Cong Mông Lên Chút Nữa

Chương 3.1: Giang Viễn, mặc quần cho tôi đi (H nhẹ)

Sau khi bị đánh dấu, huyệt nhỏ giữa hai chân Omega bắt đầu chảy nước ướt đẫm, ngay cả ga trải giường ở dưới thân cũng bị thấm ướt một mảnh lớn. Sau khi hoàn thành đánh dấu, Bùi Minh Ưu cảm thấy nhiệt độ cơ thể của mình đã hạ xuống một cách rõ rệt, cảm giác nóng rực cuồng táo kia cũng đã giảm bớt. Lúc này toàn thân cậu bị hơi thở mát lạnh sũng nước của bạc hà bao phủ, cơ thể sung sướиɠ vô cùng.

Đánh dấu thoải mái đến vậy sao. Nhìn người trước mắt, đáy lòng Bùi Minh Ưu có sự ỷ lại khó có thể phát hiện ra. Cậu ôm lấy cổ Giang Viễn cọ cọ.

“Giang Viễn, mặc quần cho tôi đi.”

Giang Viễn lên tiếng đáp lại, rút khăn giấy lau huyệt cho cậu, càng lau thì nước chảy càng nhiều. Bùi Minh Ưu xấu hổ cựa quậy cơ thể thì cảm nhận được một cây ủi nóng bỏng kê cạnh eo sườn. Tay không tự giác vòi qua nắm lấy sờ thử, sau đó cứng đờ người, cậu ý thức được đó là cái gì thì vội vàng rút tay về không dám ngẩng đầu nhìn người.

“Đừng sợ, đó là hiện tượng sinh lý bình thường thôi.”

Giang Viễn an ủi cậu, giọng nói hơi khàn khàn. Tuy thứ đó bị cậu nắm chặt khiến lửa cháy lớn hơn, chỉ muốn đè nghiến cậu xuống cᏂị©Ꮒ điên cuồng một trận, nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc, phải để Bùi Minh Ưu tiếp nhận anh mới được.

Bùi Minh Ưu phân hóa thành Omega, thực sự là một cơ hội quá mức tuyệt vời, anh nhất định phải nắm chắc lấy.

Bùi Minh Ưu khô cằn lên tiếng, có lẽ lúc Alpha đánh dấu Omega sẽ có phản ứng như thế.

Lần này cậu rốt cuộc phát hiện ra chuyện cậu và Giang Viễn vừa làm khác người đến mức nào. Những việc đó đều là việc của hai người yêu nhau mới làm. Tuy rằng là tình huống đặc biệt, nhưng Bùi Minh Ưu vẫn có chút không dám nhìn trực diện Giang Viễn.

Thấy nước da^ʍ giữa hai chân Omega vẫn không ngừng chảy ra, Giang Viễn lấy ra một khăn tay trong túi, xé thành mảnh nhỏ, nhét vào trong cửa huyệt.

Bởi mẹ mình nên Giang Viễn cũng hình thành thói quen mang khăn tay. Thói quen này còn từng bị Bùi Minh Ưu cười nhạo, sau này cậu biết dì Dương cũng có thói quen đó mới không nói gì nữa.

Vải dệt đặc chế rất mềm mại, nhét vào trong huyệt nhỏ non mềm cũng không khó chịu ngứa ngáy. Nước dịch dần dần làm vải dệt sũng nước nhưng không chảy ra ngoài nữa. Giang Viễn đỡ Bùi Minh Ưu đứng lên, mặc qυầи ɭóŧ rồi đến quần cho cậu.

Tuy Bùi Minh Ưu đã không còn nóng lên nữa nhưng thân thể vẫn còn hơi suy yếu. Giang Viễn ôm cậu lên như ôm một đứa bé, đang chuẩn bị đi ra ngoài thì Bùi Minh Ưu vỗ vai anh, mất tự nhiên bảo:

“Này, anh cõng tôi là được rồi, bên ngoài có nhiều người.”

Giang Viễn cũng không thèm để ý, thuận theo ý cậu cõng cậu lên lưng, đôi tay nâng đầu gối cậu, cõng vững rồi đi ra ngoài.

Bùi Minh Ưu ôm lấy cổ Giang Viễn, dựa vào lưng anh, vô cùng yên lặng, không tự chủ được nhớ về trước kia.

Lúc cậu mắc bệnh, lúc cậu lười biếng, đánh nhau trẹo chân, học Tán Đả mệt mỏi… Hình như đều là Giang Viễn cõng cậu. Bả vai từ nhỏ gầy yếu ớt đến rộng lớn mạnh mẽ, giống như bây giờ, từng bước từng bước vững chãi bước đi.

Bắt đầu từ khi nào cậu đối nghịch với Giang Viễn, suy nghĩ muốn cách xa anh ra, không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ Giang Viễn, tiêu hao tình nghĩa của hai người không hề kiêng nể gì. Rõ ràng trước đây bọn họ có lúc còn yêu quý nhau như vậy.

Mặt Bùi Minh Ưu dán lên lưng Giang Viễn, lần đầu tiên hy vọng con đường này có thể dài hơn một chút.

Bệnh viện có liên quan đến giới tính ABO kỳ thực có thể xem như là viện nghiên cứu. Tổng bộ các chuyên gia nghiên cứu của đế đố thiết lập các phân bộ ở các tỉnh rồi phái nhân viên nghiên cứu đến đó. Giang Viễn cõng Bùi Minh ra ngoài cổng trường, gọi taxi đi viện nghiên cứu ABO của thành phố này.

Tài xế là một Beta không ngửi được mùi tin tố nên không biết rằng lúc này tin tức tố của hai người đang quấn quýt giao triền chặt chẽ bên nhau, cấu kết làm bậy nhão nhão dính dính. Sắc mặt Bùi Minh Ưu ửng hồng, không có chút sức lực nào dựa vào người Giang Viễn, hơi thở mùi bạc hà quanh quẩn quanh chóp mũi quấn lấy hơi thở quả nho thanh ngọt.

Bởi vì mình thích uống nước có ga vị quả nho nên tin tức tố của mình mới có mùi này sao?

Bùi Minh Ưu mơ mơ màng màng nghĩ, sớm biết vậy thì cậu đã ăn mấy thứ khác rồi. Tuy mùi quả nho rất thơm nhưng không ngầu chút nào cả.

Cậu lại nhớ đến bản thân phân hóa thành Omega, chuyện phát sinh quá mức đột ngột nên không nghĩ đến vấn đề này. Omega nam tính đó, vậy là có thể sinh bé con rồi. Tức khắc Bùi Minh Ưu cảm thấy không thiết sống nữa. Mọc ra thêm một cái huyệt nhỏ cũng không sao, nhưng chuyện cậu có thể sinh con thực sự làm điên đảo toàn bộ nhận thức của cậu suốt mười tám năm qua.

“Khó chịu à?”

Ngón tay hơi lạnh của Giang Viễn xoa lên vành tai Bùi Minh Ưu, sau đó đo nhiệt độ ở phần cổ.

Hàng mi cong vυ't của Bùi Minh Ưu run rẩy, lắc đầu.

Cậu cảm thấy từ lúc mình phân hóa ngay trước mặt Giang Viễn thì anh ấy trở nên kỳ lạ vô cùng. Tuy rằng trước đây anh cũng như vậy, nhưng Cù Tinh Dương bảo dường như anh đang nuôi con trai nhỏ ấy. Có đôi khi Bùi Minh Ưu rất chán ghét sự coi chừng của Giang Viễn, nhưng nếu mất đi, chỉ sợ người thương tâm khổ sở nhất lại là cậu.

Không biết có phải ảo giác của Bùi Minh Ưu hay không, hiện tại mỗi một hành vi của Giang Viễn đều mang theo hơi thở ái muội, khiến cậu không thể cự tuyệt nổi, còn không nhịn được muốn nhiều hơn nữa.

Giang Viễn ôm người trong lòng chặt hơn, cằm gác lên đầu cậu.

“Không sao đâu, sắp tới nơi rồi.”

Thân mật đến mức này là điều anh từng tha thiết mơ ước. Mỹ nhân nhỏ bé mềm mại nằm trong lòng từng khiến anh phải chịu đựng, từng tức giận, từng bực bội, cũng khiến anh vui vẻ, khiến anh cảm động, vui sướиɠ. Anh thực sự muốn ghìm chặt bé ngốc với ánh mắt ngây thơ này vào trong ngực mình vĩnh viễn.

Lúc tới viện nghiên cứu ABO, Giang Viễn ôm Bùi Minh Ưu vào trong. Bùi Minh Ưu mơ mơ màng màng sắp ngủ đến nơi nên cũng không so đo về tư thế ôm ấp của Giang Viễn. Giang Viễn đặt cậu lên trên ghế rồi đi đăng ký. Nơi này thường ít người nên chẳng bao lâu sau đã đến lượt bọt họ.

Sau một lượt kiểm tra xét nghiệm, xác định Bùi Minh Ưu đã phân hóa thành Omega giới tính nam, tin tức tố là mùi nước quả nho.

Bác sĩ kiểm tra cho cậu bảo: “Cậu phân hóa muộn đấy. Ngoại trừ đợt phân hóa đồng thời xuất hiện một năm trước đây thì về sau phần lớn các thiếu niên sẽ phân hóa ở độ tuổi mười lăm mười sáu. Cậu đã mười tám rồi nhỉ. Cho nên kỳ động dục sau này có khả năng sẽ bị rối loạn đấy. Thế nhưng cậu yên tâm, điều này sẽ không diễn ra lâu lắm đâu, ước chừng một hai tháng thôi. Trong khoảng thời gian này chú một chút, không cần đến những nơi xa lạ. Tôi kê cho cậu một ít thuốc ức chế và liều tiêm ức chế.”

Lúc sau bác sĩ còn nhắc về việc Omega giới tính nam sẽ phát triển cửa sinh sản và khoang sinh sản.

“… Kiến nghị trước khi phát triển hoàn toàn không nên sử dụng cửa sinh sản để sinh hoạt tìиɧ ɖu͙©. Cần ít nhất ba tháng để nó phát triển hoàn toàn. Vào thời điểm đánh dấu cả đời thì sinh thực khí của Alpha sẽ tiến vào trong khoang sinh sản, đỉnh chóp nở to ra thành kết. Sau khi tiến hành đánh dấu thì xác suất để Omega mang thai có thể đạt đến 90%. Nếu không muốn có con quá sớm thì có thể sử dụng áo mưa đặc thù do viện nghiên cứu phát minh…”