Xuyên Không Về Cổ Đại Trở Thành Mỹ Nhân Khuynh Quốc (NP)

Chương 5

Sau khi nói xong, hai tay Gia Cát Ái Hiên nắm lấy eo nhỏ của cháu gái, nâng cả người Gia Cát Ái Hy lên.

Dươиɠ ѵậŧ của hắn vốn đang cắm thẳng trong tiểu huyệt cũng vì thế bị lôi ra, làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ của cô và tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn vừa bắn trong tiểu huyệt của Gia Cát Ái Hy cứ thế mà chảy ra ngoài thấm ướt ga giường.

"A... Đừng... Ưm… Cháu muốn côn ŧᏂịŧ lớn của gia gia... Mau lên... A... Huyệt nhỏ muốn côn ŧᏂịŧ lớn của người..."

"Được! Cháu gái yêu của gia gia, ta sẽ cho cháu côn ŧᏂịŧ, chúng ta đổi tư thế nào Tiểu Hy, cháu nằm úp xuống giường đi, gia gia sẽ tận tình đâm cháu từ phía sau vào trong tiểu huyệt…"

"Ưm… Hoàng gia gia mau… Cháu gái chịu không nổi nữa rồi… Tiểu Hy rất muốn côn ŧᏂịŧ lớn của người... A..."

Gia Cát Ái Hy nghe lời xoay người, cô nửa nằm sấp xuống giường giống như một cháu cún nhỏ, nhấc cái mông lên cao nhẹ nhàng lắc lư, để toàn bộ tiểu huyệt ướt đẫm của mình phô bày ra trước mặt Gia Cát Ái Hiên.

"Hoàng gia gia... Người mau tới đi… Tiểu huyệt nhỏ của cháu gái đợi côn ŧᏂịŧ lớn của gia gia đấy."

Nhìn cháu gái dâʍ đãиɠ run rẩy lắc lắc cặp mông cong mị hoặc, còn nhìn thấy được rõ ràng khe thịt phấn nộn ươn ướt của Gia Cát Ái Hy, và dòng mật ngọt trong suốt nhớp dính từ sâu trong tử ©υиɠ trào ra ngoài.

Hình ảnh da^ʍ mị này không khỏi làm cho Gia Cát Ái Hiên hít sâu một hơi, hắn quỳ xuống phía sau cô, không nén được chọc ngón tay giữa vào trong tiểu huyệt màu hồng phấn của Gia Cát Ái Hy.

"A... Tuyệt quá… Hoàng gia gia mạnh lên… Ưm…A… Hoàng gia gia lại vào sâu nữa... Ưʍ... Đúng rồi... A... Cắm vào đi..."

Ngón giữa của Gia Cát Ái Hiên có thể nhận thấy rõ nhiệt độ nóng bỏng của vách thịt bên trong tiểu huyệt của Gia Cát Ái Hy.

Lúc này cả tiểu huyệt đều đang nóng như một lò hấp, nhưng lại đầy mật ngọt trơn ướt, ngón tay của hắn từ từ khuấy đảo trong tiểu huyệt của cô.

"A… Hoàng gia gia... Ngứa quá đi mất... Ưʍ... Ngứa chết cháu rồi… A… Khó chịu quá… Hoàng gia gia... Đừng đùa nữa... Mau làm cháu đi... Nhanh dùng côn ŧᏂịŧ lớn của người... Ưʍ... Đâm vào huyệt nhỏ của cháu đi… A… Khó chịu quá…"

"Hoàng gia gia tiểu huyệt nhỏ khó chịu... Muốn ăn côn ŧᏂịŧ lớn của người a... Ưʍ... Hoàng gia gia bảo bối khó chịu... Muốn côn ŧᏂịŧ của người đâm vào trong tiểu huyệt nhỏ... A..."

"Cháu gái ngoan... Yên tâm… Rồi chúng ta sẽ làm mà... Giờ trước tiên để ta nếm mùi vị huyệt mềm của cháu một chút."

Nói rồi, Gia Cát Ái Hiên liền chậm rãi rút ngón tay ra, khi ngón tay của hắn được rút ra khỏi tiểu huyệt, dịch nhờn dính trên ngón tay còn bị kéo thành một sợi nhỏ dài.

Gia Cát Ái Hiên vội vàng dùng tay banh rộng mông nhỏ của Gia Cát Ái Hy ra, để tiểu huyệt ướt đẫm lộ ra hoàn toàn.

Nhìn mật ngọt nóng hổi ướt dính trên khe thịt của cháu gái đang không ngừng rỉ ra, hắn vội vàng chọc đầu lưỡi vào trong tiểu huyệt.

Lúc đầu lưỡi Gia Cát Ái Hiên vừa chạm tới, Gia Cát Ái Hy bỗng nảy mình ngửa người ra sau như bị điện giật, thân thể cũng khó nhịn run rẩy.

"A... Tuyệt quá... Ưm… Hoàng gia gia... Khe huyệt của cháu gái... Ưʍ... Ăn có ngon không a..."

Lúc đầu lưỡi Gia Cát Ái Hiên liếʍ lên hai mép khe thịt, hắn nín thở, thưởng thức nước dịch ấm áp được phun ra từ hai cánh bướm của tiểu huyệt cháu gái.

Hương vị da^ʍ mỹ lan rộng ra trên đầu lưỡi của hắn, khiến vẻ mặt Gia Cát Ái Hiên toát ra sự thỏa mãn, đây là hương vị của cháu gái hắn.

Mặc dù đã được nếm nhiều lần, nhưng Gia Cát Ái Hiên vẫn không nhịn được sung sướиɠ.