Cảnh Lê là không nghĩ tới anh là một công tử thế gia nhưng có thể làm được tới mức này, vậy mà là quỳ.
Bây giờ cô cũng ngượng ngùng khi đi xuống, nếu đi xuống nhặt định đắc tội với ba mẹ, cho nên liền nhìn anh có thể quỳ tới khi nào.
Kết quả này là quỳ đến ngày hôm sau còn chưa đứng lên, cô đã ngủ được một giấc, tỉnh lại nhìn thoáng qua dưới lầu, phát hiện anh còn đang quỳ.
Cảnh Lê nhìn thấy tình huống này không đúng, chạy nhanh xuống lầu hỏi anh
“Anh điên rồi sao? Vậy mà quỳ cả đêm. Ba em cũng không bảo anh quỳ, anh cứ quỳ như vậy, anh quỳ cả đêm ba cũng sẽ không đồng ý đâu.”
Sắc mặt Cố Viên có chút khó coi, rốt cuộc quỳ cả đêm, máu đều có chút không lưu thông, chân vẫn là tê, không cử động được.
“Không liên quan, tôi chỉ muốn chứng minh với ba em, tôi thật sự muốn cưới em. Cảnh Lê, thật sự, từ trước đến nay không có ai làm tôi khát vọng muốn kết hôn như vậy.”
Lúc trước anh kết hôn là bởi vì người trong nhà nói tuổi tác anh tới rồi, bảo anh chọn một đối tượng thích hợp để kết hôn, anh cảm thấy kết hôn không sao cả, chẳng qua là ứng phó người trong nhà, cảm thấy tuổi tác anh tới rồi, cho nên mới chọn người.
Nhưng là bây giờ anh thật sự muốn kết hôn, cùng Cảnh Lê tạo thành gia đình, không phải bởi vì kết hôn mà kết hôn, mà là muốn cùng cô kết hôn mới cùng cô kết hôn.
Cảnh Lê cũng bị anh cảm động rồi, trước kia cho rằng anh là tên công tử chơi chơi mà thôi.
Bây giờ còn nghiêm túc như vậy.
Ba mẹ Cảnh Lê ở trên lầu cũng nhìn Cố Viên, không nghĩ tới anh có nghị lực như vậy, thế mà còn quỳ cả đêm, sau khi quỳ cả đêm cũng chưa biện pháp đứng lên, nhìn thấy hai người bọn họ bây giờ ân ái như vậy, cũng bất đắc dĩ.
Ba Cảnh Lê xuống dưới, kêu anh: “Cậu đứng lên đi.”
Cố Viên còn quật cường: “Bác trai nếu bác không đồng ý cho chúng cháu ở bên nhau, cháu sẽ không đứng dậy.”
Ba Cảnh còn không có biện pháp, không đồng ý cứ như vậy mà quỳ xuống, nếu cái chân này phế đi, về sau con gái không phải cùng người tàn tật người ở bên nhau sao?
“Cậu đứng lên trước, chúng ta thương lượng cho xong, cậu thật sự muốn cùng con gái của tôi ở bên nhau, cũng không phải không đồng ý. Nhưng là về sau với người bên ngoài, không ai hỏi lúc trước có hôn nhân thì đừng nói, có người hỏi, cậu cũng không thể làm con gái của tôi chịu ủy khuất.”
Cố Viên nghe được lời này, kích động gật gật đầu, đứng lên, nói được.
Nhưng chân cẳng đã tê rần, lúc đứng lên còn ngã xuống trên người Cảnh Lê.
Cảnh Lê còn có chút ghét bỏ, muốn đẩy anh ra.
Cố Viên ôm cô, nói với ba Cảnh Lê nói: “Bác trai bác yên tâm, cháu nhất định sẽ đối với cô ấy thật tốt, sẽ không làm cô ấy chịu ủy khuất.”
Chuyện hôn sự của hai người, cứ nói như vậy đã định rồi.
Cảnh Lê và anh cũng xem như kết hôn lần 2, kỳ thật không quá nguyện ý bãi rượu, là Cảnh Lê không muốn.
Lúc trước cô đã kết một lần, đối với sự chờ mong hôn nhân đã dùng hết, cho nên lại đến kết một lần hôn nữa cũng không phải muốn như vậy, chủ yếu là lúc trước kết qua, cho nên lại kết một lần, kết hôn trước những thân thích nhất định sẽ nói ba đạo bốn, cảm thấy quá phiền toái, hai người ở bên nhau còn không bằng làm hai nhà người ăn cơm.
Cô là muốn như vậy, nói cái gì đều không muốn làm một hôn lễ nữa, hơn nữa đang làm thai phụ cũng rất mệt.
Cố Viên không muốn.
Cảnh Lê nhìn anh không muốn , cũng có biện pháp đắn đo anh, cảnh cáo anh nói: “Nếu anh không đồng ý chúng ta liền không kết hôn. Dù sao tôi cũng không biết như thế nào liền đồng ý tôi mơ hồ cùng anh kết hôn?”
Cố Viên nghe lời này cũng không có biện pháp, sợ Cảnh Lê không cần anh, anh nói được, tất cả đều theo Cảnh Lê.
Hai người chọn một thời gian đi lãnh chứng.
Sau đó hai nhà cùng nhau ăn bữa cơm, cứ như vậy liền kết hôn.
…
Tần Hi nhận được Cảnh Lê gửi cho cô, cô cùng Cố Viên đã lãnh chứng, nói đến cũng kỳ quái, trước kia dù như thế cũng không nghĩ tới, cuối cùng người có tình cũng sẽ thành người một nhà chính là hai nhịp.
Tần Hi gửi cho cô ấy một cái đại hồng bao, chúc mừng hai người, nhìn thời gian đã qua đi một tháng, lần trước Diệp Quân đi lúc, sau đó hai người vẫn luôn không liên hệ.
Hoá ra đã một tháng.
Tần Hi một tháng này rất nhàm chán, không thể nói tới nơi nào nhàm chán cứ cảm thấy giống như không có Diệp Quân phiền, không rất cao hứng.
Cô Cảm thấy chính mình rất mệt, trước kia Diệp Quân quấn lấy, cô không thích, bây giờ người không quấn, cô còn có chút nhớ.