Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 659

CHƯƠNG 659

“Anh Lưu, em hiểu rõ lòng anh và em cũng tin là anh sẽ không yêu Cung Tư Mỹ nhưng anh cũng không thể lừa em. Rõ ràng An Bảo và An Mỹ là con của em và Hách béo, vì sao anh lại nói hai đứa là con của anh?”

“Còn nữa, lẽ nào anh đã quên việc chúng ta đã ký đơn ly hôn rồi sao, làm sao anh có thể nói chúng ta là vợ chồng chứ!”

“Nhan Nhã Tịnh, An Bảo và An Mỹ thật sự là con của chúng ta. Năm năm trước, buổi tối ngày 8/6, chính em là người đã cứu anh.”

“Còn tờ đơn ly hôn anh đã xé rồi, hiện giờ chúng ta vẫn là vợ chồng danh chính ngôn thuận.”

Vốn dĩ những lời này Lưu Thiên Hàn định để ngày mai lúc cầu hôn mới nói cho Nhan Nhã Tịnh, nhưng anh thật sự không đợi được nữa.

Nghe những lời Lưu Thiên Hàn nói, Nhan Nhã Tịnh ngẩn người ra một lát, cô cũng hi vọng người đàn ông trong buổi tối năm năm trước là anh Lưu nhưng trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như thế chứ?

“Anh Lưu, anh đừng đùa cho em vui nữa! Hách béo đã làm giám định quan hệ ba con với An Bảo và An Mỹ rồi, anh ta mới là người đàn ông năm năm trước.” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Anh Lưu, em giúp anh xử lý vết thương đã!”

Nhìn thấy vết thương của anh Lưu, nước mắt của Nhan Nhã Tịnh không kìm được mà rơi xuống.

Vết thương sâu như vậy thì đau biết bao chứ! Anh đã đau như vậy mà còn cố chịu đựng để dỗ dành cô.

Môi cô run rẩy: “Anh Lưu, sao anh lại bị thương nặng như vậy chứ? Là ai đã làm anh bị thương vậy?”

Bây giờ Lưu Thiên Hàn chỉ muốn chứng minh bản thân mình, anh không còn tâm trạng để quan tâm đến vết thương đang đau đến xé gan xé phổi kia nữa. Anh cố gắng ôm Nhan Nhã Tịnh trong lòng, anh nhẹ nhàng mà đau đớn lau đi nước mắt ở khóe mắt cô.

“Nhan Nhã Tịnh, anh thật sự là ba ruột của An Bảo và An Mỹ, anh không lừa em đâu.”

“Anh Lưu, bây giờ anh đã bị thương thành ra như vậy mà vẫn còn tâm trạng ở đây nói linh tinh sao!” Nhan Nhã Tịnh tức giận, trừng mắt nhìn Lưu Thiên Hàn một cái, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy đau xót nhiều hơn, cô đang định cầm máu cho Lưu Thiên Hàn thì anh đã lại bắt lấy tay cô.

“Nhan Nhã Tịnh, anh không nói linh tinh! An Bảo và An Mỹ thực sự là con của anh!” Thấy Nhan Nhã Tịnh vẫn không tin, Lưu Thiên Hàn nói tiếp: “Nhã Tịnh, tối hôm đó chúng ta đã làm bốn lần.”

Nghe thấy lời này của Lưu Thiên Hàn, khuôn mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh lập tức đỏ lên, cô giận dỗi đẩy Lưu Thiên Hàn một cái: “Anh Lưu, anh đúng là không biết xấu hổ.”

Buổi tối hôm đó, Nhan Nhã Tịnh thật sự quá thảm hại, lúc đó cô cũng quên mất mình bị người đàn ông kia dằn vặt mấy lần, cuối cùng sau khi bình tĩnh lại, cô mới nhớ ra tối hôm đó có lẽ là bốn lần.

Chẳng lẽ anh Lưu thật sự chính là người đàn ông năm năm trước sao?

“Nhan Nhã Tịnh, em phải đối mặt với sự thật.”

Lưu Thiên Hàn vẫn tiếp tục nói: “Nhan Nhã Tịnh, anh nhớ buổi tối hôm đó lần đầu tiên của chúng ta là ở cửa, lần thứ hai trên giường, lần thứ ba trước cửa sổ, còn lần thứ tư…”

“Anh Lưu, anh đừng nói nữa.” Nhan Nhã Tịnh thật sự không nghe được nữa, cô bịt chặt tai lại, không muốn nghe những lời xấu hổ đó nữa nhưng những ký ức của buổi tối hôm đó mà cô đã cố gắng quên đi lại ùa về trong đầu cô như thủy triều.

Khuôn mặt nhỏ của cô nóng kinh người, lần thứ ba đã xấu hổ lắm rồi, lần thứ tư càng không còn gì để miêu tả.