Bệnh Trạng

Chương 3

Mộ Hoàn Chân không biết người đàn ông đang suy nghĩ cái gì, bị người xa lạ vuốt ve, nước l*и không tự chủ được mà chảy ra, so với lúc cậu thủ da^ʍ còn lợi hại hơn nhiều.

Người đàn ông đang cố gắng mở rộng cái l*и chặt hẹp, miệng toàn nói những lời bẩn thỉu, "Chơi như thế nào? Giống như tôi bây giờ?"

Cái lỗ nhỏ bên trong cái l*и bị hắn moi móc, Mộ Hoàn Chân bình thường hoàn toàn không dám làm mạnh như vậy, cảm giác xé rách mơ hồ làm cho cậu run rẩy như cầy sấy, "Đừng làm nữa... Đau... A... Đừng..."

Mắt bị bịt kín, thính giác và xúc giác được tăng thêm, người đàn ông hung hăng mở rộng l*и non, cảm giác đau đớn xa lạ làm cho cậu gần như sụp đổ.

Mộ Hoàn Chân khóc nháo, người đàn ông không cảm thấy phiền lòng, ngược lại còn rất hưởng thụ giống như là người yêu đang hướng về phía hắn làm nũng, hắn hôn lên tóc mai Mộ Hoàn Chân, thấp giọng an ủi, "Đừng sợ"

Mộ Hoàn Chân hoảng hốt, lại sinh ra một chút cảm giác ỷ lại, ngay cả tiếng khóc cũng nhỏ dần thay vào đó là tiếng thở dốc nhẵn nhụi, "A... ưʍ..."

Cảm giác tê dại khiến cậu phớt lờ cơn đau, chính Mộ Hoàn Chân cũng không biết điều đó, cậu hiện tại giống như chó con dán vào đầu hắn, mềm nhũn phun ra đầu lưỡi.

Người đàn ông nhìn thoáng qua nửa khuôn mặt kia, không nhìn ra sự chống cự, dễ chịu giống như đang lọt vào trong sương mù, nhìn thấy thời cơ đã đến, ngón tay từ trong l*и đột nhiên rời khỏi, thịt l*и co rút còn muốn giữ lại.

Người đàn ông hôn Mộ Hoàn Chân một cái như là phần thưởng, đẩy ©ôи ŧɧịt̠ bự nóng bỏng chen vào trong l*и nhỏ của cậu.

Một nửa ©ôи ŧɧịt̠ bự đã được nhét vào, Mộ Hoàn Chân giật mình phát hiện đây là cái gì, bắt đầu giãy dụa mạnh mẽ, "A... Tôi không muốn... Đau quá... Ra ngoài... Tôi không muốn..."

Chắc chắn Mộ Hoàn Chân chạy không thoát, người đàn ông kiên nhẫn đến kỳ lạ, nắm lấy cằm Mộ Hoàn Chân cùng hắn cọ xát, "Đợi lát nữa sẽ thoải mái, đừng sợ..."

Hai tay bị trói chặt, Mộ Hoàn Chân ngay cả đường đánh trả cũng không có, người đàn ông chặn môi cậu lại, giữa môi và răng chỉ có từng câu từng chữ thưa thớt, "Ưʍ... Không..."

Toàn bộ sự phản kháng của Mộ Hoàn Chân đều bị xem như là tình thú, ©ôи ŧɧịt̠ bự người đàn ông chậm rãi co rút, lực đυ. không sâu, để ở miệng l*и không đυ. vào hết.

Mộ Hoàn Chân bị sự chậm rãi đυ. vào này đánh bay mất ba hồn bảy vía, cái tay vốn siết chặt cũng mở ra, kìm lòng không được mà nâng hông lên.

Phản ứng của người dưới thân không thể thoát khỏi ánh mắt người đàn ông, thấy Mộ Hoàn Chân có phản ứng, một tay hắn cầm lấy eo cậu, đầu ©ôи ŧɧịt̠ cắm vào trong lỗ l*и.

Dưới miếng bịt mắt, ánh mắt Mộ Hoàn Chân mở to, đôi môi cũng mở lớn, hơi thở bị nghẹn ở cổ họng không thể lên được, mãi cho đến khi bị nghẹn thiếu oxy mới kịch liệt thở hổn hển, cậu không biết nên cầu xin người kia như thế nào, nước miếng chảy ra bốn phía, "Đau quá..."

Trên tay người đàn ông cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của Mộ Hoàn Chân an ủi, bàn tay to vuốt ve lên xuống, có thể che lấp được nó, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ như vậy, cũng không biết Mộ Hoàn Chân có cảm thấy sướиɠ hay không.

Ngay cả sự thô kệch của ngón tay cũng làm Mộ Hoàn Chân sợ hãi chứ đừng nói là ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ, cậu dường như có thể cảm giác được rõ ràng người đàn ông hung ác đυ. vào, vừa vặn bị kẹt ở miệng l*и, cọ xát nhiều lần, miệng l*и vừa nóng rực vừa đau đớn lại còn tê dại.

Mộ Hoàn Chân không cách nào để hình dung cụ thể đó là loại cảm giác như thế nào, sợ hãi chiếm phần lớn, l*и nhỏ hồng hào bị đυ. cho mở rộng khiến cậu kinh hồn bạt vía.

Bất kể là cậu cầu xin như thế nào, người đàn ông cũng không chịu rút ra ngoài, ©ôи ŧɧịt̠ bự còn cắm sâu vào trong, Mộ Hoàn Chân vô cùng tuyệt vọng và sợ hãi.

Hắn thậm chí còn hỏi, "Liệu tôi bắn vào trong thì em có thể mang thai không?"

Mộ Hoàn Chân nơm nớp lo sợ lắc đầu, cậu không biết, hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cậu đều không hoàn chỉnh, cậu không biết có thể mang thai hay không.

Không riêng gì vấn đề mang thai, người đàn ông muốn bắn vào bên trong cũng khiến cậu thật sự sợ hãi, bị người xa lạ đυ. vào chỗ sâu mà mình chưa từng chạm tới, nỗi sợ hãi vô biên đánh thẳng vào tim cậu.

Biết rằng người đàn ông sẽ không dừng lại, cậu buột miệng thốt ra, "Anh có thể đeo bαo ©αo sυ được không... Làm ơn..."

Hắn ta cảm thấy buồn cười, trên tay nắm chặt eo Mộ Hoàn Chân, ©ôи ŧɧịt̠ bự mạnh mẽ dập vào l*и, dùng hành động thực tế trả lời cậu, toàn bộ đυ. sâu vào bên trong, giọng nói mê hoặc vang lên bên tai Mộ Hoàn Chân, "Bị hϊếp da^ʍ mà còn cho em trả giá?"

Đột nhiên Mộ Hoàn Chân không có tiếng động, nếu không phải thịt l*и đang cắn chặt ©ôи ŧɧịt̠ bự, người đàn ông cũng cảm thấy cậu đã bị ȶᏂασ đυ. đến ngất đi.

Hắn muốn ôm cậu lên mà đυ., nhưng lại lo lắng Mộ Hoàn Chân đột nhiên phản kháng, chỉ có thể nâng eo cậu lên, mạnh mẽ tách hai chân cậu ra, giữa háng kề sát vào miệng l*и.

Kích thước ©ôи ŧɧịt̠ của người kia được Mộ Hoàn Chân cảm nhận rất rõ ràng, ©ôи ŧɧịt̠ của cậu phát triển kém, lần đầu tiên chạm vào ©ôи ŧɧịt̠ của người đàn ông trưởng thành, thô dài chôn trong thân thể cậu làm cho cậu sợ hãi, mỗi một lần đều đυ. thẳng vào chỗ sâu nhất, không biết Mộ Hoàn Chân có phải bị ảo giác hay không, ngay cả trứng dái nặng trịch cũng giống như muốn nhét vào l*и của cậu.

Cái này so với lúc Mộ Hoàn Chân thủ da^ʍ hoàn toàn không giống nhau, lúc thủ da^ʍ có chút băn khoăn, luôn làm không được tận hứng.

Mà người này, không cho Mộ Hoàn Chân một chút đường sống chỉ có thể quay cuồng, nặng nề đυ. vào, chậm rãi rời khỏi, để cho cậu có thể hoàn toàn cảm nhận được cảm giác bị đàn ông đè dưới thân, vừa nhục nhã lại vừa khuất phục.

Dây thần kinh trên miệng l*и đặc biệt mẫn cảm, người đàn ông mỗi một lần rút ra rồi lại đυ. vào đều giống như một dòng điện tấn công vào l*и nhỏ của Mộ Hoàn Chân, ngay cả ngón chân cũng thoải mái kéo căng.

"Ưʍ... A ha..." Mộ Hoàn Chân thay đổi đến trạng thái bập bẹ tập nói, hai chân uốn cong, hờ hững kẹp lấy eo hắn.

Thấy Mộ Hoàn Chân không tự giác phối hợp, động tác đυ. vào cũng ôn nhu hơn rất nhiều.

Người đàn ông bí mật kéo bịt mắt lên trên một chút, lộ ra nuốt rồi lệ của Mộ Hoàn Chân, Mộ Hoàn Chân mơ hồ có thể nhìn thấy chút ánh sáng cùng thân ảnh cao lớn của người đàn ông.

"Thật xinh đẹp..." Đầu lưỡi đảo xung quanh nốt ruồi lệ, một tay vuốt trán Mộ Hoàn Chân, "Lần đầu tiên nhìn thấy em liền muốn đυ. em như vậy..."

Có thể những lời này kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến Mộ Hoàn Chân, thịt l*и bỗng nhiên cắn chặt ©ôи ŧɧịt̠ bự, sự nóng bỏng từ chỗ sâu tăng vọt khiến cho hắn ta thiếu chút nữa tước vũ khí đầu hàng

Người đàn ông sờ đít Mộ Hoàn Chân, nước da^ʍ từ trong đó tràn ra, theo rãnh đít chảy về phía l*и non, trên tay ướt sũng một mảnh, hắn đặt ở bên miệng nếm thử.

"Tiểu Chân thật da^ʍ. Có phải rất sướиɠ hay không?"

Mộ Hoàn Chân muốn phản bác, nhưng người đàn ông lại tăng tốc đυ. vào mạnh mẽ, khi mở miệng thì tất cả đều là tiếng thở dốc nát vụn, "Ưʍ... A... Chậm lại..."

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ do tìиɧ ɖu͙© mang đến làm cho mạch máu trong người cậu lưu thông nhanh hơn, Mộ Hoàn Chân vốn là lớn lên trắng nõn, hiện tại giống như tôm bị luộc chín, đỏ rực nhìn rất mê người.

Vòng eo mảnh khảnh bị người đàn ông nắm trong tay, Mộ Hoàn Chân bị đυ. đến điên đảo, cái l*и bên dưới giống như không phải của mình, hắn lấy thân áp sát cậu, dùng giọng điệu khàn khàn nói, "Kẹp chặt một chút"

Nghe giọng điệu của người đàn ông giống như là sắp bắn ra, trong đầu Mộ Hoàn Chân rối loạn, thân thể thuận theo mệnh lệnh của hắn, nhất là khi biết hắn muốn xuất tinh, cậu càng chảy ra nhiều nước da^ʍ.

Mỗi một lần ȶᏂασ vào đều có thể nghe được tiếng xì xì, nước bắn tung tóe.

Tiếng thở dốc của người đàn ông ngày càng dồn dập, cuối cùng dốc toàn bộ sức lực ȶᏂασ vào bên trong, ôm lấy Mộ Hoàn Chân mà thở dốc

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vọt thẳng vào trong lỗ l*и, Mộ Hoàn Chân co giật không ngừng, cũng ở trong trạng thái sung sướиɠ cực độ, ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự của người đàn ông giống như muốn đem tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều hút vào trong bụng, bụng nhỏ nhô cao, ngón chân cũng co quắp lại.

Kɧoáı ©ảʍ do sự sung sướиɠ mang lại, ©ôи ŧɧịt̠ bự còn bị Mộ Hoàn Chân mυ'ŧ mãnh liệt, người đàn ông kêu rên một tiếng, ©ôи ŧɧịt̠ bán cương lại chậm rãi cứng lên muốn đυ. vào.

Sung sướиɠ bất ngờ khiến Mộ Hoàn Chân kiệt sức, cậu không có thời gian bận tâm đến người kia có phải muốn làm lần thứ hai hay không, tình trạng thiếu oxy và sự mệt mỏi cực độ làm cho cậu bất giác ngủ thϊếp đi.

Người đàn ông thấy người dưới thân không có phản ứng, vén bịt mắt lên nhìn thoáng qua, không biết Mộ Hoàn Chân là ngất xỉu hay là ngủ thϊếp đi.

Côи ŧɧịt̠ bự vẫn còn cứng rắn, hắn không thích loại tìиɧ ɖu͙© giống như xác chết thế này nên đem ©ôи ŧɧịt̠ rút ra, một đường bò đến trước mặt Mộ Hoàn Chân .

Nắm lấy cằm Mộ Hoàn Chân, hơi dùng sức để môi cậu mở ra, đẩy ©ôи ŧɧịt̠ bự của mình vào miệng Mộ Hoàn Chân .

Trong mơ, Mộ Hoàn Chân bất giác ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự của người đàn ông, đầu lưỡi liếʍ ở lỗ đái giống như trẻ con đang bú sữa.

Khoang miệng mềm mại như cái l*и phía dưới, Mộ Hoàn Chân vô ý thức sẽ không dùng răng cắn vào hắn, dịu dàng mυ'ŧ lấy, điều độ một hồi liền làm cho người đàn ông có cảm giác, ©ôи ŧɧịt̠ bự từ trong miệng Mộ Hoàn Chân được rút ra, bắn tinh đầy mặt cậu.

Người đàn ông chỉnh sửa quần áo, tháo còng tay Mộ Hoàn Chân, gỡ DV vẫn đang quay video xuống

Hai chân Mộ Hoàn Chân còn mở rộng, phần thịt l*и mềm bị đυ. đỏ ửng, l*и nhỏ hướng ra ngoài, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước da^ʍ thi nhau chảy xuống cùng với vẻ mặt hoàn mỹ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu.

Người đàn ông cầm DV đứng về phía sau, chụp ảnh toàn bộ thân thể của Mộ Hoàn Chân cùng với l*и da^ʍ đỏ ửng.

Lại lấy điện thoại di động từ trong cặp sách của Mộ Hoàn Chân, dùng điện thoại di động của cậu gọi điện thoại cho mình, khoảnh khắc nhận được điện thoại, người đàn ông còn vui vẻ nghĩ rằng buổi tối còn có thể tiếp tục bắt nạt cậu

Hắn ân cần tới gần trán Mộ Hoàn Chân, thâm tình hôn một cái, "Đi đây, bảo bối"