Cong Mông Lên Chút Nữa

Chương 2.4: Đánh dấu tạm thời

Ngón chân Bùi Minh Ưu cuộn tròn lại rồi lại nhấc lên trên. Cậu nắm lấy cổ tay Giang Viễn muốn kéo đôi tay đang làm loạn của anh ra, nhưng khi vừa nói câu đó thì ngón tay của Giang Viễn đã niết cửa huyệt chảy xuống hoa đế, ấn mạnh xuống.

“A! A a……”

Đầu tiên Bùi Minh Ưu dựng thẳng eo lên, đôi môi khẽ nhếch, đầu lưỡi ửng đỏ bất giác thè ra, sau đó thẳng sống lưng chống lên bả vai Giang Viễn nhỏ giọng rên ngâm, trong mắt đã ngập nước. Thịt huyệt bên dưới run rẩy, cửa huyệt phun ra lượng lớn hoa dịch, hai mảnh mu lại khép lại thành khe nhỏ, chỉ có thịt đế là ngẩng lên không thể co lại được.

Giang Viễn nhẹ nhàng vỗ về lưng của người trong lòng ngực để cậu có thể dần dần bĩnh tĩnh lại. Tin tức tố mùi quả nho trong không khí càng ngày càng nồng đậm. Hầu kết của Alpha lăn lộn lên xuống. Cảnh tượng hoạt sắc sinh hương vừa rồi thực sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh. Lều trại ở đũng quần nhô cao lên, để ở sườn eo của Bùi Minh Ưu, khó có thể bỏ qua.

Bùi Minh Ưu dần phục hồi tinh thần, nhớ đến bản thân bị Giang Viễn làm cho bắn nước tung tóe còn khóc lóc thì tức giận đến mức cắn một miếng lên vai anh.

“Tôi bảo anh đừng sờ anh còn sờ vào! Hu hu, anh khiến tôi biến thành như thế này. Anh bắt nạt tôi, tôi phải mách…”

Hai chữ “dì Dương” bị cậu nuốt vào trong bụng. Dì Dương là mẹ của Giang Viễn, từ trước đến nay đều thương cậu như thương con của mình. Bởi vì Bùi Minh Ưu đột nhiên nhớ tới mình bị Giang Viễn sờ huyệt đến phát khóc thì phải mách phụ huynh như thế nào được chứ. Đâu thể nói là con trai của dì dùng tay khiến con lêи đỉиɦ, sướиɠ đến phát khóc. Người này quá đáng ghét mà. Bùi Minh Ưu trừng mắt liếc nhìn Giang Viễn.

Tâm tình của Giang Viễn rất tốt, anh sờ cổ cậu, cảm giác độ ấm đã hạ xuống một ít.

“Ngoan ngoãn chút đi, làm như vậy em có thể phát tiết. Nếu mặc kệ để em cứ sốt thế thì khả năng sẽ làm tin tức tố hỗn loạn, rất rắc rối. Em xem có phải không nóng như trước nữa không?”

Kỳ thực chỉ cần uống thuốc ức chế hoặc tiêm một mũi thuốc ức chế là được. Thuốc ức chế thường ăn khi đoán được trước khi kỳ động dục xảy ra, tránh cho sự tăng nhiệt độ, mất sức và rối loạn tin tức tố trong kỳ động dục. Mũi tiêm ức chế thì có tác dụng khẩn cấp, có thể làm giảm bớt tin tức tố của Omega khi đang động dục. Còn có một phương pháp nữa là để Alpha cắn vào tuyến thể ở phía sau cổ, tạm thời đánh dấu để ngăn chặn kỳ động dục, an ủi Omega.

Chẳng qua, trong lòng Giang Viễn buồn cười, chắc chắn bé Omega ngốc nghếch vừa mới phân hóa không biết điều đó rồi.

Quả nhiên, Bùi Minh Ưu cái hiểu cái không hỏi lại.

“Hả, đúng không thế? Viện nghiên cứu nói với anh hả? Nhưng không phải anh là Alpha sao?”

Giang Viễn bất đắc dĩ đáp:

“Quyển sách [Những điều bạn cần biết về ABO] chẳng phải phát miễn phí à, em không đọc ư? Bên trong có giảng kỹ về điều đó đấy.”

Bởi vì bản thân không phân hóa nên Bùi Minh Ưu cho rằng mình là một Beta, vậy nên cũng chẳng đi tìm hiểu tri thức về ABO. Hiện tại Giang Viễn nói vậy cậu có chút ngượng ngùng.

“Tôi không đọc, tôi nào biết mình sẽ phân hóa thành Omega chứ.”

Thế nhưng cậu vẫn nói một cách đúng tình hợp lý.

“Anh biết là được mà, không phải anh nói đã đồng ý với mẹ tôi sẽ chăm sóc tôi sao!”

Giang Viễn cười khẽ.

“Được, thế nhưng còn phải đi kiểm tra cái đã. Em không thể cứ thế này ra rồi đi ra ngoài được, để anh đánh dấu tạm thời, sau đó đưa em đi bệnh viện nhé?”

Đối với tạm thời đánh dấu Bùi Minh Ưu nhớ là chỉ cần cắn một cái sau cổ là xong, cậu chẳng thấy có vấn đề gì cả.

“Vậy anh làm đi.”

Omega thuận theo cúi đầu xuống, lộ ra cần cổ trắng nõn thon dài. Tuyến thể mềm mại tựa như bánh ngọt ngon nhất thế giới này, tải ra hơi thể mê người như thế, ngoan ngoãn đến thế. Giang Viễn chậm rãi lại gần, môi mỏng chạm vào thịt mềm sau cổ, nhẹ nhàng liếʍ mυ'ŧ một cái, sau đó cắn thẳng vào tuyến thể.

Bùi Minh Ưu cắn môi. Sao lại thế này, không phải chỉ là cắn một cái sau cổ thôi sao, sao lại kỳ quái đến thế…

Cảm giác tê dại từ sau cổ truyền ra toàn thân. Dường như cậu đã mất đi năng lực động đậy, giống như con mồi bị thợ săn cắn trong miệng, khi bị rót tin tức tố vào trong như thể đã hoàn toàn nằm trong tay người khác, nhận sự khống chế và chiếm hữu của người đó.

“A ưm…”

Bùi Minh rên một tiếng. Thanh âm nũng nịu mềm mại đến bản thân còn bị dọa sợ nhảy dựng lên khiến đôi mắt Alpha đỏ lừ, miệng càng không để ý đến tình cảm rót thêm nhiều tin tức tố hơn, khiến cả người Omega nhuộm đẫm hương vị của mình. Sau khi hoàn thành đánh dấu tạm thời, tuyến thể non mềm yếu ớt sau cổ của Omega cũng đỏ bừng lên, bên trên còn có dấu răng rõ ràng. Giang Viễn dịu dàng liếʍ láp để trấn an.

Cảm giác đâm thủng tuyến thể của Omega quá tuyệt vời, đặc biệt là người trước mắt lại là người mình tơ tưởng ngày đêm. Tuyến thể thơm ngọt mềm mại, tin tức tố ngọt lành ngon miệng khiến Alpha lại muốn cắn thêm mấy miếng, hoàn toàn để lại dấu vết của bản thân trên người cậu.