Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!

Chương 34: Chúng Ta Rất Uy Tín !

Editor: Kingofbattle

Chỉ cần hắn có đủ thời gian để trạch, khi nào đột phá tới Đế cảnh, cho dù Tà Vương đình có đột kích thì Sở Huyền cũng chẳng sợ.

Nam châu không Đế!

"Ngươi biết gì về Hắc Nguyệt lâu?"

Sở Huyền hơi chú ý thế lực Hắc Nguyệt lâu này, trải rộng khắp Nam châu, kinh doanh khắp nơi, cũng không sợ bất kỳ thế lực nào ở Nam châu.

Gần như có thể xưng là thế lực cường đại nhất ở Nam châu.

"Gần như chỗ nào Hắc Nguyệt lâu cũng nhúng tay vào, mà ngay cả Tà giáo chúng ta, một vài hành động cơ mật cũng không thể qua mặt được bọn họ, rất có khả năng, Hắc Nguyệt lâu có loại Bảo khí dò xét tình báo!"

Trương Khôi đáp rất cung kính.

Đối với Hắc Nguyệt lâu, hắn cũng rất kiêng kỵ.

Cho dù Tà giáo có cẩn thận hơn nữa, chỉ cần ở chỗ nào trong thời gian hơi dài sẽ bị Hắc Nguyệt lâu thăm dò được.

"Hơn nữa, nghe nói người mạnh nhất ở Tần quốc cũng không phải là vị hoàng thất tần gia kia, mà là một cường giả bí ẩn tọa trấn Hắc Nguyệt lâu ở Tần quốc."

Trương Khôi tiếp tục nói.

Cái thế lực Hắc Nguyệt lâu này có chút thú vị.

Vừa uy tín nhưng lại vừa đen tối âm hiểm.

Sở Huyền có vài ý tưởng đối với Hắc Nguyệt lâu, sau khi hắn có thực lực cường đại sẽ cân nhắc lại có nên làm hay không.

Đúng lúc này, Sở Huyền cảm nhận được trong lãnh địa Sở gia có một cỗ khí tức cường đại.

Sở Thiên Minh!

Dường như vừa mới vội vàng trở về.

Có lẽ là biết được tình báo Trương Khôi đột kích?

"Các ngươi đi thôi, nên biết phải làm gì ? Nếu cần gì, ta sẽ truyền lời cho các ngươi."

Sở Huyền ném ra hai cái ngọc phù.

"Cầm lấy, có thể tránh được dò xét, ta ngược lại muốn nhìn xem, có phải là Hắc Nguyệt lâu có thể dò xét được mọi thứ hay không ? "

Hai cái ngọc phù, đều là Nặc Hình phù mà hệ thống ban thưởng.

"Đa tạ chủ nhân!"

Hai người Trương Khôi khϊếp sợ không thôi, lại là ngọc phù, ở toàn bộ Nam châu, ngọc phù phần lớn là tìm được trong di tích cổ, rất hiếm thấy.

Gần như mỗi thế lực đỉnh tiêm đều nắm giữ vài cái.

Hắc Nguyệt lâu có bán ra nhưng giá lại quá cao, bọn họ cũng mua không nổi.

Kích hoạt ngọc phù, thân hình hai người Trương Khôi lập tức biến mất, rời khỏi Sở gia mà không phát ra một tiếng động nào.

Sở Huyền cảm nhận được Sở Thiên Minh đang tuần tra xung quanh, khẽ mỉm cười một cái rồi trở về phòng ngủ.

Thu phục Trương Khôi, đoạn thời gian tiếp theo có thể yên ổn rồi, sẽ không còn Tà Giáo đồ tới quấy rối mình nữa.

"Ký chủ không bước ra khỏi nhà, thu phục cường giả Tà giáo, ban thưởng tu vi mười năm và Thiên Kim Thần đồng!"

Ầm!

Một cỗ lực lượng và cảm ngộ truyền vào cơ thể, thực lực Sở Huyền liên tục tăng lên, Hợp cảnh tầng hai, Hợp cảnh tầng ba ...

Một mực tăng tới Hợp cảnh tầng tám mới ngừng lại.

Sở Huyền cảm nhận được thực lực tăng cao, lực lượng lại thêm một chút.

"Nếu như lại có mấy tên cường giả Tà giáo tới..."

Hắn vội vàng bỏ qua suy nghĩ này.

Tâm tính không thể loạn, phải ổn định, chỉ có ổn định thì mới có thể trạch được lâu hơn, mới có thể trạch được an toàn hơn.

Không thể mạo hiểm!

Nhỡ đâu người tới mạnh hơn mình, phá hủy tình trạng thoải mái của mình ở đây thì coi như xong.

Cho nên, nhất định phải ổn định, không được suy nghĩ vớ vẫn.

Sở Huyền cũng nhận lấy Thiên Kim Thần đồng, đây là một loại con ngươi thần bí, có khả năng khám phá hư ảo, nhìn trộm pháp tắc thiên địa.

Ngoài những công năng này, đáng sợ hơn là nó còn có năng lực công kích, có thể bắn ra hai tia Thiên Kim Đồng quang, uy lực kinh người.

Thực sự có thể trợn mắt gϊếŧ người!

Sở Huyền nằm ở trên giường, tâm tình sảng khoái, yên lặng tu luyện Bách Đoán Luyện Thần thuật.

Sở Thiên Minh thì mang theo Bảo khí, tuần tra khắp lãnh địa, những tộc lão còn lại đều bị kinh động.

Thực lực của Trương Khôi rất cường đại, tộc lão bình thường gặp phải chắc chắn đánh không lại hắn.

Sở Thiên Minh tự thân tuần tra, một khi gặp được sẽ trực tiếp gϊếŧ chết hắn.

Sau khi thu hoạch được tình báo của Vạn Thường, Sở Thiên Minh chạy tới nơi Trương Khôi ẩn thân thì cũng không phát hiện gì.

Lúc đó lão tức giận không thôi, Vạn Thường làm sao vậy?

Tình báo lại xuất hiện sai lầm?

Tình báo của Hắc Nguyệt lâu cũng sai lầm sao?

Nhất định phải đòi lại linh tinh!

Hắn rất tức giận quay về Sở đô.

"Không có khả năng xuất hiện sai lầm!"

Vạn Thường bình tĩnh nói: "Ngươi phải biết, Trương Khôi là người sống, khi ngươi chạy tới đúng lúc hắn rời đi thì sao? Bất kỳ tình báo nào đều có sai lệch nhất định, không thể nào chuẩn xác thời gian được."

Sở Thiên Minh cười lạnh lên tiếng, "Có phải Hắc Nguyệt lâu các ngươi bán tình báo ta tới gϊếŧ bọn hắn hay không?"

Đám người Hắc Nguyệt lâu lòng dạ hiểm độc này, loại chuyện này sao mà không dám làm.

Chỉ cần giá đủ cao, tình báo nào cũng có thể mua được.

"Hắc Nguyệt lâu chúng ta rất uy tín, ngươi đã mua tình báo ở chỗ chúng ta, tình báo liên quan tới ngươi phải cách một ngày mới có thể bán ra!"

Vạn Thường cười híp mắt nhắc nhở: "Sở huynh, Trương Khôi đột nhiên rời đi, hơn nữa chỗ ẩn thân cách tộc địa Sở gia không xa, ngươi không nghĩ ra hắn sẽ đi đâu sao?"

Sở Thiên Minh biến sắc.

Chủ quan!

Chỉ lo Vạn Thường hố mình mà bỏ qua suy nghĩ của Trương Khôi.

"Nếu như tình báo lần này lại sai lầm, thì Vạn huynh cần phải cho ta một câu trả lời!"

Sở Thiên Minh vội vàng chạy trở về Sở gia.

Vạn Thường lộ ra vẻ trí tuệ vững vàng, mỉm cười, lẩm bẩm: " Làm sao tình báo sai được, xưa nay tình báo của Hắc Nguyệt lâu vô cùng chân thực, chưa từng giả dối gạt người."

Đột nhiên một con chim lớn chừng ngón tay cái bay vào.

Truyền tải một dao động tinh thần yếu ớt.

Bỗng nhiên Vạn Thường mỉm cười, quả nhiên là Trương Khôi chuẩn bị đột nhập vào tộc địa của Sở gia.

Trên người còn mang theo Độn Không châu, đồng thời đã đột phá tới Hư cảnh tầng chín, làm cho Trương Khôi rất tự tin.