Trong lúc mọi người còn đang ngây người, một giọng nói vang lên: “Đã ngỉ ngơi tốt chưa?”
Mọi người nhìn về phía âm thanh, liền thấy Cố Hiên để trần trên người bước ra khỏi bóng tối, trên mặt mang theo ý cười: “Nơi này không phải là chỗ tốt gì, đi thôi, trở về lại nghỉ ngơi.”
“Mẹ nó……” Vu Mã Bác trợn trắng mắt: “Cố Hiên anh mẹ nó sau khi ra ngoài lại lấp mộ mình làm gì, chúng tôi tưởng anh chết rồi!”
Cố Hiên cười cười: “Tôi ra khá sớm, cũng không thấy các cậu có động tĩnh gì, tôi rảnh rỗi không có việc gì liền lấp đất, nếu các cậu có sức cũng có thể lấp mà.”
“Lấp cái rắm.” Vu Mã Bác bò dậy, sau đó đỡ Đường Vũ Tâm đứng dậy, nói: “Tôi ước gì mau rời khỏi cái nơi quỷ quái này.”
Đồng Tiểu Tùng lại cảm thấy có chút không đúng, trong lòng nghi hoặc…… Thật sự không có hai Cố Hiên sao?
Cố Hiên này khác biệt quá lớn so với trước khi vào quan tài.
Mọi người đi theo Cố Hiên, Đồng Tiểu Tùng nhịn không được lại hỏi lần nữa: “Anh thật là Cố Hiên sao?”
Vu Mã Bác biết vì sao Đồng Tiểu Tùng lại hỏi vấn đề này, y lẳng lặng dỏng lỗ tai lên nghe.
Cố Hiên lại không trả lời trực tiếp, ánh mắt mang theo ý cười đi bên cạnh Đồng Tiểu Tùng, cười hỏi: “Thế nào? Em còn có thể tìm ra Cố Hiên thứ hai sao?”
Đồng Tiểu Tùng cảm thấy cậu tìm không ra.
Nếu thật sự có hai người, không có khả năng chưa từng xuất hiện cùng một lúc.
Cậu thực sự đã hỏi một vấn đề ngu ngốc.
Nhưng Cố Hiên thật sự rất kỳ quái, thật là quá kỳ quái.
Cậu nhịn không được quay đầu lại nhìn về phía tấm bia mộ của Cố Hiên ở phía sau.
Nấm mồ kia nằm lặng lẽ, yên tĩnh.
Dường như không khác gì những nấm mồ khác……
Đồng Tiểu Tùng lắc lắc đầu, một cơn gió lạnh thổi qua, cậu ôm lấy cánh tay, không nghĩ nhiều nữa.
Cố Hiên bên cạnh chú ý tới, thấp giọng nói: “Nhịn một chút, lúc tôi tới có thuê xe, đang đậu ở ven đường.”
Đồng Tiểu Tùng hoàn toàn đánh mất hoài nghi, đối phương làm sao có thể không cùng là một người, nếu không Cố Hiên này làm sao biết được Cố Hiên kia thuê xe.
Mọi người rời đi không chú ý tới, trên bia mộ của Cố Hiên…… Cái tên vốn được viết bằng sơn trắng, theo bọn họ đi xa, dần dần biến thành màu đen, cùng màu với tên trên những bia mộ khác trong mộ địa.
***
Mọi người lên xe, bật điều hòa trong xe, cuối cùng cũng tránh xa sự xâm nhập của gió lạnh.
Cố Hiên ngồi ở ghế lái, lái xe chạy lên đường.
Đồng Tiểu Tùng ngồi ở ghế phụ, thò tay hấp thụ sự ấm áp ở cửa điều hòa.
Vu Mã Bác và Đường Vũ Tâm ở phía sau mỗi người cũng chặn một cửa điều hòa để giữ ấm.
Trong lúc im lặng, Đường Vũ Tâm đột nhiên phản ứng lại, hỏi: “Sao các cậu lại đến cứu mình được?”
Nhắc tới chuyện này, Vu Mã Bác và Đồng Tiểu Tùng cũng nhớ ra mục đích hạ âm phủ ban đầu của họ.
Vu Mã Bác hỏi: “Cố Hiên, sau khi chúng ta hạ âm hình như ngoại trừ cứu Đường Vũ Tâm ra thì không làm gì khác nữa, anh vốn để bọn tôi hạ âm cùng anh là muốn làm gì? Hơn nữa sao tôi lại có cảm giác đối với sự tồn tại của Đường Vũ Tâm anh cũng không ngoài ý muốn?”
Đồng Tiểu Tùng nhìn Cố Hiên, tuy rằng cái gì cũng không hỏi, nhưng trong mắt cũng có nghi hoặc thật sâu.
Cố Hiên lặng im vài giây, mở miệng, nhưng những gì hắn nói không phải là câu trả lời.
“Thế giới phân thành âm dương rõ ràng, ở một nơi âm dương cực độ không ổn định, nếu đυ.ng đến âm thì sẽ phá vỡ ranh giới giữa âm dương, giống như rơi vào đầm lầy, không cách nào tránh thoát. Những thứ ẩn náu ở giao giới âm dương sẽ điên cuồng muốn kéo các cậu vào bên trong.”
Dừng một chút, hắn nói: “Những gì tôi nói với các cậu lúc trước thật ra không hoàn toàn đúng, Đồng Tiểu Tùng, Vu Mã Bác, không phải chỉ có ba người chúng ta bởi vì trò chơi quỷ liên lụy mà bị cuốn vào, mà là bởi những thứ bên dưới dãy trường cũ, từ trường toàn bộ ngôi trường đều bị loạn, chỉ cần người nào đυ.ng phải người âm trong phạm vi trường, kỳ thật đều đã bị liên lụy.”
Đồng Tiểu Tùng hít ngược một hơi khí lạnh: “Vậy có bao nhiêu người!?”
Cố Hiên trấn an nói: “Cũng đừng quá lo lắng, hầu hết mọi người đều chỉ gặp phải một số chuyện kỳ
quái không khoa học, không có gì nghiêm trọng.”
Vu Mã Bác hồ nghi hỏi: “Vậy tại sao bọn tôi lại xui xẻo như vậy?”
“Bởi vì các cậu có một cơ hội đặc biệt, trò chơi quỷ, hơn nữa……” Cố Hiên thay đổi hướng, mang theo ý cười liếc mắt nhìn Đồng Tiểu Tùng một cái, nói: “Cái thau đồng kia được bảo quản tốt không?”
“Mẹ nó!” Vu Mã Bác mắng to: “Thau đồng là anh đưa cho Đồng Tiểu Tùng! Nói cho cùng vẫn là anh muốn hại bọn tôi!”
“Cậu hiểu lầm rồi, cái thau đồng kia thật sự là một vật rất quan trọng.” Cố Hiên nhàn nhạt nói: “Bởi vì tôi không có cách bảo quản nó, nên mới để ở chỗ Đồng Tiểu Tùng, tôi thích Đồng Tiểu Tùng, sẽ không hại em ấy.”
Đồng Tiểu Tùng nhíu mày: “Cố Hiên, bọn tôi sẽ không tin lời anh nói nữa đâu, hơn nữa đừng lúc nào cũng lấy chuyện thích tôi làm cái cớ, anh không thích tôi, anh chỉ muốn chinh phục tôi, anh coi tôi là con mồi, chỉ muốn đi săn.”
“Hừm hừm……” Cố Hiên phát ra một tiếng hừ nhẹ không rõ ý, nhưng không có vẻ gì là không vui.
Đường Vũ Tâm rưng rưng nước mắt mở miệng hỏi: “Còn tôi thì sao? Tôi chưa từng chơi trò chơi quỷ, tại sao lại đến cái nơi quỷ quái đó?”
Cố Hiên liếc nhìn Đường Vũ Tâm từ trong gương chiếu hậu, ánh mắt lạnh xuống: “Đường Vũ Tâm, bởi vì sao bản thân cô không rõ sao? Cô từ nhỏ lớn lên trong nhà lập Tiên Đường, cô hoàn toàn không rõ bản chất của thứ đó sao? Nếu cô đã tiếp Tiên Đường, phải gánh chịu trách nhiệm, lần này cứu cô cũng coi như là trùng hợp, nếu lại có lần nữa, cô chỉ có thể tự cầu nhiều phúc đi.”
Đồng Tiểu Tùng cảm thấy lời nói của Cố Hiên có hơi nặng, có chút không quá lưu tình, dường như là chán ghét cách làm của việc lập Tiên Đường, cho nên cố tình nhằm vào Đường Vũ Tâm.
Cậu nghĩ nghĩ, nói: “Tôi cảm thấy chủ yếu vẫn là như vừa rồi anh đã nói, bởi vì những thứ bên dưới trường học cũ, từ trường của toàn trường bị loạn, cho nên Đường Vũ Tâm trên người có Tiên Đường mới có thể dễ dàng bị kéo xuống như vậy.”
Ngón tay Cố Hiên nhẹ nhàng gõ tay lái, vẻ lạnh băng trong mắt rút đi, hiện lên ý cười: “Nói cũng đúng, cho nên chúng ta phải tiếp cận âm vô hạn, vào lúc âm dương đan xen, phóng một ngọn lửa màu lam, chờ lửa lớn đốt thành màu đỏ, âm dương quy vị, mọi thứ sẽ trở lại bình thường. Đây không chỉ vì chính chúng ta, mà còn vì toàn bộ trường học.”
Đồng Tiểu Tùng mẫn cảm chú ý tới lời Cố Hiên nói có phần khác với trước đó.
Lần này nói càng thêm tỉ mỉ, đồng thời đề cập đến ngọn lửa màu lam mà lần trước không được nhắc đến, mức độ đáng tin tăng lên không ít.
Vu Mã Bác xùy một tiếng: “Anh hại bọn tôi thành như vậy, hiện tại bọn tôi còn dựa vào cái gì mà tin anh?”
“Cậu không cần tin tôi.” Cố Hiên nhàn nhạt nói: “Dù sao nếu không nắm chặt làm một lần nữa, những chuyện lạ khác còn sẽ phát sinh, đến lúc đó các cậu tự nhiên sẽ tin tôi nói đúng.”
Vu Mã Bác:…… Mẹ nó!
Đồng Tiểu Tùng đột nhiên bắt được mấu chốt, cậu hỏi: “Anh còn chưa nói, lần này hạ âm anh vốn là muốn làm gì? Chẳng lẽ lần này hạ âm không phải là vì ở một khắc âm dương đan xen, làm mọi thứ trở lại bình thường sao?”
Cố Hiên mắc kẹt, hắn có chút tức giận lại buồn cười liếc mắt nhìn Đồng Tiểu Tùng một cái, nhẹ giọng nói: “Chỉ thông minh trước mặt tôi……”
Đồng Tiểu Tùng giật mình trong một thoáng:……?
“Trông ngốc quá.” Cố Hiên cười mắng một câu, sau đó trả lời: “Lần này hạ âm đã xảy ra một ít chuyện ngoài ý muốn, nên không diễn ra theo kế hoạch ban đầu được, còn cần phải có trò chơi quỷ tiếp theo, nhưng các cậu yên tâm, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Đồng Tiểu Tùng hồ nghi hỏi: “Chuyện gì ngoài ý muốn?”
Cố Hiên còn chưa trả lời, Vu Mã Bác liền nói: “Ngoài ý muốn là chỉ Đường Vũ Tâm đi, dù sao chúng ta cứu người xong đã vội vã rời đi.”
“Phải không?” Đồng Tiểu Tùng xác nhận với Cố Hiên, bởi vì cậu cứ cảm thấy Đường Vũ Tâm không phải là việc ngoài ý muốn trong miệng Cố Hiên, vẻ mặt Cố Hiên khi nói đến ‘ ngoài ý muốn ’ kia giống như là gạt bọn họ làm cái gì đó vậy.
Cố Hiên thò tay ra tay với tốc độ cực nhanh hung hăng xoa đầu tóc Đồng Tiểu Tùng, không khẳng định cho đối phương, ngược lại nói: “Đường Vũ Tâm, thật ra trò chơi quỷ tiếp theo, cần cô giúp đỡ.”
Đường Vũ Tâm kinh ngạc hỏi: “Tôi? Tôi có thể giúp gì?”
Cố Hiên: “Trên người của cô có Tiên Đường, lại thân là nữ tính, lúc tới nguyệt sự thể chất của cô chính là cực âm, đến lúc đó, khi đêm đến, cô đứng thẳng người, tách chân ra cúi xuống, từ giữa hai chân nhìn ra phía sau, là có thể phân biệt âm và dương.”
Vu Mã Bác mặt mày ngơ ngác: “…… Tuy không nghe hiểu, nhưng sao lại cảm thấy dáng vẻ có chút trâu bò.”
Đường Vũ Tâm có chút không được tự nhiên, bởi vì Cố Hiên nhắc tới thời gian hành kinh của cô, mặc dù đây là chuyện mà hàng tháng phụ nữ đều trải qua, nhưng từ miệng một người đàn ông nói ra quang minh chính đại như vậy, vẫn khiến người ta cảm thấy không thoải mái.
“Ý của anh là…… Đến lúc đó tôi sẽ có mắt Âm Dương?”
“Gần như vậy.” Cố Hiên biết Đường Vũ Tâm có thể sẽ không đồng ý, hắn đưa ra một điều kiện trao đổi: “Nếu cô nguyện ý giúp đỡ, sau khi những chuyện này kết thúc, tôi có thể nghĩ cách giúp cô tiễn đi Tiên Đường trên người.”
“Anh có cách!?” Đường Vũ Tâm kinh ngạc, sau đó lập tức nói: “Vậy tôi đồng ý với anh! Anh không thể đổi ý đâu!”
Cố Hiên: “Không đổi ý, vậy thời gian trò chơi quỷ lần sau sẽ định vào thời điểm cô đến nguyệt sự, trong khoảng thời gian này nếu gặp phải chuyện lạ gì, các cậu phải đến tìm tôi ngay.”