Mỹ Nhân Kiều Mềm Ngày Ngày Được Tưới

[TG1] Chương 4.2: Bị hôn đến mê hoặc, hoa huyệt bên dưới tứa nước ào ào (H nhẹ)

"Ting------" là tin nhắn âm thanh phát ra.

Mặc kệ nửa thân dưới mình lầy lội thế nào, Ngôn Úc vội vàng gửi đoạn thu lại tiếng thở dốc dài hơn một phút cho người nào đó tên là "Vợ Úc Úc của chồng".

Sau đó mới từ từ đứng dậy khỏi giường, thay chiếc qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm trên người.

Nếu hệ thống có khứu giác, chắc chắn có thể ngửi thấy mùi hương ngọt ngào đặc biệt chỉ có trên người Ngôn Úc.

[Hệ thống à, tôi rất muốn đi tắm]

Chiếc áo T-shirt mỏng trên người Ngôn Úc gần như có thể để người ta liếc mắt một cái liền nhìn thấy đầṳ ѵú hồng hồng được giấu đi cẩn thận dưới lớp áo.

[Anh có thể đi tắm, bây giờ Thịnh Cẩm vẫn chưa dậy.]

Lần đầu tiên hệ thống công chính nghiêm minh sử dụng đặc quyền cho tiểu xinh đẹp.

[Cảm ơn.]

Sau tai Ngôn Úc nóng lên, mồ hôi trên người chảy đầm đìa, cầm đồ ngủ đã chuẩn bị trong tay, khẽ khàng bước ra khỏi phòng mình đi tới phòng tắm. Chỉ để lại tên biếи ŧɦái sau camera quan sát hoàn cảnh sinh hoạt của cậu mà si mê từng li từng tí.

Xấu xa không tưởng tượng nổi.

[Tinh------ Bạn đã nhận được hai mươi vạn tệ~]

Vợ Úc Úc của chồng: Tôi rất hài lòng.

Tất nhiên, bà xã xinh đẹp vẫn còn đang tắm không rảnh bận tâm đến hai tiếng thông báo vô nghĩa.

Đợi đến khi Ngôn Úc tắm xong cũng đã hơn mười giờ, đành phải lên giường ngủ bù theo lời đề nghị của hệ thống.

Thỉnh thoảng trở mình một cái, bụng nhỏ trắng mềm của tiểu xinh đẹp lộ ra ngoài, khiến người ta không nhịn được mà muốn xoa thử xem có mềm mại thật không.

Hai giờ sau.

Tiếng gõ cửa thanh thúy khiến Ngôn Úc tỉnh dậy, cậu ngồi dậy, mái tóc mềm mại có chút lộn xộn, mặt mũi Ngôn Úc đầy mơ hồ nhưng vẫn xuống giường mở cửa.

Không hề cảnh giác chút nào.

Thịnh Cẩm dựa vào mình cao hơn Ngôn Úc, nhìn xuống mặt của khách thuê phòng xinh đẹp ửng hồng sau giấc ngủ sâu, thậm chí trong mắt còn ngấn lệ, như thể đang làm chuyện xấu trong chăn thì bị gián đoạn.

"Ăn dâu không? Mới vừa hái đấy, tôi mua rất nhiều."

Ngôn Úc khẽ liếʍ bờ môi hồng, có chút không kịp phản ứng: "Hả? Được, được."

Cứ ỡm ờ như vậy mà đi ra khỏi phòng mình.

Dâu tây được rửa sạch đỏ mọng, toả ra mùi thơm ngọt ngào mê người, như đang nói với Ngôn Úc rằng: Đến đây ăn em đi, mau đến đây ăn em đi, em rất là ngọt ngào đấy~

"A." Ngôn Úc vẫn đang ngồi thẫn thờ thì Thịnh Cẩm đột nhiên đút một quả dâu ngọt ngào vào miệng cậu.

Đây hình như không phải là mơ.

Cung phản xạ của tiểu xinh đẹp thoáng dừng lại.

Cậu mở miệng, mí mắt hồng lên, thân thể đều muốn run lên nhưng lại bị lý trí ngăn cản kịp thời nên chỉ khẽ run rẩy.

Trong mắt Thịnh Cẩm, đôi môi tiểu xinh đẹp bị nước đâu tây nhuốm màu càng thêm đỏ hồng, giống như đang dụ dỗ hắn hôn cậu.

Ma xui quỷ khiến, Thịnh Cẩm cúi đầu, hôn thẳng lên môi cậu, nhưng cái chạm môi này khiến đầu óc hắn ong ong------ Quên hết tất cả mọi chuyện, chỉ còn ý muốn chiếm đoạt đang không ngừng sinh sôi.

Đầu lưỡi không nhịn được cạy mở hàm răng của tiểu xinh đẹp để mυ'ŧ lấy chiếc lưỡi mềm mại ẩn sâu bên trong, thậm chí còn nuốt luôn cả nước bọt.

Ngọt, ngọt giống như hắn tưởng tượng, hơn nữa còn có mùi thơm thoang thoảng.

Đồng từ Ngôn Úc giãn ra, thậm chí còn không đẩy ra được hay từ chối, chỉ có thể mặc cho người trước mặt mυ'ŧ lấy trong miệng mình càng ngày càng nhiều nước, bàn tay mềm mại chống trước tim của Ngôn Úc, làm hành động chống cự cuối cùng.

Tiểu xinh đẹp yếu ớt thỉnh thoảng hừ nhẹ hai tiếng vì người đàn ông quá dữ dội, đôi môi căng mọng bị mυ'ŧ đến sưng tấy.

Tiếng nước nhớp nháp khiến tim Thịnh Cẩm đập nhanh hơn.

"Làm cùng tôi nhé, tiểu mỹ nhân xinh đẹp." Anh vừa hôn vừa nhẹ giọng nói, còn mang theo chút dụ dỗ mê hoặc: "Không phải cậu không có tiền sao? Tôi có thể miễn tiền thuê nhà cho cậu."

Tâm trí Ngôn Úc đã bị nụ hôn càn quấy thành bột nhão.

Cả người không nghe thấy gì hết, cũng chẳng nhìn thấy gì, chỉ có hoa huyệt giữa hai chân đang bị cái miệng hư hỏng của người đàn ông quấy rối, không khỏi cảm thấy ngượng ngùng mà chảy ra dịch thủy. Mùi hương xung quanh cũng ngày càng nồng đậm.

Thịnh Cẩm mυ'ŧ lấy chiếc lưỡi mềm mại của Ngôn Úc, thỉnh thoảng húp một ngụm nước ngọt ngào trong miệng, sau đó chậm rãi cắи ʍút̼ lên da thịt mềm mại của Ngôn Úc, mơ hồ nói: "Tiểu xinh đẹp, được không? Nói đi."

Mắt Ngôn Úc đỏ hồng, đầu óc rối loạn, chỉ có thể ngây ngô đồng ý câu hỏi của Thịnh Cẩm.

Chuyện được nghênh đón ngay chính là Thịnh Cẩm mυ'ŧ càng dữ dội hơn, cậu giống như biến thành quả dâu tây ngọt ngào mê hoặc, bị Thịnh Cẩm ép ra từng chút nước ngọt ngào bên trong.

Tiểu xinh đẹp hé miệng, để Thịnh Cẩm tùy ý vươn lưỡi liếʍ mυ'ŧ, trêu đùa chiếc lưỡi mềm mại của mình đến nỗi cay cả mũi, thậm chí ngay cả nước bọt cũng bị người đàn ông mυ'ŧ hết.