Ngốc Bạch Ngọt

Chương 62

Đường Ni Ni thấy thẹn trong lòng, cũng không định từ chối mà chỉ yên lặng chủ động tháo đai khăn tắm ra.

Cứ vậy một thân đầy vết xanh tím, dấu hôn cùng hạ thể giữa hai chân bị chà đạp đến sưng đỏ bày ra trước mắt Cố Vân Trạch.

Cố Vân Trạch vốn cởi sạch sanh bò lên giường, trong tay còn nắm côn ŧᏂịŧ thô tráng chuẩn bị vào trận, lúc này nhìn thấy như vậy cũng không đành lòng mà đem cô lăn lộn nữa rồi.

“Có đau không em?”. Cố Vân Trạch tới gần, nhịn không được cúi xuống hôn nhẹ vào hạ thân sưng đỏ của cô.

Đường Ni Ni lắc đầu, nghiêm túc nói: “Không đau, Vân Trạch… có phải em rất tiện hay không? Rõ ràng đôi khi trong lòng em rất không muốn, nhưng chỉ cần bọn họ chạm vào cơ thể, em sẽ cảm thấy thật thoải mái, chẳng còn sợ mình không thừa nhận được, bị lăn lộn đến sắp chết, em còn……”

Loại sự tình này cô chỉ có thể nói ở trước mặt Cố Vân Trạch.

“Không sao, hưởng thụ tìиɧ ɖu͙© chính là bản năng của con người mà, thứ duy nhất khác biệt chẳng qua là nhiều bạn tình hơn mà thôi, em không cần phải áy náy, nếu em cảm thấy như vậy thật thoải mái và vui vẻ thì anh sẽ không ép em cắt đứt quan hệ với những người đàn ông khác, nhưng nếu bọn họ làm em khó chịu hay tổn thương, anh sẽ mang em xuất ngoại, rời xa bọn họ”

Cố Vân Trạch hiếm có lúc đứng đắn mà nghiêm túc an ủi Đường Ni Ni.

“Em….. em không thấy khó chịu ~~”. Đường Ni Ni đỏ mặt, cô tiếp tục nói: “Em cảm thấy em là một người phụ nữ phóng đãng ~~~ em sợ bị người khác phát hiện…..”

“Cho dù hôm nay em bị bọn họ làm cả một ngày rồi, em vẫn nguyện ý cùng anh……”. Đường Ni Ni nhấp nhấp môi, khuôn mặt nhỏ nõn nà đỏ ửng lên.

Bộ dáng phong tình kiều diễm như vậy của Ni Ni làm Cố Vân Trạch dục hỏa thiêu đốt, côn ŧᏂịŧ dưới háng lại lớn hơn một vòng.

“Ni Ni, anh đương nhiên ích kỉ chỉ hi vọng em thuộc về anh mà thôi, nhưng nếu không thể thì anh cũng không ngại cùng những người khác có được em, chỉ là anh hi vọng em luôn là người có quyền chủ động, mà không phải là bị người khác cưỡng ép, bị bắt hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ, em có hiểu không?”

Đường Ni Ni nghe vậy ngốc một hồi rồi nhẹ nhàng gật đầu.

Cô chủ động đứng dậy ngồi lên giữa hai chân của Cố Vân Trạch, để du͙© vọиɠ to lớn của anh ở trước cửa huyệt của mình rồi nhẹ nhàng ma sát.

“Vân Trạch ~~~ muốn em được không?”. Thanh âm cô kiều mị, thân hình lại mềm mại, hai luồng vυ' lớn đè ép ở trước khuôn ngực cường tráng của anh.

“Anh muốn em ! Anh hận không thể mỗi ngày đều đè em ở dưới thân mà tàn nhẫn thao, từ lần đầu gặp em anh đã muốn thao em rồi, anh còn thậm chí nghĩ đến việc nếu em có bạn trai, mà kể cả có kết hôn rồi thì anh cũng nguyện ý tiếp tục yêu em, cam tâm tình nguyện làm chú chó nhỏ của em, Ni Ni ~~ chỉ cần em cần anh, anh sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh em ~~”

Cố Vân Trạch nhẹ nhàng hôn Đường Ni Ni, thâm tình thổ lộ, tình yêu của anh quá nồng nhiệt làm Đường Ni Ni từ tấm bé thiếu thốn tình thương, lần đầu tiên cảm nhận bản thân được trân trọng như vậy.

Anh đem cô đè nằm ở trên giường, nhiệt tình hôn mỗi một tấc trên thân thể của cô, không một chút ngại trên người cô còn có dấu vết của người đàn ông khác, anh hôn môi âʍ ɦộ sưng đỏ của cô, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng đẩy ra, vói vào trong liếʍ vách tường thịt sưng đỏ.

Cô bị liếʍ đến dâʍ ŧᏂủy̠ chả ra tràn lan, hai đầṳ ѵú vừa hồng vừa trướng, ý loạn tình mê chủ động vươn tay nhỏ trắng nõn tự nhéo vυ' của mình.

Anh đem đầu lưỡi bắt chước côn ŧᏂịŧ mà cùng cô làʍ t̠ìиɦ, đưa cô cao trào liên tiếp, thân thể run lên dữ dội.

Làm cô thỏa mãn xong, Cố Vân Trạch chủ động đi vào phòng tắm xả nước lạnh để dập tắt du͙© vọиɠ.

“Sao vậy anh?”

Đợi anh từ phòng tắm ra ngoài, Đường Ni Ni nghi hoặc hỏi.

“Ngày mai đừng đi làm, chờ hết sưng anh muốn thao em cả một ngày, anh đã nhờ bạn mua thuốc mỡ từ nước ngoài rồi, sẽ rất nhanh bớt sưng ~~~”. Vẻ mặt Cố Vân Trạch vô cùng nhộn nhạo.

Đường Ni Ni lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, cô tưởng rằng Cố Vân Trạch không cắm vào là bởi vì trong lòng vẫn còn để ý.