Editor&Beta: Mer
“Chậc, nơi này cũng quá hoang vắng rồi.” Long Thiệu nhanh nhẹn phi kiếm đến ở một ngọn núi hoang vắng.
Ngũ quan anh tuấn, khiến trên người hắn phảng phất thiếu một chút khí chất cà lơ phất phơ, mà nhiều thêm khí chất phú quý.
Long Thiệu từ trước đến nay đối với gia tộc thị phi khác không có hứng thú, hắn thích đi ngao du khắp nơi để thám hiểm, thật đúng là hắn cũng tìm thấy một vài nơi và phát hiện không ít thượng cổ đại năng lưu lại tại động phủ.
Mà không, nghe nói u phiến nhân sâm trong núi rừng sâu thẳm này có khả năng cất giấu một vài di tích trong động phủ không muốn ai biết đến, hắn liền chạy nhanh dùng tiên hạc để lại âm tín để đi gặp tộc trưởng, chính mình ngự kiếm bay ra chỗ đó.
Nhưng hắn bay lâu như thế tại phiến rừng rậm cũng không thấy có địa phương gì đáng giá để thăm dò, một bóng người yên lặng đều không có dù nãy giờ hắn đã xử lý rất nhiều yêu thú......
Long Thiệu thấp mi suy tư, vừa lơ đãng đã bị một con kỳ lân trong trạng thái yêu thú phun lửa đánh úp lại, nhận ra con yêu thú này không đơn giản, Long Thiệu không chủ động tránh né.
Lại không nghĩ tới rằng dự cảm quả nhiên sẽ trở thành sự thật, cách đó không xa xuất hiện một đám yêu thú cùng loài tức giận rào rạt mà chạy đến......
“Ha! Cuối cùng thoát được.” Chật vật trốn vào trong một sơn cốc sâu trong một cái bị cây thấp thoáng trong thạch động.
Long Thiệu cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, đang định dùng pháp lực chiếu sáng một chút lại phát hiện ra pháp lực của hắn hoàn toàn không có chút phản ứng nào tại nơi này.
“Chuyện gì thế này... Chẳng lẽ…?” Long Thiệu nhìn về phía trong động, trong lòng chợt vui vẻ, hắn có suy đoán rằng trong động này chỉ sợ có thứ gì đó không đơn giản.
Nhưng mà nếu nói sợ vậy thì tuyệt đối đó không phải là hắn.
Long Thiệu thập phần cẩn thận mà gian nan dùng một ít bí bảo khai phá mấy chỗ cấm chế, cuối cùng mở ra thạch động sâu bên trong một gian thạch thất.
Không nghĩ tới cảnh tượng bên trong lại làm hắn chấn động như thế này.
Đây rõ ràng đây không phải là "thứ" mà hắn cho rằng là đại bảo động phủ gì đó, mà khả năng cao chỉ là một tòa bế quan mật thất.....
Nhưng Long Thiệu lại không có nửa phần thất vọng, ánh mắt hắn gắt gao bị thạch thất trong gian thủy tinh hấp dẫn.
Không thể dùng pháp lực, thị lực của Long Thiệu vẫn cực kỳ tốt như cũ, huống chi cặp cánh thủy tinh quan kia còn toả ra ánh sáng xanh nhàn nhạt......
Hắn cầm lòng không được tiến lên, nhìn tinh oánh dịch thấu* thủy tinh quan đó, trong mắt Long Thiệu đã toát ra vẻ si mê.
* trong suốt không lẫn tạp chất có thể nhìn thấu
Trên thủy tinh quan....... Có một người đang nằm.
Một tuyệt thế mỹ nhân.
Các gia tộc môn phái thế lực vẫn luôn cường thịnh nên hắn chưa bao giờ đối với những thứ tự nhào vào l*иg ngực cảm thấy có hứng thú, mà vưu vật mỹ nhân nằm trong thủy tinh quan này, chỉ liếc mắt một cái liền hấp dẫn ánh mắt đầy tính chiếm hữu của hắn.
Làm hắn chỉ nghĩ đến hung hăng mà chà đạp, hung hăng chiếm hữu làm đối phương hoàn toàn trở thành vật sở hữu của riêng hắn.
Người nằm ở trong quan kia mặt mày cực kỳ đẹp, ngũ quan không một chỗ nào là không phải tinh xảo hiếm có trên thế gian, tổ hợp ở bên nhau kia càng làm cho người được xưng là đệ nhất mỹ nhân Tu Tiên giới-Li Cơ lúc này cũng phải tự thẹn không bằng.
Lặng im như thác nước, nhu thuận mà chiếu vào người bên trong, vật liệu may mặc trước ngực càng kín mít bao quanh, đầy đặn vô cùng, đôi chân thon dài bị y phục che khuất, nhưng không khó để nhận ra bờ mông căng tròn đẫy đà kia tươi tốt cỡ nào......
Long Thiệu từ trước đến nay chưa bao giờ là người sẽ bạc đãi chính mình, đối những người khác thì khinh thường nhưng khi nghĩ lại, chỉ là hắn vẫn chưa tìm được chân ái của mình mà thôi.
Hiện giờ cuối cùng Long Thiệu cũng gặp được người có thể làm hắn liếc mắt một cái liền động tâm, nhưng không nghĩ tới đối phương lại.....
Long Thiệu thất thần mà vuốt ve thủy tinh quan, lại không biết mà đυ.ng phải cấm chế nào đó, toàn bộ thủy tinh quan đều phảng phất chấn động một chút, mà người trong quan kia lông mi cũng hơi run rẩy.
Long Thiệu vừa mừng vừa sợ, dưới tình huống không thể sử dụng pháp lực vội vàng dùng sức cả cơ thể đem thủy tinh quan mở ra, bàn tay to nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt tuyệt sắc của mỹ nhân.
Phát hiện thân thể tuy rằng có chút lạnh nhưng xác thật là có độ ấm. Tức khắc cảm xúc hắn liền trở nên rất mênh mông, đem tiểu mỹ nhân từ quan ôm vào trong l*иg ngực hắn.
Giai nhân trong ngực như cảm nhận được động tĩnh bên ngoài, lông mi cong dài tự nhiên run rẩy, đôi mắt đẹp đẽ cuối cùng mở ra, liếc mắt một cái liền thấy có người đang ôm mình.
“Ngươi là ai? Ta.....Ta là ai?” Long Thiệu nín thở, lại không nghĩ đến rằng giai nhân nằm trong ngực nói ra là bộ dạng này lại làm hắn càng thêm kinh hỉ.
Mất trí nhớ? Mất trí nhớ chẳng phải là càng tốt hơn à?
Nhẹ nhàng tiến lên hôn bờ môi hồng đỏ trơn mềm của mỹ nhân, Long Thiệu chưa bao giờ đối với người khác nói ngữ khí ôn nhu như vậy: “Ta là phu quân của ngươi, ngươi chính là thê tử của ta. Liên Nhi...... Ta tới để đánh thức ngươi dậy.”
“Đánh thức?” Mỹ nhân mê man mà chớp mắt, lại phát hiện cánh tay của nam tử anh tuấn đang ôm mình đã không thành thật mà ở trên người y lộn xộn......
“Aa..ân.....” Cái này, đây là người tự xưng là “Phu quân” của y đang sờ ngực y sao? Mỹ nhân rõ ràng là cảm nhận được bờ ngực mượt mà đầy đặn của mình bị một bàn tay to duỗi sờ vào trong y phục mà vuốt ve.
Về cái cảm giác thập phần xa lạ kia làm y trong nháy mắt đỏ bừng cả khuôn mặt, cứ nghĩ đến việc mình không có bất kì ký ức gì về đối phương trong lòng lại theo bản năng muốn cự tuyệt......
Phát hiện giai nhân trong ngực đã tỉnh lại, mà pháp lực của hắn cũng khôi phục theo.
Long Thiệu dùng thuật chiếu sáng làm ánh đèn trong thạch thất càng thêm sáng, nhẹ nhàng lại kiên quyết mà lột bỏ y phục của mỹ nhân.
Chờ đến khi hạ thân đối phương vô lực thẹn thùng mà lộ ra, lại phát hiện đối phương nguyên lai không phải nữ nhân......
Phương thảo tối tăm kia tuy rằng có hoa huyệt của nữ nhân, nhưng cũng có phân thân phấn nộn đáng yêu cùng túi trứng tinh xảo của nam nhân.
Bất quá đối với Long Thiệu thì không có gì khác biệt.
Bởi vì hắn đã sống được mấy trăm năm chỉ gặp được duy nhất vị mỹ nhân khiến hắn động tâm như thế.
“Liên Nhi, ngươi thật đẹp......” Long Thiệu thất thần mà nhìn người như hoa như ngọc trước mắt, hô hấp như muốn ngưng lại.
Người trước mắt giống như phi phàm của tạo hóa, làm người khác vô cùng kinh ngạc mà cảm thán......
Vị mỹ nhân kia mắc cỡ đỏ mặt, thậm chí nhắm lại cặp mắt xinh đẹp, không dám nhìn vào Long Thiệu, vị phu quân này của y như thế nào mà dùng ánh mắt như hổ đói kia làm y ngượng ngùng không biết nhìn đi đâu cả.
“A...ân......ưʍ.” Nhưng y vẫn bị bàn tay to lớn thô ráp của đối phương vuốt ve đầṳ ѵú làm cho kɧoáı ©ảʍ dâng cao lên sướиɠ đến mức mở to đôi mắt tròn.
Dùng ánh mắt đào hoa phát sáng nhìn như yêu thích đến mức không muốn buông tay mà vuốt ve phần ngực trắng tuyết to lớn phía trước.
Mà bờ môi hồng nhuận tuyệt mỹ kia không kìm được tràn ra rêи ɾỉ phóng đãng.
Long Thiệu phảng phất như mắc nghiện cái cảm giác vuốt ve tuyết nhũ cực đại này, mà nó trắng đến nỗi như muốn phản quang trên da thịt mềm mại.
Nụ hoa màu hồng phấn run run rẩy rẩy mặc hắn chà đạp xung quanh một vòng quầng vυ' rất gợi cảm, làm người ta không thể không muốn tuyệt thế cự nhũ kia cho dù nó đến từ một người có cơ thể song tính.
Hắn nhịn không được ngậm lên, say mê liếʍ mυ'ŧ nụ hoa này thoạt nhìn dị thường phấn nộn.
Phát hiện đầṳ ѵú này thế mà còn có hương sữa khi hắn liếʍ láp, Long Thiệu càng thêm kích động mà gặm cắn.
Cơ thể vưu vật này... Nói không chừng còn có thể chảy ra sữa đấy. Hắn cần phải nỗ lực nhiều hơn mà đem sữa hút ra....
Buông hai đại đầṳ ѵú mảnh mai bị hắn cắn đến sưng đỏ ra, Long Thiệu lập tức đem người trong lòng ngực hướng đến trong ngực ôm.
Càng gần chút nữa, âm thanh Long Thiệu nghẹn ngào từ tính hỏi y, “Tao hóa, đầṳ ѵú ngươi vì sao lại có mùi sữa hả? Có phải nó có thể chảy sữa hay không?”
Nghe được lời này, khuôn mặt mỹ lệ của mỹ nhân càng đỏ hơn, “Ta không biết...... Thân thể của ta đều là của phu quân. Phu quân có thể tùy ý vuốt ve ta...”
Y cảm giác mình ngồi ở trên đùi đối phương làm hành động tách hai bên đùi ra làm bản thân y cảm thấy rất thẹn thùng, nơi riêng tư kia cũng tràn ngập sự ướŧ áŧ còn có chút ngứa.
Cây côn ŧᏂịŧ nhỏ nhắn kia đã ở trước mặt "phu quân" ngẩng cao nhếch lên, điều này hết thảy đều xa lạ khiến cho y vừa xấu hổ vừa sợ hãi.
Long Thiệu nghe xong lời này của mỹ nhân nơi nào còn chịu được nữa, bàn tay to lớn đi duỗi thẳng xuống phía dưới tiểu côn ŧᏂịŧ phấn nộn của mỹ nhân âu yếm.
Mỹ nhân nhi toàn thân giống như mềm thành bãi nước dựa vào trong ngực Long Thiệu kiều khí kêu lên.
Mỹ mạo tuyết lệ của mỹ nhân chỉ còn lại vẻ tìиɧ ɖu͙©, chỉ chốc lát sau ở trong bàn tay Long Thiệu tiết ra.
Long Thiệu tuy rằng chưa trải qua ái tình bao giờ, nhưng để nói hắn có biết hay không thì hắn đã nhìn qua rất nhiều.
Có vài tu sĩ sẽ nuôi dưỡng một ít cơ thϊếp mỹ mạo, thậm chí luyến sủng tinh linh. Đôi khi có yến hội đương trường còn trở thành triển lãm đông cung sống.....
Lúc này hắn cong lưng, trên mặt cũng là che kín mồ hôi cùng kích động, dùng pháp thuật nhỏ nháy mắt cởi y phục của mình ra.
Ôm mỹ nhân lên, đem phần lưng bóng loáng trắng nõn để trên thủy tinh quan, đem hai chân thon dài của y mở ra giơ lên trước mặt.
Nhìn hoa huyệt đối phương ướt đẫm mỹ lệ, Long Thiệu không kiềm được hút mạnh.....
“A...a..a....phu quân chậm một chút....ân...a...ngô ách......”
Mỹ nhân ngẩng cao cổ, bất lực mà tùy ý để “Phu quân” của mình quang minh chính đại khai phá mật huyệt, làm việc ngượng ngùng như vậy.
Tuyết trắng cự nhũ rung rinh trở lại hình dạng ban đầu mê người.
“Liên Nhi bảo bối......Để phu quân giúp ngươi sung sướиɠ hơn có được không?” Hai tay Long Thiệu bắt lấy cặp chân vưu vật của mỹ nhân, thịt căn dữ tợn thật lớn nơi hạ thân sớm đã trướng to, kêu gào muốn rong ruổi trên tiểu huyệt mỹ diệu ấm áp.
Một tấc, một tấc, lại một tấc cực đại nam căn dọa người vô cùng dũng mãnh mà vọt vào trong nhục huyệt chật hẹp nóng rực của vưu vật mỹ nhân, hung hăng đâm thủng tầng lớp trở ngại mỏng như cánh ve kia, cuối cùng trong nháy mắt đâm thẳng vào chỗ sâu bên trong nhục động.
“AAA....đau quá ân....hức...phu quân....cứu ta....... Ân...hức... Đau..đau quá.. Hức....Cảm giác kì quá....”
Long Thiệu lần đầu tiên được tiến vào địa phương mỹ diệu này, mấy cái kỹ xảo gì đó nghe qua sớm đã quên hết thảy, chỉ biết ở trong huyệt đạo đối phương tung hoành đánh thắng bằng bản năng nguyên thủy nhất.
Trời sinh hung khí thô lớn kiêu ngạo, hắn mở ra chỗ hoa tâm trong tầng tầng lớp lớp vách thịt bao bọc, mỗi lần thọc vào rút ra đều thâm nhập đến chỗ sâu nhất, tàn nhẫn đâm khối thịt mềm mại kia.....
Cơ thể tuyết trắng của mỹ nhân treo trên người nam nhân hơi cọ xát rồi vặn vẹo, hai cái đùi vác bên hông Long Thiệu, toàn bộ thân thể trên dưới đều trừu động.
Cả cơ thể y như tan rã, dung nhan như hoa yêu diễm lệ, đôi mắt đẹp mê ly giống như bao phủ một tầng tìиɧ ɖu͙© sương mù, nhè nhẹ từng đợt từng đợt, không có chỗ nào mà không phải là bộ dạng của giai nhân trong đêm mộng xuân của nam nhân.
Huyệt thịt kiều khí mềm ướt gắt gao bao lấy côn ŧᏂịŧ lớn của Long Thiệu, run rẩy co rút lại, như là vô số cái miệng nhỏ đối với côn ŧᏂịŧ hắn khi thì ôn nhu khi thì kịch liệt mυ'ŧ vào.
Khiến cho Long Thiệu không biết tiết chế càng thêm kịch liệt mà thúc sâu vào mật huyệt của y.
“Hưʍ..ách A...a..ha....” Mỹ nhân lớn tiếng rêи ɾỉ, tiểu huyệt vẫn như cũ chặt chẽ bao vây lấy côn ŧᏂịŧ lớn của đối phương.
Tại nơi giao hợp dịch trắng văng ra khắp nơi, cực đại côn ŧᏂịŧ ở chỗ tiểu huyệt hồng nhuận tiếp tục xỏ xuyên qua, mang đến cho cả hai bên kɧoáı ©ảʍ tiêu hồn.
Trong sơn động rộng lớn, thủy tinh quan vẫn như cũ tản ra ánh sáng trong suốt. Ở trong hộp quan rộng rãi, nam tử có màu da lúa mạch đang mạnh mẽ ôm lấy mỹ nhân trắng nõn.
Côn ŧᏂịŧ lớn của Long Thiệu vẫn như cũ hung hăng cắm ở hoa huyệt của y, chỉ là giờ đã biến thành thong thả thọc vào rút ra.
Mà lúc này giọng điệu rêи ɾỉ của mỹ nhân dần dần thay đổi, Long Thiệu phát giác không đúng, vội vàng cúi đầu nhìn về phía giai nhân trong ngực, “Liên Nhi, ngươi làm sao thế?”
Liên Nhi.... Liên Nhi là ai......
Ta là ai.... Ta là....Thanh Loan.....
Không phải Liên Nhi..... A.... Đầu đau quá......
Ánh mắt tinh xảo của vị giai nhân nhăn lại, đầu hơi choáng váng tựa như muốn đem ký ức bị phong ấn phóng ra.
“Liên Nhi? Liên Nhi?”
Long Thiệu không khỏi sốt ruột, muốn dùng phép nhìn xem, nhưng phát hiện ra nó ở trên người mỹ nhân vô tác dụng.
Chỉ có thể đau lòng mà ôm chặt đối phương vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt cùng bờ môi ửng đỏ.
“Ưʍ......” Rất lâu sau, mỹ nhân mới từ từ mở mắt ra, trong mắt thoáng hiện quá một tia đạm sắc, cũng là bộ dạng tỉnh táo hơn.
Long Thiệu mẫn cảm nhận thấy được không đúng, nhẹ nhàng buông hai tay ôm lấy eo thon nhỏ của đối phương ra, nhưng dưới thân côn ŧᏂịŧ lớn vẫn như cũ không có ý định rút ra.
Ánh mắt tuấn tú gắt gao nhìn chằm chằm biểu tình của người trước mặt, Long Thiệu chưa bao giờ có cảm giác khẩn trương như thế này bao giờ cả.
Mỹ nhân hơi giật giật, cảm nhận được cự long to lớn chôn ở trong cơ thể, cho dù đã khôi phục ký ức, nhưng y chưa bao giờ trải qua cái sự tình này nên y vẫn đỏ mặt như cũ, nhàn nhạt mà thở dài.
Hiện giờ y đã minh bạch cái người tự xưng là phu quân của y là ở trước mắt lừa gạt y, nhưng y lại không có cách nào sinh ra tâm tình trách cứ hắn.
Rõ ràng với thân phận và địa vị của y, chắc chắn là không có người dám can đảm đối với y như thế...
Khẽ nâng con ngươi nhìn nam tử anh tuấn đang khẩn trương trước mắt, “Ta nhớ ra rồi...... Ta tên là Thanh Loan. Ngươi......”
Long Thiệu nhanh miệng tự giới thiệu “Ta là Long Thiệu. Là đệ tử thân truyền của Long Phượng tiên tông, Thương Long phong thiếu chủ. Không biết.... Loan Nhi có tha thứ cho ta lỗ mãng hay không? Ta chỉ là quá yêu thích Loan Nhi...... Thích ngay từ ánh mắt đầu tiên liền không thể nào rời khỏi ngươi được.”
Nhưng không nghĩ tới rằng hắn mới vừa nói xong, cặp lông mày của mỹ nhân xinh đẹp nhíu lại.
Long Thiệu trong lòng thầm kêu một tiếng, cảm thấy không ổn, liền nín thở chờ phản ứng của đối phương.
“Long Phượng tiên tông?”
Long Thiệu khá bất ngờ khi đối phương đối với tông môn của hắn rất nghi hoặc, liền mở to hai mắt dùng ánh mắt dò hỏi nhìn y.
“Loan nhi, xảy ra chuyện gì thế?” Hay là, vị mỹ nhân này cùng tông môn của hắn có sự tình gì không thành à?
Thanh Loan trấn an mà hôn môi Long Thiệu một cái, mới ôn nhu giải thích nói: “Ta vốn là Long Phượng tiên tông, Phượng Hoàng của hai vị Hộ Pháp bậc nhất. Bởi vì khi tu tập không biết xuất hiện sai lầm ở đâu, suýt nữa tẩu hỏa nhập ma, lúc này mới đem chính mình phong ấn lên....... Chỉ là.....”
Mỹ nhân mặt ửng đỏ lúc này chớp mắt một cái, “Chỉ là tướng công, không biết hiện tại là bao nhiêu năm về sau rồi?”
Lúc này Long Thiệu đã sợ ngây người.
Trách không được hắn vừa mới nghe liền cảm thấy cái tên Thanh Loan này rất quen tai...
Thần hộ mệnh Phượng Hoàng-Thanh Loan sư tổ.
Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, chính mình thế mà lại lừa một vị sư tổ thành thê tử. Chính là bây giờ ván đã đóng thuyền, bảo hắn buông tay thì hoàn toàn không có khả năng.
Mà côn ŧᏂịŧ lớn của hắn còn cắm ở trong huyệt động mất hồn của mỹ nhân sư tổ đấy. Huống chi, mỹ nhân sư tổ này không phải không hoàn toàn bài xích hắn "yêu thương" sao?
Hai người cứ việc tuổi tác kém hơn nhau rất nhiều, nhưng ở tu chân giới thì thời gian là vô hạn, tuổi tác nơi đây căn bản không phải vấn đề.
Nghĩ đến đây còn không bằng giúp giai nhân trong ngực hồi phục, Long Thiệu vội vàng nói: “Hiện tại người đã bế quan qua hơn một nghìn năm rồi.... Ở trong tông môn, người bế quan vì muốn ứng phó với những người tìm kiếm người đó.”
"Hơn một nghìn năm..."
Mỹ nhân nhíu chặt mày lại, ánh mắt dần dần buông ra, lại thoáng qua một tia ưu sầu. Long Thiệu không nghĩ tới lại thấy được ánh mắt đó, hắn chỉ muốn làm cho ái nhân của hắn trở nên vui vẻ hơn mà thôi.
“Loan nhi, người tại sao lại tẩu hỏa nhập ma?” Bất tri bất giác hai tay Long Thiệu gắt gao bao vây lấy thân thể tuyệt diệu của mỹ nhân sư tổ, côn ŧᏂịŧ lớn phía dưới lại bắt đầu ở huyệt đạo ướŧ áŧ chặt chẽ của đối phương cọ xát.
Thanh Loan nhẹ "ưm" một tiếng, vô hạn mị ý mà liếc nhìn Long Thiệu một cái, nhìn Long Thiệu toàn thân đều nóng lên, mới chậm rãi nói: “Ta thật ra cũng không biết..... Chỉ là khi cùng ngươi tiến hành việc hoan hảo, công pháp ở trong cơ thể cả người đều được nâng lên, nhưng mà.......”
Khuôn mặt đào hoa của mỹ nhân khẽ di chuyển, “Phải tiến hành song tu chi thuật mới được......”
Tuyệt!
Long Thiệu nghe xong rất kinh hỉ, hắn còn sợ hãi về sau chính mình khó tìm cơ hội thân cận đối phương, kết quả hiện tại...
Côn ŧᏂịŧ lớn ở dưới hoa huyệt y gần như lại thô to thêm một vòng, một con bàn tay lớn tiến lên bắt lấy một nụ hoa co dãn no đủ xoa bóp.
Long Thiệu tiến lên ngậm lấy bờ môi đỏ thắm, cùng môi và lưỡi mỹ nhân tương giao.
Trên vách núi, trong thạch động không ngừng truyền đến âm thanh giao hợp dâʍ đãиɠ, cùng với tiếng mỹ nhân rêи ɾỉ là tiếng nam nhân thô suyễn.
Trong thạch động gần như còn như có như không truyền đến một âm thanh kiều khí.
“Như thế thật tốt.......”
-------------------------------------------
Nửa tháng sau, long phượng tiên tông ở trong động thiên, da^ʍ thanh lãng ngữ không ngừng truyền đến.
“A a a a....ân...ha a .......Thiệu nhi....... Tướng công....... Thao chết ta...... Ân..... Nhanh lên....... A a a......”
Hung khí dữ tợn của Long Thiệu không ngừng ở hoa huyệt Thanh Loan sư tổ thọc vào rút ra, ở trong kiều nộn mỹ huyệt chặt chẽ không ngừng phun ra từng luồng nồng đậm âm tinh chiếu thẳng vào côn ŧᏂịŧ lớn của hắn.
Co rút phun ra nuốt vào, làm hắn sướиɠ đến nỗi mỗi lần đều muốn hung hăng đem côn ŧᏂịŧ lớn thúc mạnh vào cung khẩu của mỹ nhân.
“Ân....... Ha a a...... Dùng sức..... Hư–ưʍ.... Sữa đều...... Đều là ngươi...hưʍ......”
Long Thiệu cuối cùng ở trong cơ thể của mỹ nhân sâu trong hoa tâm bắn ra dòng tinh nóng bỏng đặc sệt, đem côn ŧᏂịŧ lớn chôn thật sâu trong hoa huyệt đối phương.
Hắn cúi xuống mạnh mẽ gặm cắn cự nhũ nở nang trắng nõn của mỹ nhân, hút ra dòng sữa tươi thơm ngọt.
Y phục của Thanh Loan bừa bộn mà rơi vãi trên khăn trải giường màu đỏ, mỹ mạo trên mặt một mảnh mê ly.
Thân thể tuyết trắng đẫy đà không ngừng run rẩy, tại chỗ giao hợp một mảnh hỗn độn, nước da^ʍ cùng dịch loãng đều bị Long Thiệu chặn ở bên trong.
Chỉ có thể chảy ta tí tách vài giọt, bụng của y phồng to lên giống như hoài thai năm tháng.
“Loan nhi, bụng của người giống như đang mang thai hài tử của chúng ta vậy.” Long Thiệu cười nhẹ khẽ hôn lên khóe mắt của mỹ nhân, âm thầm hạ quyết tâm cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa để y mang thai.
Dù sao, đây cũng chỉ là luyện tập song tu công pháp thôi mà.
Không sai, chính là như vậy.