Chương 3: Kịch bản khác biệt
“Đừng nhìn tôi, dựa theo kịch bản mà làm.”
Cầm bị một người đàn ông nắm, giây tiếp theo, tầm mắt cậu quay ra ngoài cửa sổ. Tấm kính sạch sẽ phản chiếu lại khuôn mặt kinh ngạc của bản thân, ánh mắt người đàn ông lạnh như băng giống như một con rắn bắt lấy con mồi quấn lên người cậu. Đây là chuyện gì?
“Anh là ai?”
“Hệ thống không nói chuyện của người đối diễn với cậu sao?” Người đàn ông nhướng mày, tay trái tiện thể xoa eo La Dương.
Cảm giác lạnh lẽo từ bàn tay xuyên qua kí©ɧ ŧɧí©ɧ eo nhỏ bên trong, từng cơn nóng quay cuồng lại bị kiềm nén lại. La Dương hít một hơi thật sâu, vỗ lên bàn tay người đàn ông đang giữ lấy cậu, nói: “Anh chính là người đối diễn? Đm, thịt còn chưa đến mà đã đến đây chia thịt. Chờ ở bên cạnh đi, không thấy tôi tới trước rồi sao?”
Ánh mắt La Dương ghét bỏ ngược lại khiến Cố Thiên sửng sốt vài giây, sau đó nụ cười của hắn càng thâm trầm. Xem ra người này vẫn chưa rõ tình huống hiện tại, làm sao còn có thịt, chính cậu không phải là một khối thịt thượng phẩm sao? Cảm giác trên tay ngày càng chân thật, Cố Thiên cảm thấy cũng không chán ghét yêu cầu của hệ thống: “Xem ra cậu không hiểu được ý nghĩa của người đối diễn. Vậy hiện tại, tôi sẽ nói cho cậu biết, người đối diễn mà vật kia nói…”
Giọng nói dần dần lắng xuống giống như một loại ma thuật mê người đầy cám dỗ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ trên eo xuống tới mắt cá chân La Dương. Trên cánh tay dần dần nổi da gà, ấn tượng của La Dương về người đàn ông này ngày càng kém: “Buông móng vuốt của anh ra! Cho dù anh lấy lòng tôi, tôi cũng sẽ không tặng người đẹp cho anh!” Trên khuôn mặt ửng hồng đầy chán ghét, cơ thể cậu hiện tại vô cùng mẫn cảm, chỉ cần đυ.ng vào đã có cảm giác, bên cạnh không phải là một người đẹp mà lại là một người đàn ông còn đẹp trai hơn mình. Súng lớn của mình là giữ lại cho người đẹp nếm.
La Dương còn đắm chìm trong thế giới của mình vào mắt Cố Thiên là hoàn toàn chê cười. Không hiểu cái gì đã bị hệ thống đẩy vào, nên nói là ngu ngốc hay là thảm thương?
Cố Thiên đứng sau lưng La Dương, ngực dán sát vào người đối phương. Đầu ngón tay Cố Thiên nhẹ nhàng đâm vào vòng eo mẫn cảm: “Không cảm giác được cơ thể cậu có chút không đúng sao?”
“Không đúng? Đó là đương nhiên. Đây chính là Viagra siêu mạnh mà hệ thống đưa cho tôi, súng vàng không hỏng, đại chiến ba trăm hiệp cũng không có vấn đề gì? Sao? Hâm mộ không?” Ngay cả đuôi mắt của La Dương cũng lộ ra hơi thở đáng khinh, lọt vào trong mắt Cố Thiên lại có chút đáng yêu. Nghĩ đến việc lập tức thao người đàn ông không biết gì này, bụng dưới hắn cũng ẩn ẩn nóng lên.
Nhiệm vụ hệ thống đưa cho hắn, chính là đi từng bước một thao cậu bé này. Vậy điều phải làm đầu tiên, chính là trêu chọn du͙© vọиɠ của cậu: “Đúng vậy, tôi rất hâm mộ thuốc của cậu.” Bàn tay di chuyển lên trên, xuyên qua lớp vải mỏng, Cố Thiên vẫn có thể cảm nhận được đầṳ ѵú đang dựng đứng lên: “Có phải cảm giác rất tuyệt hay không?”
Không biết Cố Thiên đang chỉ cái gì tuyệt, La Dương thuận thế ưỡn thẳng eo mình: “Đó là chắc chắn! Cả người đều nóng lên, chờ mấy em gái đến để phát hỏa.” Nhìn ý cười cổ quái của người đàn ông qua cửa kính, cậu đột nhiên giật mình: “Suýt chút nữa quên mất, mẹ nó, cách xa tôi một chút.” La Dương thuận thế đẩy, muốn đẩy Cố Thiên cách xa khỏi người mình, nhưng mà khi khuỷa tay dừng trên người Cố Thiên, cơ thể liềm mềm nhũn. Cố Thiên đang chờ thời khắc này, thuận thế ôm lấy eo của La Dương từ phía sau lưng.
“Được, kế tiếp cứ giao cho tôi. Điều cậu cần phải làm là nắm chắc tay vịn, sau đó…. Kêu da^ʍ lên.” So sánh với vừa rồi, giọng nói có vẻ càng gợi cảm hơn chậm rãi vang lên trong xe.
Trái tim đang đập của La Dương lại ngừng một lần nữa.
….