Chu Văn Thụy hưng phấn đến phát điên, nhịn không được rút ra côn ŧᏂịŧ ướt đẫm của chính mình, sau đó dứt khoát đẩy thiếu nữ lên mặt đất, ép cô thành một cái tư thế quỳ bò: “Tiểu tao hóa, không thì thử tư thế cɧó ©áϊ chịu thao nhé?”
Thiếu nữ cả người đều mềm mại, cô dường như không thể kháng cự được chút nào, nước mắt đều chảy đến cạn: “Ưm ưm… chú tha cho tôi… chú, tha cho tôi được không?”
Chu Văn Thụy không quan tâm cô đang xin tha, ánh mắt hắn dừng ở tiểu huyệt dâʍ đãиɠ vừa bị mình thao qua, cửa huyệt còn chưa khép lại, hai cánh môi tiểu huyệt bị mình khuấy đảo biến thành màu đỏ ướŧ áŧ, nhìn cực kỳ sắc tình.
Lý Tiểu Manh không được đáp lại, cô quay đầu lại nhìn, giọng nói đều trở nên nghẹn ngào: “Ưm… chú, tha cho tôi được không, tôi xin chú…” Bộ dáng cực kỳ đau khổ kia làm người ta mủi lòng.
Chu Văn Thụy bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi dưới háng cương hơn, hắn vươn tay hung hăng tát lên mông thiếu nữ một cái, sau đó khống chế thịt đùi của cô, dùng côn ŧᏂịŧ thô to đâm vào cửa huyệt còn chưa khép kín: “Tiểu tao hóa, tôi thấy em còn muốn bị thao đúng không? Bây giờ chú đến đút no em.”
Côn ŧᏂịŧ hắn tiến quân thần tốc, trực tiếp đâm đến tử ©υиɠ của Lý Tiểu Manh, thao đến cô thét một tiếng chói tai, mông cũng vì thế mà điên cuồng uốn éo: “... Ưm ưm… đừng mà chú… a a a… tiểu huyệt sắp hỏng rồi… ưm… sắp bị côn ŧᏂịŧ căng hỏng rồi.”
Chu Văn Thụy bóp chặt eo nhỏ, dùng tư thế như vậy khiến hắn đâm càng sâu hơn, hắn bị mị thịt ướt mềm kia mυ'ŧ cắn hận không thể đem cả hai cái trứng dái to lớn của mình cùng nhét vào bên trong, hắn thấp giọng nói: “Tiểu tao hóa, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ ham ăn như vậy, hút thật chặt, còn dám nói đừng?”
“A a a… chú… ưm ưm… đừng mà… ưm… đừng mà… ưm…” Lý Tiểu Manh nức nở kêu rên, cô đã không còn tỉnh táo nữa, cả người ngoại trừ bị côn ŧᏂịŧ của Chu Văn Thụy đâm tới, thì những thứ khác đều giống như không còn tồn tại. Côn ŧᏂịŧ kia đâm đến thật sâu, côn ŧᏂịŧ vừa thô vừa lớn giống như muốn phá nát tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của cô, vào lúc cái rãnh trên qυყ đầυ không ngừng cọ xát tử ©υиɠ cô, một kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như thủy triều cùng nhau kéo tới khiến cô sung sướиɠ cực kỳ.
Chu Văn Thụy nhìn tấm lưng tuyết trắng của thiếu nữ, còn có cái eo nhỏ bị mình véo để lại dấu, hai bên cái eo thật hấp dẫn, cùng với từng đợt va chạm mãnh liệt vào cái mông trắng nõn của mình, hắn cảm thấy mỗi chỗ trên người thiếu nữ đều cực kỳ quyến rũ. Hắn vốn đã ra lâu, huống chi lần này là lần thứ hai thao làm, nhưng giờ phút này bị cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến dưới háng nóng lên, gần như lập tức bắn ra ngoài. Hắn có chút không muốn nhịn, dứt khoát thấp giọng mắng: “Tiểu tao hóa thật da^ʍ, thích ăn côn ŧᏂịŧ của ông đây vậy sao? Vậy hãy bị côn ŧᏂịŧ của ông đây làm cho cao trào đi, ngoan ngoãn nếm thử mùi vị bị ông đây bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.”
Hắn hung hăng mà da^ʍ vào tiểu huyệt đầy nước của thiếu nữ, dâʍ ɖị©ɧ trong suốt đều bị hắn thao thành màu trắng, theo từng đợt cắm rút mà không ngừng bắn tung tóe, cửa huyệt đều dính một lớp bọt mép. Côn ŧᏂịŧ của hắn càng thêm dữ tợn, vào lúc rút ra một lớp mị thịt của thiếu nữ đều bị hắn lôi kéo ra ngoài, mị thịt bị làm đến lộ ra ngoài quả thực dâʍ đãиɠ đến cực điểm.
“A a a… đừng mà… ưm… tới rồi… a ha…” Lý Tiểu Manh hét lên một tiếng, từ tâm huyệt phun ra dâʍ ŧᏂủy̠, một nơi khác cũng phun ra dâʍ ŧᏂủy̠, cô thét chói tai, trong tiểu huyệt co rút từng đợt, tử ©υиɠ co rút gắt gao siết chặt qυყ đầυ của Chu Văn Thụy, Chu Văn Thụy vậy mà không khống chế được, tinh quan buông lỏng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cực nóng liền bắn lên trên vách tử ©υиɠ của Lý Tiểu Manh.
“A— không…” Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng khiến cả người Lý Tiểu Manh run rẩy, cô nức nở thành tiếng, dâʍ ŧᏂủy̠ dưới người còn chưa dừng lại, chờ đến lúc cô ngửi thấy một mùi ngai ngái mới biết được chính mình vậy mà bị thao đến nỗi tiểu ra.
Cảm giác thẹn khiến giữa đùi cô co rút, mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ của Chu Văn Thụy càng chặt hơn, sướиɠ đến nỗi cả người Chu Văn Thụy giật mình một cái, hắn cảm thấy như linh hồn của mình đều bị thiếu nữ này hút ra ngoài, lại nghĩ đến đây là lần đầu tiên của thiếu nữ, không chỉ là thể xác mà lẫn linh hồn của hắn đều cảm thấy cực kỳ sung sướиɠ.
“Hu hu… sao chú có thể bắn vào bên trong tôi… a…” Lý Tiểu Manh có chút ngây người, cô chật vật quỳ rạp lên trên mặt đất, bởi vì sung sướиɠ mà cảm thấy thẹn, cũng bởi vì bị hắn thô bạo bắn vào trong mà xấu hổ và giận dữ, càng bởi vì bị thao đến tiểu ra mà ngượng không chịu được, một khuôn mặt hồng đến nỗi muốn xuất huyết, cuối cùng lại không chịu được cảm giác đan chéo phức tạp này mà hu hu khóc thành tiếng.
Chu Văn Thụy hưởng thụ dư vị sau khi cao trào, hắn nhìn tiểu huyệt dâʍ đãиɠ trước mặt còn đang hút chặt côn ŧᏂịŧ của chính mình, bất ngờ cong eo một cái, dùng côn ŧᏂịŧ của mình đâm vào bên trong, sau đó bắn một đợt nướ© ŧıểυ vào trong tử ©υиɠ của thiếu nữ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi khiến Lý Tiểu Manh trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Côn ŧᏂịŧ bị rút ra, nướ© ŧıểυ cuồn cuộn không ngừng mà từ tiểu huyệt dâʍ đãиɠ mới phá thân của thiếu nữ chảy ra…