Thỏ Ngọc

Chương 6: Thế giới thứ nhất: Mềm muội tháo hán (5)

Mạnh Dao đi ra ngoài, nhìn thấy Lục Minh đang chẻ củi. Bởi vì thời tiết nóng nên lúc chẻ củi hắn ở trần, làm Mạnh Dao thật là mở rộng tầm mắt!

Cơ bắp thật cứng, làn da ngăm đen, vai rộng eo thon, bởi vì quá nóng mà mô hôi từ trên mặt chảy xuống cơ ngực cường tráng của hắn, chảy tới nửa người dưới, Mạnh Dao nhìn chằm chằm phần hông phía trên mơ hồ lộ ra lông c*sửng sốt.

"Hừm" Lục Minh mặt đỏ bừng ho khan vài tiếng.

Nghe tiếng ho khan Mạnh Dao mới như ở trong mộng tỉnh lại, nhìn thật là ngốc, làm gì còn tư thế anh dũng muốn đi ra chiến trường nữa chứ? Chưa giao chiến đã lộ ra manh mối! Phải trấn định! Quên đi sự thiếu nữ ngây thơ của mình, cố lên!

Nàng thở sâu: "Ta lau mồ hôi cho chàng, chàng xem nóng đến thế này."

"Không, không cần." Lục Minh chưa nói xong, trên người đã có một chiếc khăn đang lau người hắn.

Mạnh Dao cố ý lau rất chậm, còn cố ý thổi thổi vào tai hắn.

Lục Minh cảm giác lỗ tai bị thổi khí, thân mình hung hăng run lên một chút, cảm giác tê dại xuất hiện! Mạnh Dao ở phía sau lộ ra vẻ mặt đắc ý.

Chà lau dần dần có xu thế đi xuống nửa người dưới, dưới thân cái đồ vật kia không chịu khống chế ngẩng đầu lên, căng phồng thành một túp lều hiện ra thân ảnh của nó, tiểu Lục Minh này thực sinh động quá đi!

Mạnh Dao thấy hắn như vậy, vẫn cảm thấy không đủ, này còn chưa đủ, dứt khoát đưa tay cầm côn ŧᏂịŧ lớn của hắn, hơi chút ghét bỏ thêm một chút sức lực xoa nhẹ.

"A, hừ" m thanh gợi cảm rêи ɾỉ truyền tới tai Mạnh Dao, chỉ cảm thấy nửa người dưới có nước chảy ra, ngứa ngáy khó chịu.

Bỗng nhiên một con bàn tay to bắt lấy tay nhỏ, cùng nhau vuốt ve kia côn ŧᏂịŧ to lớn. Một bàn tay to khác dùng sức đem tiểu nữ nhân kéo đến trước mặt, đem nàng ôm lên đùi mình, hôn lên môi nàng.

"Ưm" Mạnh Dao chỉ tới kịp phát ra một tiếng rêи ɾỉ, đã bị ngăn chặn lại, đầu tiên hắn dùng môi liếʍ một chút cánh môi, lại hé miệng ngậm lấy cái miệng anh đào của nàng, mυ'ŧ vào không ngừng.

"Không - không cần ~" Nàng bị hôn đến thiếu không khí, mãi đến khi chịu không nổi liền từng ngụm từng ngụm hô hấp, mà vừa lúc này cái kia lưỡi kia chui vào chỗ trống đó, dưa theo bản năng, như là mở ra cái chốt mở, hết thảy đều dừng không được!

Cái lưỡi ở trong miệng nhỏ tùy ý càn quét, lại câu lấy cái lưỡi của nàng, dây dưa với nhau, ngươi đẩy ta ta đẩy ngươi, đến cuối cùng cũng không biết là khi nào hai điều đầu lưỡi đã quấn lấy không rời, triền miên ướŧ áŧ.

Chờ sau khi hôn lưỡi xong, Mạnh Dao liền đem vùi đầu tiến vào trong l*иg ngực của Lục Minh, mặt đỏ như đít khỉ, thật là không còn mặt mũi nhìn hắn.

Lục Minh khóe miệng trước sau mang theo ý cười thoả mãn, Dao Dao là yêu hắn.