Có thể là do ăn quá nhiều trái cây, Chu Dương có chút muốn đi WC, liền lặng lẽ đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Vẫn luôn yên lặng quan sát cậu, Mẫn Duệ Gia lập tức mắt lanh tay lẹ túm chặt cậu, dò hỏi: “Ngươi đi đâu?”
“WC WC, anh buông tay nhanh lên!” Chu Dương sốt ruột lắc tay, mặt bởi vì sốt ruột ẩn nổi lên một màu hồng nhạt. A a a anh ta tại sao kiến người khác chán ghét như vậy, thật sự sắp không nín được QAQ
“……”
Chờ sau khi Chu Dương thoải mái dễ chịu ra từ WC, cuối cùng là nhẹ nhàng thở ra, may là không mất mặt trong phòng phát sóng trực tiếp, bằng không về sau sao cậu có thể nhìn mặt người khác ╭(╯^╰)╮
Quả nhiên nam chủ là người đáng ghét nhất, đi WC cũng phải hỏi đông hỏi tây, nếu mình vẫn ở trong hình dạng mèo, trực tiếp tiểu lên người hắn, xem hắn lần sau còn dám làm giống vậy nữa không… Vừa ra khỏi cửa phòng vệ sinh đã thấy nam chủ dựa vào cửa chờ, Chu Dương yên lặng ngừng suy nghĩ, muốn tiểu vào người đối phương, cậu lo lắng chym nhỏ khó giữ!
Chuyện này thực sự rất đáng sợ, cậu còn muốn tìm một con mèo cái xinh đẹp, nếu không phải tìm mãi chưa thấy mèo cái có lông đẹp hơn mình, thì sao mình có thể độc thân lâu như vậy…… Cho nên mới nói sở hữu bộ lông xinh đẹp quá mức cũng là một tội!
Chu Dương một bên đắc ý nghĩ, một bên rửa tay sạch sẽ. Yên tĩnh nhìn máy sấy tay, Chu Dương sờ móng vuốt của mình, cuối cùng sợ hãi quyết định từ bỏ.
Xoay người liền thấy một ngọn núi lớn chặn đường, Chu Dương ngẩng đầu nhìn hắn, thấy đối phương treo than mặt không hề có ý định nhường đường, chỉ có thể dẩu miệng, nghiêng người chuẩn bị vòng qua hắn.
“Sao không sấy khô tay?” Mẫn Duệ Gia chặn lại bờ vai của cậu, đem người nửa kéo nửa đẩy đến trước máy sấy tay. Hiện tại đã là cuối mùa thu, trên tay dính nước đợi lát nữa khẳng định sẽ lạnh buốt không thể phục hồi nhiệt độ thường đến lúc đó chịu lạnh vẫn là cậu!
“Tôi lau qua rồi, anh anh anh đừng xằng bậy!” Chu Dương rút tay về, cự tuyệt phối hợp: “Tay tôi đã khô, anh nhìn xem —— a a a”
Mới giơ ra được một nửa người kia đã nắm lấy cơ hội, gió ban đầu ở mức thường sau đó tăng lên, phát ra thanh âm ong ong, Chu Dương sợ tới mức thảm thiết hét lên một tiếng, gần như không dám đối mặt với việc tay bị quái vật cắn nuốt, chỉ cảm thấy mình đã bị doạ đến mức toàn bộ lông dựng đứng lên.
Chu Tiểu Miêu: A a a a gió này rất đáng sợ a a a a —— vì sao thanh âm còn lớn hơn a a a a —— thật đáng sợ hắn đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ tôi a a a ——
【……】Tại sao con mèo này lại sợ gió? Bởi vì cậu hoài nghi đây là thanh âm kɧıêυ ҡɧí©ɧ cậu, sẽ bị quái vật nhắm tới :)
Mẫn Duệ Gia đem người thấp hơn hắn mấy phân vòng vào trong ngực, hai tay bắt lấy hai tay của người trong l*иg ngực đặt trong vùng có gió, đến khi tay được làm khô thì lúc này mới buông tay, tùy ý để người đã bị kinh hách đánh một lúc, lại không nói, tốc độ tay của Đồng Diễm thật nhanh, đánh đến mức sắp ra tàn ảnh!
Mẫn Duệ Gia có chút tự đắc, cho dù bị đánh, nội tâm cũng không dao động thậm chí còn có chút buồn cười, lá gan của người này thật sự nhỏ như mấy con mèo con, ừm, tốc độ tay cũng giống.
Chu Dương quyết định cậu sẽ chán ghét nam chủ, nghiêm khắc làm một nhân vật phản diện đúng nghĩa [○`Д′ ○]
Hệ thống thấy thích hợp lập tức ngoi đầu 【 mau, cốt truyện, lời thoại! 】 nói xong lời này, lập tức ẩn thân, làm dáng mình làm gì tồn tại, mình mà tỉnh lại thì lại bị con mèo này dỗi.
Chu Tiểu Miêu:……
“Anh, thật sự rất đáng ghét, đáng ghét hệt như lúc trước, không, bây giờ so trước kia càng đáng ghét hơn!” Chu Dương cả giận nói: “Về sau anh đi Dương quan đạo của anh tôi lên cầu độc mộc của tôi, anh không được phép quản tôi!”
Mẫn Duệ Gia cố ý chọc cậu, làm bộ cũng thực tức giận nói: “Là tôi đáng ghét hay là em đáng ghét? Tôi chỉ sấy tay cho em mà thôi, em cắn mãi chuyện của tôi như thế nào sao lại không nói?”
“Anh lại còn nói tôi còn cắn anh!” Chu Dương vốn dĩ đang giận dữ, bây giờ cắn người cũng không chột dạ, ngược lại trên đầu ngày càng bốc hoả, ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương, vẻ mặt hung dữ!
Mẫn Duệ Gia kéo cà vạt của mình, cổ bị lộ ra, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói: “Cắn đi!”
Chu Dương cảnh giác nhìn chằm chằm hắn hai giây, cuối cùng rốt cuộc vẫn không nhịn được trực tiếp tiến lên há miệng cắn cổ hắn, hung hăng nghiến răng cho hả giận.
Tốt! Mẫn Duệ Gia trước mắt sáng ngời, cuối cùng cũng tìm được cơ hội duỗi tay kéo người lại đây, xoay người một cái trực tiếp đè cậu trên tường, lộ ra ý cười thâm trường, lần này vừa vặn, nhân tiền báo tù chuyện vừa nãy!
Chu Dương nhận thấy được có gì không đúng, lập tức nhả ra đẩy hắn: “Anh làm gì!”, dáng vẻ vây cậu vào trong một góc, khiến Chu Tiểu Miêu không có cảm giác an toàn, không chỉ không tìm thấy được đường chạy trốn, đặc biệt là trước mặt còn có một người muốn tìm thấy điểm yếu của mình!
“Em đã cắn tôi, đương nhiên tôi cũng muốn cắn lại!” Mẫn Duệ Gia hơi dùng sức, liền trực tiếp ngắn lại khoảng cách giữa hai người, tay Chu Tiểu Miêu chống cự hoàn toàn không có tác dụng gì, chỉ có thể ủy khuất gãy giụa, giữ lại một ít phần quật cường cuối cùng.
Nơi này không được tính là an toàn, tùy thời đều sẽ có người tiến vào, Mẫn Duệ Gia chỉ có thể tốc chiến tốc thắng, cúi đầu trực tiếp hôn lên môi Chu Dương, quyến luyến vuốt ve, mềm nhẹ dùng hàm răng ma sát, lưu lại một dấu răng mờ nhạt, cuối cùng lại liếʍ trấn an.
Chu Dương trợn mắt há hốc mồm: “Anh anh anh……”
“Xin lỗi,hình như tôi không nhắm đúng vị trí.” Mẫn Duệ Gia trợn mắt nói dối, sắc mặt vô cùng đứng đắn, nếu không phải cuối cùng liếʍ mấy cái, nói không chừng Chu Tiểu Miêu tin lời của hắn.
Ở trong lòng Chu Tiểu Miêu, tuy rằng không biết hôn môi là gì, nhưng cậu biết liếʍ lông, mèo cũng có thói quen liếʍ luôn cho nhau, nhưng là đó là hành động của những con mèo có mối quan hệ thân mật mới có thể có làm, rõ ràng cậu cùng nam chủ không quen biết gì cũng không thân thiết gì cho cam, hắn dựa vào cái gì mà dám liếʍ lông của cậu!
Chu Tiểu Miêu ủy khuất nói “Anh có biết đây là hành động của những người có mối quan hệ thân mật mới có thể làm, anh làm như vậy sao tôi có thể tìm thấy người tôi thích!” Mèo đối với mùi khá mẫn cảm, nếu như để mèo cái ngửi thấy mùi của người khác trên người mình, nàng chắc chắn không cần mình [ khóc lớn.jpg]
Trêu trọc mình xong còn tính đi tìm người khác?
Mẫn Duệ Gia sắc mặt bất biến, ánh mắt lại thâm trầm lên, vậy xem cánh tay bé tí này có thể đẩy hắn ra được không! Bằng không, vĩnh viễn đừng mơ tưởng đá hắn ra xa, ai bắt cậu thành công khiến cho mình chú ý đâu?
Ban đầu còn tự ghét bỏ suy nghĩ của mình quá trung nhị nhưng hiện Mẫn Duệ Gia cảm thấy những lời này lại rất có đạo lý, khiến cho mình chú ý, cậu liền phải phụ trách, không phụ trách? Tôi có thể cho không :)
Chờ sau khi Chu Tiểu Miêu cào Mẫn Duệ Gia xong, hai người đối diện với gương tự sửa sang lại quần áo, Chu Dương nghé sát gương nhìn kỹ môi, trừ việc hồng hơn so với bình thường thì không lưu lại bất kì dấu vết nào, nhưng cậu vẫn ghét bỏ lau miệng, đồng thời tức giận bên liếc mắt người bên cạnh một cái.
Mẫn Duệ Gia đối diện với gương thong thả ung dung chỉnh lại cà vạt, cho dù đối phương vẫn ghét bỏ mình như cũ thì tâm tình vẫn không tồi, kỳ thật nếu không phải sợ lần đầu tiên đã doạ cậu, hắn liền trực tiếp hôn lưỡi, thật vất vả bắt được cơ hội, đáng tiếc……
Ở trên đường trở về, Chu Tiểu Miêu càng nghĩ càng cảm thấy, nhân vật phản diện và nam chủ là không tiếng nói chung nào, đối phương cố ý chiếm tiện nghi của mình, khẳng định là hâm mộ mình có bộ lông đẹp đẽ, để phá hỏng nhân duyên của mình, ha hả, phá hủy thì có thể làm gì, cậu vẫn có thể làm hảo hán ở thế giới sau!
Nghĩ đi nghĩ lại, Chu Tiểu Miêu cắn chặt răng, quyết định mình quả nhiên vẫn phải nghiêm túc làm một nhân vật phản diện đúng nghĩa!
Vì thế đại boss phản diện cao lãnh nâng cằm lên, bảo trì trạng thái mắt nhìn thẳng một đường, kiên quyết không để ý tới người bên cạnh, cả khi kêu mình thì mình làm như không nghe thấy!
“Đồng Diễm!”
“……” Không nghe không nghe vương bát niệm kinh!
“Em đi ngược rồi!”
“……”
Chu Tiểu Miêu dừng lại, sau một lúc lâu xám xịt xoay người đi hướng ngược lại, trong lòng còn cảm thấy có chút không thích hợp, không đúng, lấy trí nhớ của Chu Tiểu Miêu ta đây làm sao có thể đi nhầm?
Vẫn luôn chờ thời điểm Chu Dương quay lại, Mẫn Duệ Gia duỗi tay ngăn lại cậu, không nhanh không chậm nói: “Xin lỗi, tôi nhìn nhầm rồi, bây giờ mới là đi ngược!”
“!!!”
Hỗn đản!
Đến thế này mà còn nhịn được nữa thì còn có gì không chịu được, Chu Tiểu Miêu tức giận đến cả mặt đều đỏ bừng lên, ngứa tay, cuối cùng không nhịn nữa, duỗi tay cào Mẫn Duệ Gia, tay không ra trận, nhanh đến mức sắp thành tàn ảnh.
Mẫn Duệ Gia sợ hãi không chút nào, để mặc cậu phát tiết, cuối cùng tiến lên một bước trực tiếp bao người vào trong ngực, đem người ôm chặt lấy, buồn cười nói: “Mệt mỏi hả? Đừng tức giận, ngoan!”
“Anh bắt nạt tôi!” Chu Dương phẫn nộ nói: “Mẫn Duệ Gia anh là vương bát đản, tôi phải tuyên chiến với anh, anh chờ đó, khẳng định tôi sẽ dùng độ nổi tiếng đè bẹp anh”
Bị người ta đùa cợt, nói lời kịch thời khắc mấu chốt, Chu Tiểu Miêu nghiến răng, vươn, bóp lấy phần thịt mềm ở eo của Mẫn Duệ Gia rồi xoay tròn một vòng, nghe thấy tiếng hắn hít khí, lúc này mới khẽ meo meo híp mắt cười.
“Tiểu phôi đản!” Vỗ nhẹ lên mông của cậu, Mẫn Duệ Gia buông cậu ra, xoa eo, thật là không lưu tình chút nào… Mà mình lại càng muốn trêu trọc cậu thì làm sao bây giờ? Thích nhìn đôi mắt sáng lên của mèo con này khi cào hắn!
Tuy rằng trêu mèo sẽ bị thương, nhưng quá trình trải nghiệm thật sự rất tuyệt vời, đôi mắt tròn to do trừng hắn, khuôn mặt nhỏ trắng nõn nhiễm một mảnh hồng nhạt, càng nhìn càng đáng yêu…… Chính là có một chút không tốt, mèo nhỏ tức giận thực sự không dễ dỗ chút nào!
Chu Tiểu Miêu cả đêm không có để ý tới người bên cạnh, chờ đến bữa tiệc kết thúc, liền trực tiếp đứng dậy rời đi, đi cùng với người đại diện. Cậu đã tin nam chủ rất xấu tính, đêm nay sắp bị tức chết rồi! Về sau hy vọng không bao giờ muốn gặp lại đại phôi đản này ╭(╯^╰)╮
Trên đường trở về, Chu Tiểu Miêu cuối cùng cũng thể cắn móng tay để bình tĩnh lại, một bên ma sát răng nanh, một bên càng nghĩ càng giận, quả nhiên chính và tà là phải đối chọi, không có gì nguyên nhân đáng nói, nếu không phải bởi vì cậu ăn ké chột dạ, cậu đã sớm trở mặt!
【……】 cậu còn không biết xấu hổ, hệ thống đã vô lực phun tào, đối với nhiệm vụ, đã ẩn ẩn có chút tuyệt vọng, thứ này…… Con mèo này không bắt được trọng điểm!