Đoản Văn Cao H ( Tự Sáng Tác)

Chap1: bắt gặp hội trưởng ᒪàʍ Ŧìиɦ

Ngọc đang trên đường về nhà với các bạn thì chợt nhớ mình để quên quyển vở trên lớp, cô vội vàng tạm biệt bạn và quay lại trường gấp và trời cũng khá tối. Ngọc một mình bước đi trên hành lang tối om và không có 1 chút ánh sáng. Bỗng nhiên cô nghe thấy tiếng rêи ɾỉ và thở dốc cùng tiếng nước nhớp nháp đầy xấu hổ. Vì tò mò nên cô bước đến nơi phát ra tiếng, nhè nhẹ mở cánh cửa khép hờ nhìn vào phòng.

‘Sướиɠ quá ....bạch bạch ...a a a a ...ah.ah... mạnh lên đi anh.. bạch bạch.. em a a sướиɠ...á a a a .’

‘Con đĩ này.... chát chát... dâʍ ɭσạи này...chát.... nứиɠ l*и này... giữa sân trường mà dám sờ ©ôи ŧɧịt̠ ông .... ông đυ. cho banh l*и ra...’

Ngọc rất bất ngờ khi thấy học trưởng, anh Huy cùng cô y tá cô Lan đang làʍ t̠ìиɦ trong trường. Nhớ không lầm cô Lan đã có chồng và 2 đứa con và bây giờ cô còn đang mang thai.

Ngọc không dám phát ra tiếng động nào. Cô đứng bất động tại đó. Nhưng cô biết cả người mình đang hưng phấn, nóng dần lên và nơi nào đó đã được mở khóa.

Bên tai văng vẳng những tiếng nói dâʍ ɭσạи, tục tĩu khiến qυầи ɭóŧ cô ẩm ướt. Ngọc đưa 1 tay xoa nắn bầu ngực, ngọc nhéo đầu ti đã săn nhú lên từ bao giờ, 1 tay còn lại đưa xuống quần từ từ trườn vào trong sờ soạn 2 mép bướm, một luồng điện tê đại truyền đọc theo sống lưng, nhưng không đủ, không đủ, cô khao khát được hơn nữa.

‘Chơi hộŧ ɭε em đi anh..á a. Sướиɠ ...đúng rồi....bắn hộŧ ɭε em đi anh... sướиɠ lắm...á.a.a.a.a.a.... ©ôи ŧɧịt̠ anh to thế ...ah ah. .... sướиɠ bay l*и em rồi.’

Nghe tiếng rêи ɾỉ đĩ thõa của cô Lan, Ngọc cũng làm theo. Cô trườn ngón tay tìm kiếm. Khi ngón tay chạm tới hạt le, cơn sướиɠ ập đến quá nhanh khiến cô bật ra tiếng rên rĩ, cùng tiếng thở dốc.

‘Á a a.... sướиɠ.....a a a a...’

Ngọc vội vàng che chặt miệng mình lại, khóe mắt cô thấy hình như anh Huy đã liếc qua đây.

‘Chát chát chát....á a a sướиɠ quá. ... sao mạnh vậy anh. Á a a a .. em đau quá ...chát chát...’

‘Mày là con đĩ thì chỉ banh l*и cho tao đυ. thôi....... bạch bạch.... chát chát.....’

Huy giơ tay lên tát vào l*и con đĩ dưới háng làm nước da^ʍ văng túm tóe, nhỏ giọt xuống nền nhà.

Con đĩ có bầu còn nứиɠ l*и, dám dụ dỗ học sinh đυ. mình. Hôm này t sẽ thay chồng mày dạy lại m.

Sau đó anh Huy nhấc bổng cô Lan lên theo tư thế si tiểu em bé, hướng mặt về phía cửa, mà Ngọc lại đứng sau cánh cửa đó. Ngọc đứng bất động nhìn chằm chằm vào chỗ giao hợp đã lầy lội nước da^ʍ và tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Côn ŧᏂịŧ tím đen, thô to ra vào , dập liên tục vào cái l*и đã sinh con thâm sì của cô Lan. Hai ©ôи ŧɧịt̠ dái căng đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đập bạch bạch vào mông nứиɠ thèm ©ôи ŧɧịt̠ để lại vết hằn đỏ.

Ngọc hưng phấn ngắt nhéo hộŧ ɭε và 2 mép l*и sưng lên như cái bánh bao. Nước da^ʍ chảy đầy tay, nhỏ xuống sàn đọng thành một vũng.

Bỗng huy ngước mắt lên nhìn thẳng vào mắt Ngọc nở nụ cười đầy tìиɧ ɖu͙© .

‘Tê l*и không còn đĩ. Ha.. ..... Thèm ©ôи ŧɧịt̠ tao lắm đúng không. Tao sẽ cᏂị©Ꮒ banh l*и mày, để mày không nứиɠ l*и mà đi đυ. dạo nữa’

Anh Huy nhìn Ngọc tăng tốc dập mạnh hơn nữa, cả hành lang vàng vọng tiếng bạch bạch, tiếng rên rĩ dâʍ ɭσạи của đôi nam nữ này.

Ngay lúc trong phòng phát ra tiếng thở dài đạt kɧoáı ©ảʍ. Thì Ngọc lêи đỉиɦ, đôi mắt đọng sương đê mê sung sướиɠ, thì bị giọng cười trầm thấp của hội trường làm bừng tỉnh. Ngọc vội vàng chạy khỏi chỗ đó. Mà cô không biết rằng. Đây sẽ là khoảnh khắc bắt da đầu cuộc sống dâʍ ɭσạи của mình.