Editor: Nguyetmai
Sáng sớm hôm sau, đám Triệu Minh tập hợp ở nhà Hồng Tiểu Phúc từ sớm. Sau đó, bọn họ đến thẳng phòng họp lớn trong tường vây cầu bao.
Hôm qua, Lưu Hoa Quân đã nói hai giờ chiều hôm nay có chuyện tốt.
“Anh Phúc!” Trên xe, Triệu Minh hỏi với vẻ mong đợi: “Cậu nói xem chuyện tốt hôm nay có thể là gì?”
“Tớ cũng không biết.” Cảm xúc của Hồng Tiểu Phúc vẫn còn vương chút rung động của ngày hôm qua, thỉnh thoảng lại cười cười: “Cuối cũng cũng có nhà của mình rồi, ôi, ôi, ôi!”
Mọi người: “…”
Thẩm Tiểu Linh cũng vậy: “Tốt quá rồi, cuối cũng chúng ta cũng có nhà riêng rồi. Há há há.”
Mọi người: “…”
Hai anh em nhà này, nhìn bọn họ vui chưa kìa. Chú ý nước bọt, này, chú ý nước bọt!
Đi thẳng đến phòng họp lớn, nơi này hiện không một bóng người, bọn họ tự tìm ghế ngồi. Triệu Minh rút điện thoại từ trong túi ra, nói: “Tính ra khoảng thời gian vừa qua chúng ta chỉ ở trong phòng thí nghiệm, không biết sau khi đổi mới, app có thay đổi gì không nữa?”
App của người thức tỉnh là nơi thu thập tài liệu rất quan trọng đấy.
Trước mắt, tất cả các tin tức trong dị cảnh đều tập trung hết ở đây, phải mau xem mới được.
Thế là mọi người đều rút điện thoại ra, quả nhiên app yêu cầu update.
App nhanh chóng được update, thời điểm bọn họ mở ra đã lập tức nhìn thấy thêm một mục nữa trong app: Tài nguyên tu luyện.
Tài nguyên tu luyện? Đây là cái gì thế?
Mọi người nhanh chóng bấm vào xem, phía dưới là một dòng giải thích: “Tài nguyên tu luyện chủ yếu chia làm bốn loại chính: Quần áo, đồ ăn, chỗ ở và đồ dùng. Phân loại này có thể trợ giúp tài nguyên dành cho những người thức tỉnh nâng cao tốc độ tu luyện.”
Mọi người: “Oa, tốt quá rồi!”
Mọi người nhanh chóng bấm vào xem.
Quả thực tài nguyên tu luyện đã được phân chia làm các mục lớn, phần giới thiệu về các loại chính sẽ được hiện ra sau khi nhấp vào.
Mục quần áo, bên trong bao gồm các loại trang bị, các loại đồ trang sức và một ít quần áo mặc.
Mục đồ ăn, tổng thể là một vài loại thức ăn giúp tăng chỉ số thức tỉnh.
Mục chỗ ở, phân loại của mục này thì tương đối đặc thù, chủ yếu là những vật dụng dùng để ngủ sau khi tu luyện.
Mục đồ dùng, chủ yếu là các loại thuốc bôi ngoài da.
Sáu người bọn họ mở mục quần áo ra xem trước, vừa xem đã sợ đến ngây người, cùng nhau “Oa” một tiếng.
“Nhiều đồ mới quá!” Triệu Minh nói với vẻ kinh ngạc: “Tớ thích cái này. Anh Phúc, cậu nhìn mà xem, nội y cotton của dị cảnh. Vải cotton có thể giúp người dùng hấp thu linh khí trong dị cảnh dễ hơn, gia tăng tốc độ tu luyện của người thức tỉnh. Cái này tốt này! Đây chính là cotton dị cảnh, mỗi thước vải ở đây đều có giá trên mười ngàn, dùng thứ này làm nội y chắc giá cũng phải năm mươi ngàn. Ôi chao, đồ lót đẹp, mua mua! Cái này cũng đẹp này! Mua, mua! Tô Oánh, cậu xem, mấy cái áo ngực này, cái nào đẹp hơn…”
Tô Oánh: “Cậu đi chết đi!”
“Vậy tớ mua theo ý tớ đấy nhé…” Triệu Minh không nói hai lời, bấm vào mua hơn mười món nội y, bỏ ra năm trăm ngàn!
Mọi người: “…”
Vì sao lần nào bọn họ cũng muốn đánh chết cái tên này vậy chứ?
Đột nhiên Tô Oánh hoảng sợ kêu lên: “Linh thạch, có cả linh thạch!”
“Đâu cơ, đâu cơ?” Mọi người giật mình, vội vàng quay lại xem.
Linh thạch, đồ vật này thường được đăng trên internet, mọi người cũng không cảm thấy xa lạ.
Linh thạch là đồ vật có thể tăng vọt công lực cho người hấp thụ, đồ tốt đó!
Nếu bây giờ trong dị cảnh có linh thạch, liệu nó có mạnh như trong tiểu thuyết không nhỉ?
Mọi người nhìn xuống dòng ghi chú bên dưới: “Linh thạch, có thể tăng tốc độ thăng cấp của người tu luyện, có điều không thể bị hấp thu. Hiện nay, linh thạch được chia làm ba đẳng cấp như sau: Đỏ, cam, vàng. Lưu ý: Linh thạch tiểu chuẩn có đường kính hai centimet, cỡ lớn hơn không hẳn sẽ mạnh hơn, nhưng nếu nhỏ hơn thì hiệu quả chắc chắn sẽ giảm.”
Mọi người: “…”
Đúng, cũng có vẻ hợp lý, linh thạch này giống như đá, tất nhiên sẽ có thuộc tính của đá.
Người chứ có phải gà đâu, đương nhiên là không ăn được đá rồi.
Linh thạch được xếp vào danh mục chính trong mục quần áo, sau đó bên dưới là bảng giá của các loại linh thạch.
“Linh thạch đỏ, cấp sử dụng LV1, mỗi giờ tăng khoảng 0.00003 chỉ số, ba nghìn một viên.”
“Linh thạch cam, cấp sử dụng LV2, mỗi giờ tăng 0.00003 đơn vị, ba mươi nghìn một viên.”
“Linh thạch vàng, cấp sử dụng LV3, số lượng có hạn, mỗi giờ tăng 0.00004 đơn vị chỉ số, ba trăm nghìn một viên (Tạm thời chưa có nguồn cung cấp).”
Triệu Minh: “Ồ, có nghĩa là mỗi người một viên là được sao? Mua, mua, mua!”
Đây là đồ tốt, có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện, đừng quan tâm chuyện khác, cứ trước mua rồi nói.
Tiếp tục kéo xuống.
“Bột huyết ngọc dị cảnh, loại sử dụng, rất có lợi cho việc hồi phục vết thương, có thể cầm máu, một bình 100 viên, năm nghìn một bình, mua mua mua.”
“Mau xem kìa, nhìn sang mục đồ ăn.” Mua xong bột huyết ngọc, Triệu Minh lại chuyển sang mục đồ ăn, làm một người năng lực tiền giấy, những vấn đề có thể giải quyết bằng tiền đều không phải vấn đề lớn đối với cậu ta.
Trong này có khá nhiều đồ, đa số đều là những loài thực vật mà bọn họ chưa nhìn thấy, loại nào cũng có, Triệu Minh tiếp tục: “Bột trà hoa lan sáu cánh dị cảnh, có thể tăng chỉ số lên 0.000006 đơn vị, một nghìn một gói. Mua mua mua, chúng ta dùng làm nước khoáng.”
“Quả thánh nữ dị cảnh, trái cây màu đỏ, có thể tăng chỉ số lên 0.000004 lần, tám trăm một quả, mua mua mua, chúng ta đem nó về làm đồ ăn vặt!”
Mọi người: “…”
Hả, cái này cũng ăn được sao, ăn chứ!
Sau đó tới mục ở, Triệu Minh lại bắt đầu quét: “Noãn ngọc dị cảnh, màu trắng nhũ, có thể toả ra nhiệt độ 28 độ C, dù làm gối đệm hay làm nệm giường đều có hiệu quả tốt, mỗi ngày có thể tăng chỉ số lên 0.0006 đơn vị. Cái này có vẻ tốt đấy, đệm này chỉ có trăm sáu thôi, mua mua mua, mua sáu cái trước đã.”
“Thanh ngọc dị cảnh, có thể giảm bớt mệt nhọc, tăng tốc độ tu luyện, mua mua mua…”
Đám người Hồng Tiểu Phúc được mở rộng tầm mắt, không ai ngờ nổi mới chỉ qua nửa tháng mà lại phát hiện ra nhiều thứ tốt như vậy.
“Oa!” Triệu Minh thoả mãn thở dài: “Lần này mua đồ đúng đã luôn, ha ha ha!”
Bọn họ cùng nhau cười thật to.
Nếu là trước đây, chắc chắn bọn họ chẳng thể gánh nổi cách dùng tiền như đại gia của Triệu Minh.
Có điều bây giờ đã khác rồi, có thần may mắn ở đây, lo gì không có tiền để tiêu?
Chỉ phát hiện thứ gì tốt trong vài phút, tiền lập tức bay tới tay luôn!
Mua xong đồ đạc, tiếp theo bọn họ nhìn vào bản đồ mới nhất.
Bây giờ đã trải qua thời gian những người thức tỉnh khám phá dị cảnh, hiện tại bản đồ dị cảnh số 19 đã được mở rộng hơn rất nhiều.
Cũng sắp đạt đến bán kính khoảng hai mươi kilomet rồi.
Phía đông hồ Tam Thuỷ là một vùng rừng rậm lớn, trên chỉ dẫn được đánh dấu tên gọi là “Rừng rậm U Ám”, ấn vào đó sẽ có dòng thuyết minh: Rừng cực kỳ rậm rạp, trong rừng có rất ít ánh sáng, phỏng đoán sẽ có dã thú hung mãnh xuất hiện. Độ nguy hiểm: ★★★★★.
Phía Đông Bắc vẫn là thảo nguyên, độ nguy hiểm: ☆, phía trên là một dòng giải thích: “Hiện nay đã đạt được liên minh hữu nghị với bầy sói, cấm tấn công, có thể tìm binh sĩ thuê thú cưỡi, mỗi ngày một trăm tệ.
Phía Nam vẫn còn rất nhiều dãy núi, có điều diện tích đã được mở rộng hơn trước đây, độ nguy hiểm: ★★★★★, giải thích: Hiện nay đã phát hiện sinh vật mạnh nhất trong dị cảnh, đó là Vua Hổ, đây là địa bàn của Vua Hổ, LV4, có khả năng đã đạt LV5, tuyệt đối không nên trêu chọc.
Còn ở phía Tây, lúc này phát hiện một khu vực khá gập ghềnh, nơi đó cũng có một vùng núi, phía trên có đánh dấu tên là núi Kiếm Nhận, cấp độ nguy hiểm: ★★★★★, chú thích: phát hiện có sinh vật bay cỡ lớn, cấp độ đáng gờm, không nên tiếp cận.
“Oa!” Nhìn bản đồ đã được cập nhật, cả đám vô cùng ngạc nhiên, Hồng Tiểu Phúc kinh ngạc cảm thán: “Không ngờ lại rộng thêm nhiều như vậy!”
“Đúng thế!” Tô Oánh cẩn thận nhìn lại, sau đó quay sang hỏi Hồng Tiểu Phúc: “Tiểu Phúc, chờ có thời gian chúng ta sẽ đi đâu nhỉ? Những chỗ này đều được đánh dấu nguy hiểm.”
“Ừ…” Hồng Tiểu Phúc nhìn bản đồ, cẩn thận suy nghĩ một lúc lâu, sau đó cười nói: “Tớ cảm thấy dãy núi của Vua Hổ khá thuận mắt.”
Mọi người nhìn nhau, Hồng Tiểu Phúc là đội trưởng tuyệt đối, cậu nói chỗ đó thuận mắt còn cần phải hỏi sao?
Không chừng nơi đó sẽ có thứ tốt ấy chứ!
Lúc này bọn họ cùng nhau gật đầu: “Được! Vậy thì dãy núi của Vua Hổ đi!”
Mọi người hạ quyết tâm, sau đó tự do lướt app.
Thời gian trôi qua khá nhanh, rất nhanh đã đến hai giờ chiều, ba người Trình Dương đến trước, sau đó Lưu Hoa Quân cũng đến, vừa vào cửa ông đã cười nói: “Ôi chao, đến hết rồi sao?”
Mọi người cùng nhau đứng dậy: “Chào ông ạ!”
“Ha ha, không cần khách sáo, ngồi đi, ngồi đi!” Lưu Hoa Quân cười ha hả, sau đó ngồi vào vị trí của mình: “Hôm nay gọi các cháu đến đây là do có việc quan trọng muốn nói với các cháu. Bên kia cũng đã đến rồi, một chút nữa sẽ qua đây.”
Mọi người nhìn nhau, có điều cũng không nghĩ ra được gì.
Có chuyện gì mà lại thần bí như vậy?
Rất nhanh, một quân nhân đẩy cửa tiến vào nói: “Báo cáo thủ trưởng, Trương Anh Đạt – Hiệu trưởng Trương của Đại học Thanh Hoa và nhà Thiết kế chính của hạng mục khuôn viên trường học ở dị cảnh – Ngô Vĩnh Nghĩa đã đến.”
Vừa nghe đến Hiệu trưởng Đại học Thanh Hoa và nhà Thiết kế chính của hạng mục khuôn viên trường học ở dị cảnh đích thân tới đây, đám người Hồng Tiểu Phúc đều ngẩn người.
Chuyện gì vậy?
Nhất là Hiệu trưởng Trương Anh Đạt, Hồng Tiểu Phúc đã nghe về người này rất nhiều lần rồi.
Ông ấy là thành phần trí thức nổi tiếng toàn quốc đấy. Năm 2003 vinh dự đạt danh hiệu Thanh niên xuất sắc toàn quốc, năm 2006 được chọn là giáo sư xuất sắc của Bộ Giáo dục, năm 2007 đạt danh hiệu giáo sư kiểu mẫu trên toàn quốc, năm 2011 được giải nhất cuộc thi Phát minh kỹ thuật cấp quốc gia, năm 2013 được tuyển vào làm viện sĩ Viện Khoa học Hoa Hạ.
Đây là một người cực kỳ mạnh, ông ấy tới đây làm gì thế?
Lưu Hoa Quân nói: “Mau mời vào!”
Trương Anh Đạt, Hiệu trưởng Trương của Trường Đại học Thanh Hoa và Ngô Vĩnh Nghĩa, nhà Thiết kế chính của hạng mục khuôn viên trường học ở dị cảnh nhanh chóng đi vào.
Hiệu trưởng Trương đúng là một vị học giả, khoảng chừng hơn sáu mươi tuổi, trên người là kiểu áo dài Hoa Hạ vừa vặn, khuôn mặt hiền lành, đeo một chiếc kính gọng vàng.
Còn Ngô Vĩnh Nghĩa, vừa nhìn đã biết đây là một người làm nghệ thuật, ông ấy mặc một bộ quần áo có nhiều túi lớn nhỏ, trên tay còn cầm một cuộn giấy, không nhìn rõ được ở trên vẽ cái gì.
“Thủ trưởng Lưu.” Hiệu trưởng Trương vừa vào cửa đã vươn tay, cười nói: “Nghe danh ngài đã lâu, cuối cùng cũng được gặp mặt, đây đúng là may mắn của tôi.”
“Ha ha, Hiệu trưởng Trương khách sáo rồi, mời ngồi!” Lưu Hoa Quân mời hai người Hiệu trưởng Trương và Ngô Vĩnh Nghĩa ngồi xuống, sau đó híp mắt hỏi: “Hai vị đi đường đến đây chắc cũng mệt mỏi, Tiểu Chu, mau bưng trà lên cho khách quý.”
Trợ lý Tiểu Chu ở ngoài cửa đáp lời: “Vâng!”
Trà được mang đến rất nhanh, Lưu Hoa Quân cười nói: “Ây da, nói ra thì hôm qua khi mọi người gửi tin cho tôi, quả thực tôi cảm thấy rất tò mò. Về dự án xây dựng bảng xếp hạng chuyên nghiệp khôi phục linh khí của các trường đại học trên thế giới, ông giải thích cho tôi nghe một chút được không?”
Lưu Hoa Quân vừa dứt lời, cả đám Hồng Tiểu Phúc đều vểnh tai lên lắng nghe.
Dự án xây dựng bảng xếp hạng chuyên nghiệp khôi phục linh khí của các trường đại học thế giới!
Đây là tin lớn đó, phải cẩn thận lắng nghe.