Lục Lục ăn tối xong, ngửi thấy trên người mình đầy mùi khói bếp, không nhịn được nhíu mày, sau khi chào hỏi với mọi người trong gia đình, đi về phòng tắm rửa trước.
Chất liệu để che chắn của nhà tắm là kính mờ, giờ đây trong nhà tắm là một mảnh khí nóng mịt mờ, tất cả đồ vật như được dát thêm một tầng sáng mềm mại, có một loại đẹp đẽ mơ màng.
Sau khi Lục Minh Khải vào cửa, nhìn trong phòng tắm, dưới vòi sen có một thân ảnh mềm mại bốc lửa đang đưa lưng về phía mình mà xả nước, cách một tấm kính mờ nhưng anh vẫn có thể phân biệt được ra được cơ thể nõn nà của người đang trong phòng tắm, khiến trong lòng anh bùng lên một ngọn lửa.
Lục Lục tắm rửa xong, phát hiện ra Lục Minh Khải vào phòng, cầm lấy khăn lông lau sạch bọt nước trên người mình, cô định sẽ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như thế này rồi đi ra ngoài.
“A.” Ra khỏi cửa, Lục Lục giả vờ chưa phát hiện ra trong phòng có người, phát ra tiếng kêu sợ hãi, đôi tay bắt chéo vào nhau che ở trước ngực, cánh tay đè lên bầu vυ' trắng noãn, thoạt nhìn đôi thỏ trắng lại càng thêm mê người.
Lục Minh Khải không nhịn được đánh giá cơ thể Lục Lục, trước đây Lục Minh Khải mới chỉ nhìn Tôn Uyển Uyển trần trường, Tôn Uyển Uyển là diễn viên múa ba lê, dáng người rất tinh tế, cơ bắp cũng chặt, nên thành ra vυ' không được lớn.
Còn cô vợ nhỏ bé đang đứng trước mặt anh đây lại tỏa ra hơi nóng, mái tóc dài ướt sũng vắt ra đằng sau, làn da trắng sứ như bấm ra nước, dáng người hơi gầy nhưng lại rất nuột nà, đôi gò bồng trước ngực lại cao ngất, kiêu ngạo ưỡn lên, tròn trịa đầy đặn, rất căng tròn mê người.
Dưới vòng eo mảnh khảnh là vòng ba có size khủng, da thịt trên mông cũng trắng nõn, vừa nhìn đã biết nếu dùng tay chạm vào thì cảm giác đó không chỉ là sung sướиɠ thôi đâu.
Tôn Uyển Uyển cũng từng cạo lôиɠ ʍυ, nhưng sau đó lông mọc ra vừa đen vừa cứng, sờ vào còn rất thô ráp. Cô vợ bé nhỏ trước mặt đây lại không biết có phải từng đi triệt lông hay không, nhìn tiểu bức vừa trắng hồng vừa bóng loáng, khiến ngọn lửa trong lòng anh lại càng bùng lên.
Lục Minh Khải phát hiện côn ŧᏂịŧ dưới thân mình đã tỉnh giấc, đang hào khí bừng bừng ngẩng đầu nghiêm trang chào hỏi với thân thể trần trụi ướŧ áŧ lại mềm mại ở đối diện.
“Sao anh đi vào lại không gõ cửa?” Lục Lục bắt đầu thu lại dáng vẻ đoan trang, bày ra dáng vẻ vừa xinh xắn đáng yêu vừa mê hoặc lòng người ra trước mặt người đàn ông lạnh lùng này.
Lục Minh Khải không có biện pháp khắc chế bản thân mình, đôi mắt như đã bị yểm phép dính lên người Lục Lục, không có cách nào xê dịch đi 1mm.
Thân hình mềm mại nuột nà ở đối diện bị hơi nước ấm nóng dễ chịu khiến da thịt hơi hồng lên, bật đèn xanh cho Lục Minh Khải, thật sự là vô cùng thơm ngon.
Rốt cuộc không thể kiềm chế khát vọng của thân thể, Lục Minh Khải tiến lên ôm lấy Lục Lục vào trong lòng, cúi đầu ngăn chặn cái miệng có khả năng sẽ phát ra tiếng rêи ɾỉ .”Ưm” Lục Lục giống như bị dọa sợ, ngây người để cho Lục Minh Khải muốn làm gì thì làm.
Gặm cắn cánh môi mềm mại ngọt ngào, Lục Minh Khải như người đã khát nước đi trong sa mạc, thừa dịp Lục Lục phát ra âm thanh, miệng khẽ nhếch lên, đầu lưỡi lập tức linh hoạt chui vào trong, hút lấy mật ngọt trong miệng cô, cuốn lấy cái lưỡi đinh hương mềm ngọt cùng nhảy múa.
Dần dần Lục Lục cũng phản ứng lại, trở tay ôm lấy tấm lưng rộng lớn ở Lục Minh Khải, ngửa đầu thuận theo chiều gió hôn môi anh, hai bên chủ động, trong tức khắc khiến nụ hôn này càng thêm nóng bỏng, giống như muốn nuốt đối phương vào trong bụng mình.
Lục Minh Khải ôm bà xã trong lòng, vội vàng ném lên giường, bắt đầu thăm dò thân thể mềm mại trong l*иg ngực, cảm giác da thịt dưới thân mình non mềm khó mà tưởng tượng nổi, bàn tay lớn bắt lấy bầu đầy đặn xoa bóp thưởng thức.
Núʍ ѵú của Tôn Uyển Uyển là màu hơi nâu, phát dục rất bình thường, núʍ ѵú của bà xã lại không giống vậy, màu hồng nhạt non nớt, quầng vυ' cũng nhỏ, tươi đẹp động lòng người.
Ngón cái xoa bóp núʍ ѵú đang dựng thẳng, bên kia thì dùng đầu lưỡi liếʍ láp qua lại, cảm nhận được thân thể mềm mại trong l*иg ngực mình đang không ngừng run rẩy, Lục Minh Khải ngẩng đầu dậy lại hôn lên bờ môi mềm của cô thật sâu.
Trên miệng không ngừng, bàn tay cũng không chịu thua kém, một tay cởi bỏ quần áo của mình, một bàn tay khác dần thăm dò xuống bên dưới.
Tiểu bức của người phụ nữ dưới thân không có lông, sờ lên mảng da thịt này tinh tế bóng loáng lại mềm mại như ngọc, lướt qua đồi núi xuống dưới, môi âʍ ɦộ đang chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ tí tách không ngừng.
Lục Minh Khải cảm thấy mình đã nhặt được bảo bối rồi, thậm chí còn hối hận suốt ba tháng trước đây không đi khám phá món bảo bối này.
Ngón tay chậm rãi moi đào tiểu bức của người phụ nữ, xoa bóp âm đế của cô, dâʍ ŧᏂủy̠ ngày càng nhiều, ngón tay chậm rãi lần mò vào trong hành lang, lực hút trong đó rất mạnh, không khó tưởng tượng nếu dươиɠ ѵậŧ của mình cắm vào trong thì sẽ nhận được kɧoáı ©ảʍ mất hồn đến thế nào.
Dị vật đột nhiên xuất hiện khiến cả người Lục Lục cứng đờ, vặn vẹo cơ thể vờ như muốn giãy ra, Lục Minh Khải tát lên vυ' cô: “Ngoan ngoãn chút, không thì anh sẽ vào luôn đấy.”
Lục Lục không dám di chuyển nữa.
Lục Minh Khải nhẹ nhàng ấn thịt trong tiểu bức, tiểu bức của cô thật chặt, cho dù là một ngón tay thì cũng không nuốt vào được, thịt trong tiểu bức lũ lượt kéo tới, muốn đẩy ngón tay ra bên ngoài.
Trên lòng bàn tay của anh còn có vài vết chai mỏng, anh lại dùng tai moi đàu, lướt qua lớp thịt mềm mại trong vách, ngón cái xoa ấn viên tiểu hạch dâʍ đãиɠ kia, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức Lục Lục không ngừng run rẩy, liên tục phát ra từng tiếng rêи ɾỉ mập mờ. Hai bầu vυ' tròn căng trước ngực cũng đung đưa theo, trắng đến mức mắt anh hoa cả lên.