vương tử ©υиɠ cấp chống đỡ.
Có câu nói gọi là gì? Sau lưng một cái nam nhân thành công, đều có một vị nữ nhân yên lặng kính dâng.
Ừ, ở trong mắt rất nhiều thế lực nước Vũ, Chu Chỉ Nhược tựa là loại nữ nhân này.
Nàng trực tiếp đem Độc Cô Mặc từ một cái bại tướng, đẩy lên thành người dự hậu tuyển cho vị trí thái tử có tới chín mươi chín phần trăm. Liền ở trong mắt tất cả mọi người, cũng thành người dự tuyển số một cho vị trí thái tử phi.
Kỳ thực bọn họ không biết. Mặc vương tử yêu thích chính là…
“Chu Chỉ Nhược ngộ đạo? Tiên ý?” Độc Cô Mặc ở trong quân doanh bên ngoài Vũ đô thu được tin tức này, nhất thời ngẩn người.
Không có cái gì khϊếp sợ. Đối với nàng quá mức thiên tài mọi người đã dần dần thành thói quen.
Nhưng là, Độc Cô Mặc ở sau khi vui vẻ, lại bắt đầu có lo lắng.
“Chủ nhân, ngươi là có hay không đang lo lắng cái gì?” Báo lão ở một bên nhìn ra sắc mặt của hắn không đúng.
“Ta đang suy nghĩ… Thân phận Chu Chỉ Nhược càng ngày càng cao, sợ là…” Độc Cô Mặc hơi làm do dự sau, vẫn là đem lời nói thật xuất ra. Bởi vì chuyện này không thể tìm Chu Chỉ Nhược thương lượng, mà Báo lão là người tâm phúc, mới dễ nói.
“Chủ nhân ngài sợ Chu Chỉ Nhược có lòng dạ khác sao? Không có không có.” Báo lão vỗ ngực bảo đảm.
Độc Cô Mặc khẽ mỉm cười, lắc đầu nói: “Không, ta là lo lắng nàng không chịu vào Đông cung hay Tây cung.”
“Ồ? Ý của chủ tử là. Nàng muốn độc chiếm vị trí hoàng hậu?”
“Ha ha, có thể là ta nghĩ quá sớm. Nhưng là nữ nhân hẳn đều là keo kiệt. Hiện nay hậu cung Huyền Vũ Hoàng chưa thiết hoàng hậu cùng Đông cung và Tây cung, mà là tứ đại phi tử, tựa là không hy vọng được chuyên quyền hậu cung.”
“Chủ nhân là lo lắng nàng chuyên quyền?”
“Nữ nhân mà thôi, chuyên quyền có thể tới trình độ nào?” Độc Cô Mặc không biết sự tích Võ Tắc Thiên nên căn bản không để ở trong lòng, cười nói: “Ta chỉ là lo lắng Chu Chỉ Nhược không cho phép những nữ nhân khác chiếm cứ Tây cung hoặc Đông cung.”
Báo lão vừa nghe gật mạnh đầu: “Đúng đúng, chủ nhân nghĩ tới đúng vậy. Càng là người phụ nữ có bản lĩnh càng muốn đơn độc chiếm cứ nam nhân cho bản thân.”
Kỳ thực Độc Cô Mặc lo lắng thực sự là buồn lo vô cớ, không, nên coi là tưởng bở mà thôi.
Trong lòng hắn ghi nhớ Cung Tiểu Lộ cùng Chu Chỉ Nhược, người nào là hắn có năng lực chiếm được?
Một bên khác, ở trong hoàng cung cử hành rượu yến ngự ban chính đang say mê, Ngô Minh ở bề ngoài đã uống được gần đủ rồi.
Luân phiên chúc rượu khiến Ngô Minh không nghĩ trang túy cũng không dễ dàng, huống hồ ở đây đều là trưởng lão Tam Thánh Tông thân phận không tầm thường.
Tình công chúa lặng yên ở cửa điện nhòm ngó một lúc, nhưng không đi vào. Kỳ thực hành tung của nàng làm sao giấu giếm được chư vị trưởng lão bên trong? Chỉ có điều mọi người đều không phá thôi.
Sức quan sát siêu tuyệt như Ngô Minh tự nhiên cũng là biết, nhưng là sư phụ liền ở bên người, không dám bắt chuyện Tình công chúa lại đây a. Không sau đó ai mà biết có thể hay không tương tự với chuyện Trang phi.
Nguyên Liệu điện chủ không uống rượu, an vị ở bên cạnh Ngô Minh chậm rãi dùng cơm.
Bất quá mọi người cũng đã sớm biết thói quen của nàng vẫn luôn như vậy, đều không để ý lắm, làm bộ không nhìn thấy đều đi tìm Ngô Minh chúc rượu.
Ngô Minh là ai đến cũng không cự tuyệt, cũng không vận công chống đỡ, dần dần mà đỏ bừng cả mặt.
Đầy đủ một canh giờ, Ngô Minh đứng dậy tìm cái lý do rời đi một lúc, chư vị trưởng lão tiếp tục uống tửu.
Ngô Minh vừa ra cửa thiên điện nơi chiêu đãi tiệc rượu, liền muốn đi bắt chuyện nơi Tình công chúa chính đang đứng ở cửa, nhưng không nghĩ Trang phi lặng yên xuất hiện, một cái kéo lấy tay của nàng: “Oan gia, ngươi nhưng là làm ai gia nhơ muốn chết.”