Vẫn Luôn Thích Em

Chương 242: Cảm giác thật tuyệt (2)

Editor: Waveliterature Vietnam

"Chúng ta cứ men theo hàng trúc này đi thẳng lên phía trước, còn một đoạn nữa thôi là sẽ đến Tình Duyên suối rồi!" Hướng dẫn viên du lịch tiến lên đầu hàng rồi quay lại đằng sau giới thiệu cho mọi người, tay vẫn không quên chỉ chỉ về hướng con suối, anh ta nói: "Tôi thấy đoàn chúng ta hầu hết đều là các cặp tình nhân, mọi người có thể đi đến Tình Duyên suối, đứng trên bờ và cầu nguyện, hãy thành tâm để ước nguyện một điều ước về tình cảm, nó sẽ thành hiện thực bởi dòng suối đó rất linh thiêng."

Thỏ trắng nghe đến đây thì hào hứng hẳn lên, cô cầm lấy tay Trịnh Thành Tử và kéo đi: "Ca ca nước cam, nhanh chân lên, chúng ta cũng đi đến suối đó cầu nguyện đi."

"Cầu nguyện ư, chuyện này… …"Trịnh Thành Tử nhàn nhạt liếc nhìn thỏ trắng, nói với giọng điệu hơi kiêu ngạo: "Những chuyện như cầu nguyện chỉ dành cho những kẻ tầm thường, không có năng lực, không xác định được mục tiêu lí tưởng để phấn đấu đến cùng, em bây giờ định cầu nguyện một con suối ư, thà nói ra ước nguyện đó với anh còn hơn, anh sẽ thực hiện giúp em."

"… …"

Thỏ trắng lườm anh bằng một ánh mắt sắc lẹm, gằn lên những tia giận dữ, anh ấy… …không thể lãng mạn nổi!! Bây giờ là thời điểm cần phải lãng mạn mà, Thành Tử thật sự rất chậm hiểu trong vấn đề này!!

Trịnh Thành Tử cúi đầu nhìn khuôn mặt đang biến sắc của thỏ trắng, cô đang giận đến run cả người, Thành Tử không nghĩ gì nhiều lại tiếp tục hỏi: "Sao nào, em nói đi, ước nguyện của em là gì??"

" Thì… …em hi vọng rằng ca ca nước cam và em có thể chung sống với nhau thật hạnh phúc suốt đời, ở bên nhau mãi mãi không chia lìa." Thỏ trắng nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Trịnh Thành Tử và nói.

"Ý em là sống với nhau đến đầu bạc răng long luôn à?" Trịnh Thành Tử trong lòng cảm thấy vui khi nghe được nguyện ước của thỏ trắng, liền nhẹ nhàng hỏi.

"Dạ.. …"Mặt thỏ trắng bắt đầu ửng hồng lên, làm sao cô lại có thể dễ dàng nói ra những lời như vậy nhỉ, cứ mỗi lần đứng trước mặt và nói chuyện với ca ca nước cam thì lập tức cô đều trở nên văn vẻ vô cùng, lời nói như được rót thêm mật ngọt vậy.

Trịnh Thành Tử trầm ngâm một lúc, đứng ngắm nhìn kỹ khuôn mặt ngây thơ của thỏ trắng, rồi nhẹ nhàng cúi đầu hôn lên vầng trán sáng, rộng của cô: "Được rồi, anh sẽ đáp ứng ước nguyện của em."

"Sao cơ chứ??" Thỏ trắng chưa kịp phản ứng, chỉ cảm nhận được một bờ môi mềm mại chạm vào trán của mình, ấm áp đến lạ thường.

Thỏ trắng đưa tay sờ lên trán của mình, giương mắt nhìn Trịnh Thành Tử, cô vẫn chưa hiểu ý câu nói của anh ấy.

Anh sẽ đáp ứng ước nguyện của em.

Nhưng anh sẽ đáp ứng bằng cách nào chứ??

Một lúc lâu sau, thỏ trắng mới lấy lại tinh thần, cô kéo tay áo của Trịnh Thành Tử và nũng nịu nói: "Ca ca nước cam, không phải anh vừa nói là sẽ đáp ứng mong ước của em à, bây giờ chúng ta đi đến suối tình duyên được không??"

"Thôi được rồi, đi thì đi." Trịnh Thành Tử bất đắc dĩ gật đầu, đi theo thỏ trắng.

Thành Tử… ….anh thật sự cứng đầu, lại chả có tý gì lãng mạn… …

Thỏ trắng chỉ đứng trầm tư suy nghĩ, cuối cùng vẫn không nói ra những lời đó với Thành Tử.

Hai người cầm tay nhau đi thẳng về phía trước, chẳng mấy chốc mà đã thấy được Tình Duyên suối.

Tình Duyên suối không quá lớn, nó được mọi người gọi là suối nhưng thật ra trông giống như một cái hồ nhỏ thì đúng hơn, chỉ mất khoảng chừng 10 phút để đi hết một vòng bao quanh đây.

Bắc ngang qua dòng suối là một cây cầu nhỏ được làm bằng gỗ, càng đi lại gần càng thấy rõ thứ kim loại gì đó đang sáng lấp lánh ngay bên dưới chân cầu.

Thỏ trắng tò mò tiến lại gần, và đi thẳng lên trên cầu xem xét, cô chăm chú quan sát thứ kim loại đang phát sáng thì nhận ra đó là rất nhiều đông xu được khách du lịch ném xuống để cầu nguyện, chúng nằm im dưới đáy của dòng suối.

"Trên thực tế, dòng suối Tình Duyên này nó cũng tương tự như một số đài nguyện ước ở nước ngoài, du khách đến đây sẽ cầm một đồng xu và ném vào bên trong, sau đó bắt đầu đọc thầm lời cầu nguyện của mình, mọi người có nhìn thấy vòng tròn nhỏ ở dưới nước kia không, đó chính là một cái bát sứ, nếu mọi người vừa ước nguyện vừa tung đồng xu vào trong cái bát đó thì điều ước chắc chắn sẽ thành hiện thực." Hướng dẫn viên dơ cao lá cở màu đỏ chỉ vào phía dưới suối, tất cả các du khách trong đoàn đều nhìn theo với ánh mắt tò mò, hứng thú.

Thỏ trắng đứng lại chăm chú nhìn kỹ, đúng thật là phía dưới có một cái bát sứ nhỏ màu xanh, chỉ có một vài đồng xu nằm trong đó, còn lại hầu hết đều nằm ở phía ngoài hoặc là trên cạnh của chiếc bát đó.

Những vị khách trong đoàn lúc này đã rất háo hức chờ đợi hướng dẫn viên nói xong để được thực hiện điều ước.

Một cô gái trẻ trông như một sinh viên đại học lúc này đã lôi từ trong túi một bọc tiền xu và cầm sẵn một đồng chờ đợi.