Khuynh Trần - Dụ Dỗ Chú Cháu

Chương 13: Trong lòng càng muốn kẻ bắt nạt Tô Khuynh sẽ bị chém thành ngàn mảnh

Yến Hành nhìn cô gái nhỏ đang co ro trong chăn với gương mặt đỏ bừng, lời từ chối không nói ra được.

Mà thôi, cô nói cũng đúng, giường này rộng hơn hai mét, anh ngủ một bên, ở giữa còn có thể thêm vài người nằm. Nghĩ như vậy, Yến Hành từ phía bên kia vén chăn bông nằm lên giường.

Mệt mỏi dằn vặt cả ngày, Tô Khuynh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Yến Hành cũng dần dần chìm vào giấc ngủ, lúc nửa mơ nửa tỉnh, chỉ cảm thấy bên cạnh có một sự ấm áp ôm lấy anh. Anh hướng lại, mở mắt nhìn hóa ra là Tô Khuynh đã chạy từ đầu bên kia đến bên cạnh anh, càng làm anh kinh ngạc hơn là cô gái nhỏ dưới lớp chăn bông không mặc quần áo.

Anh mơ hồ nhớ ra Tô Khuynh đã lẩm bẩm quên mang đồ ngủ đến, trong lòng đột nhiên bất lực.

Cơ thể mềm mại ấm áp dựa vào gần hơn, rút sâu vào lòng anh. Yến Hành cũng chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ, cả hai khỏa thân ôm nhau.

Yến Hành muốn đánh thức Tô Khuynh, nhưng nhìn thấy cô gái nhắm nghiền mắt, miệng không ngừng hét lên "Đừng qua đây, ông cút đi, chú cứu cháu", lập tức hiểu ra sự việc ban ngày đã trở thành nỗi sợ hãi, thành cơn ác mộng.

Do đó, anh không nhẫn tâm đẩy cô gái trong lòng mình ra, tùy ý để cô ôm mình, cánh tay mảnh khảnh vòng qua cơ bụng nổi rõ của người đàn ông, và hai núʍ ѵú hồng hào cương cứng cọ xát vào cơ ngực.

Yến Hành không thể quản nhiều như vậy, vẻ mặt yếu đuối của cô gái khiến anh cảm thấy đau lòng không nguôi, mặc kệ trong mơ cô có nghe được hay không, anh khẽ thì thầm: “Bé cưng đừng sợ, chú ở đây, chú sẽ bảo vệ Khuynh Khuynh..." Trong lòng càng muốn kẻ ức hϊếp Tô Khuynh sẽ bị chém thành vạn mảnh.

Cô gái trong lòng anh dần dần bình tĩnh, Yến Hành lại càng dày vò hơn.

Bởi vì Tô Khuynh đã gác một chân lên người anh, đầu gối vừa đè lên dươиɠ ѵậŧ vốn đã sưng tấy của anh, bị chân cô gái ma sát, liền đột nhiên nhảy lên vài cái.

Yến Hành nghiến chặt răng, trên trán nổi đầy gân xanh, sớm đã đổ mồ hôi đầm đìa.

Anh thầm nói với bản thân, Tô Khuynh coi mình như một người cha để dựa vào, bản thân nên vỗ về cô, mà không phải là có những phản ứng bẩn thỉu này.

Cuối cùng Tô Khuynh lại ngủ thϊếp đi, quay lưng lại với anh. Người đàn ông cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nhắm chặt mắt không dám nhúc nhích.

Ngày hôm sau, đồng hồ sinh học nghiêm khắc nhiều năm khiến Yến Hành mới sáng sớm đã thức dậy, anh lại bị cảnh tượng trước mắt dọa giật mình.

Tô Khuynh nằm nghiêng quay lưng về phía anh, anh lại ôm chặt cô từ phía sau. Trên tay anh ta đang cầm là bầu ngực của cô gái, đầy đặn non mềm, vừa khít với lòng bàn tay. Lòng bàn tay hơi ngứa, chính là đầṳ ѵú đỏ tươi của cô gái đâm vào.

Hướng xuống, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© cứng như sắt của người đàn ông lúc sáng được bọc dưới lớp qυầи ɭóŧ, tiến vào khe mông cô gái, đầu dươиɠ ѵậŧ được hai miếng thịt mềm mại cọ xát, kêu gào muốn cắm vào trong.