Tay Đỗ Phong dừng trên chim nhỏ đang chuyển từ màu hồng phấn sang màu đỏ của Trình Hân Nhiên.
Kɧoáı ©ảʍ khác thương khiến Trình Hân Nhiên lập tức cúi đầu nhìn xuống, nhưng bị bịt mắt che khuất tầm nhìn nên chẳng thể nhìn được cái gì, chỉ có thể theo cảm nhận mà phán đoán động tác của Đỗ Phong.
Kɧoáı ©ảʍ từ lỗ hậu vẫn đang ập đến khiến suy nghĩ của Trình Hân Nhiên bị đứt quãng.
“Anh… Anh muốn như thế nào?”
Cánh tay bị trói phía sau được Đỗ Phong kéo lên khi Trình Hân Nhiên mở miệng, lực kéo khiến nửa người dưới của Trình Hân Nhiên và Đỗ Phong càng gần nhau hơn, với cây gậy của Đỗ Phong thì nó cũng theo đó mà đi vào nơi sâu hơn.
Một tiếng rên nho nhỏ thốt ra từ trong miệng Trình Hân Nhiên.
Cậu muốn quay lại nhưng bị Đỗ Phong ngậm lấy vành tai, sau vài lần cắn xé thì Đỗ Phong lại dán bên tai Trình Hân Nhiên mà nói một câu hạ lưu, sau đó bắt chước hành động dùng lưỡi giao cấu của Trình Hân Nhiên mà liếʍ láp tai cậu.
“Tôi muốn cậu.”
Lại là đáp án như cũ.
Nhưng lúc này đây, lời nói hàm chứa du͙© vọиɠ chiếm hữu của Đỗ Phong theo hơi thở trầm trầm mà chui vào trong tai Trình Hân Nhiên, cứ như xuân dược càng khiến cho cơ thể Trình Hân Nhiên trở nên mẫn cảm.
Còn bàn tay của Đỗ Phong đã chạm đến đằng trước của Trình Hân Nhiên mà bắt đầu xoa bóp tinh hoàn của Trình Hân Nhiên.
Đều là con trai cả, hắn biết làm như thế nào để Trình Hân Nhiên cảm thấy sướиɠ hơn.
Trước sau đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như điện giật khiến trong đầu Trình Hân Nhiên nổ tung, cậu nhịn không được mà vặn vẹo eo muốn trốn tránh khỏi sự bức bách đó, đến cuối cùng lại chỉ có thể lắc lư trong vòng tay của Đỗ Phong.
Thay vì trốn tránh, chi bằng nên tích cực phục vụ họ thì hơn.
“Ưm a, vậy anh, không phải anh đã đến rồi sao?”
Thân là người chơi game dâʍ ɖu͙© có thâm niên, Trình Hân Nhiên đương nhiên lý giải những lời nói của Đỗ Phong thành tình ái, mà bây giờ dươиɠ ѵậŧ đang rong ruổi trong thân thể cậu thời thời khắc khắc nói cho cậu biết, Đỗ Phong đã đạt được mục đích của mình.
Nhưng lời này đến bên tai Đỗ Phong lại không như vậy.
Trong mắt Đỗ Phong thoáng hiện lên tia kinh ngạc, động tác nhào nắn tinh hoàn đột nhiên mạnh hơn khiến Trình Hân Nhiên rên lên một tiếng kinh ngạc, chim nhỏ vốn đang cương cứng cũng theo đó mà run lên, giống như là đang xuất tinh.
Ngay sau đó, bàn tay nhào nặn tinh hoàn thay lập tức thay đổi mục tiêu.
Gốc dươиɠ ѵậŧ của Trình Hân Nhiên bị Đỗ Phong hung hăng nắm chặt, ngăn chặn không cho cậu bắn tinh.
Sự cực khoái bị cắt ngang khiến Trình Hân Nhiên vặn vẹo thêm một chút, tiếng thở dốc ban nãy giờ cũng mang theo vài phần nức nở.
“Buông ra… Buông ra, để tôi bắn…”
Cùng với tiếng khóc nức nở của Trình Hân Nhiên vang lên thì cúc hoa của cậu cũng bắt đầu co rút không ngừng.
Lỗ hậu của Trình Hân Nhiên siết chặt lấy cây hàng của Đỗ Phong mà mấp máy như dục cầu bất mãn, khiến Đỗ Phong mím môi với ánh mắt sâu xa.
Hắn thăm dò và cắn một cái lên cánh môi đang hé mở của Trình Hân Nhiên, tùy tiện để lại một câu rồi bắt đầu tăng tốc.
“Cùng bắn.”
Tiếng rêи ɾỉ liên tục truyền ra từ miệng Trình Hân Nhiên, tiếng khóc nức nở ấy cũng trở thành chất xúc tác cho cuộc tình này.
Sau khi Đỗ Phong hung hăng thúc và trong lỗ thịt của Trình Hân Nhiên vài trăm cái, cùng với qυყ đầυ đang nảy lên thì hắn cũng buông tay đang bóp chặt lấy gốc dươиɠ ѵậŧ của Trình Hân Nhiên ra.
Chất lỏng sền sệt trắng đυ.c đột nhiên bắn ra.
Một phần rơi trên chiếc khăn trải giường đắt tiền.
Phần khác vẫn còn đang chôn sâu bên trong lỗ thịt của Trình Hân Nhiên.