Tần Triều Triều là nhϊếp ảnh gia bình thường.
Sở Ý là kẻ ăn chơi trác táng thường xuyên lên hot search vì những tin đồn.
Là bạn gái không ai biết của Sở Ý, trước giờ Tần Triều Triều chưa từng sợ hãi sẽ mất Sở Ý.
Mãi cho đến khi Thẩm Nguyện nói thẳng mình thích Sở Ý, muốn cạnh tranh công bằng với cô.
À.
Thẩm Nguyện là bạn thân của cô.
Kết thúc buổi chụp hình nặng nề, Tần Triều Triều xác nhận Sở Ý vẫn ở công ty, lặng lẽ đến nhà anh ta.
Tắm rửa, thay nội y tình thú.
Nửa tiếng sau.
Tần Triều Triều cả người mát mẻ, nằm nghiêng trên sô pha, mơ màng buồn ngủ.
Tiếng mở cửa cuối cùng đã vang lên.
Tần Triều Triều thay đổi tư thế, hai bầu vυ' ép chặt thành khe rãnh sâu hoắm, đầṳ ѵú đỏ hồng non nớt như ẩn như hiện.
Đôi chân dài thẳng tắp khẽ gác lên, che lại đũng qυầи ɭóŧ gần như trong suốt.
“Cạch.”
Tần Triều Triều cong môi cười khẽ: “Sở Ý, quà thất tịch.”
Sở Ý trợn mắt líu lưỡi: “Triều Triều, em...”
Người đã đi qua vạn bụi hoa như Sở Ý, cũng không thể không thừa nhận, Tần Triều Triều lúc này lười biếng nằm nghiêng trên sô pha, chính là vưu vật có thể trêu chọc bất kỳ người đàn ông nào.
Nhất là, bình thường công việc của Tần Triều Triều, cả ngày ăn mặc nghiêm túc, đơn giản.
Khác biệt to lớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ kẻ ăn chơi trác táng đã nhìn quen những nơi chốn gió trăng.
Tống Lâm Thư bước vào, khóa trái cửa.
Đôi mắt đen thẫm lướt qua cơ thể lõα ɭồ ăn mặc có hiệu quả cực mạnh của Tần Triều Triều, dừng lại ngắn ngủi ở hai chân khép chặt của cô.
Cảm giác ánh nhìn chăm chú mạnh mẽ của người đàn ông xa lạ, Tần Triều Triều đỏ mặt, bướm nhỏ cùng màu với đầṳ ѵú, vậy mà không ngừng chảy ra nước nhờn.
Cô tập trung ánh mắt đánh giá Tống Lâm Thư.
Người đàn ông mày kiếm mắt sáng, khí thế mạnh mẽ này, so sánh với Sở Ý, càng khơi gợi ham muốn của cô hơn.
Nghiêm túc mà nói...
Trước giờ Sở Ý chưa từng gợi lên ham muốn của cô.
Trầm mặc vài giây.
Tống Lâm Thư lên tiếng trước: “Sở Ý, đây là bạn gái mà cậu giấu à?”
Sở Ý hoàn hồn, vội vàng dùng cơ thể che chắn tầm nhìn của Tống Lâm Thư: “Đúng, Lâm Thư, cô ấy là Tần Triều Triều.”
Tống Lâm Thư gật đầu.
Nhân lúc hai người nói chuyện, Tần Triều Triều lấy thảm lông che lại cơ thể gần như khỏa thân của mình.
“Sở Ý, xin lỗi. Em muốn cho anh bất ngờ, không ngờ anh lại đưa bạn về nhà. Em vào thay đồ trước.”
Sở Ý quay đầu: “Được.”