"Cậu không cần giúp tôi suy nghĩ, cậu nên nghĩ cách làm cho con trai tôi yêu cậu đi! Con trai tôi hận không thể lập tức cưới tiểu Ninh vào nhà, điều này đã chứng tỏ nó một chút cũng không quan tâm cậu. Cậu dùng cái gì uy hϊếp nó tôi không biết. Nhưng tôi biết một việc, cậu không thay đổi được ý định cưới tiểu Ninh của nó."
"Nếu như tôi đem chuyện An Ninh cùng chú phát sinh quan hệ nói cho Tề Huy thì sao? Chú có thể tha thứ nữ nhân chú thích gả cho con trai trai mình, vậy con trai chú thế nào? Sẽ tiếp nhận sao? Cùng ba của mình dùng chung một nữ nhân, tôi nghĩ Tề Huy còn không có phóng khoáng đến tình trạng này." Tào Kim uy hϊếp nói.
Tề Thịnh nắm tay An Ninh đứng dậy nói: "Vậy thì tôi phải cảm ơn cậu, hy vọng cậu có thể sớm nói cho con trai tôi biết, tôi nói không được. Nhưng tôi rất hi vọng nó biết chuyện này, tôi hi vọng tiểu Ninh là làm vợ tôi, mà không phải vợ con trai tôi."
Tề Thịnh đưa An Ninh đi, An Ninh cứ nhìn vào mặt Tề Thịnh. Những lời vừa rồi của Tề Thịnh khiến cô cảm thấy rất phức tạp, nhưng cũng rất hưng phấn, thật cao hứng.
Bất kể một người đàn ông bao nhiêu tuổi, chỉ cần có mị lực, liền sẽ khiến người hành động. Tề Thịnh chính là nam nhân như vậy, nhìn qua một chút đều không thấy già, còn có nhân cách mị lực, nam nhân như vậy rất dễ dàng hấp dẫn nữ nhân.
Sau khi Tề Thịnh đưa cô ra khỏi nhà hàng, thì buông tay cô ra. Trước đây cô không muốn tiết lộ mối quan hệ của hai người, Tề Thịnh sẽ tôn trọng quyết định của cô.
Hôn kỳ càng ngày càng gần, Tề Huy không cùng Tào Kim gặp lại. Tào Kim ngược lại là có cùng hắn gọi qua điện thoại, nhưng hắn căn bản không có phản ứng qua. Hắn nhớ tới đã từng ngậm qua dươиɠ ѵậŧ Tào Kim, liền có loại cảm giác muốn ói. Hắn thích không phải nam nhân, không bài xích nhưng cũng không thể tiếp nhận.
Tề Huy bị Tề Thịnh cử đi công tác, hai ngày này An Ninh định chế áo cưới liền làm xong, Tề Thịnh phụ trách mang cô đi thử áo cưới. An Ninh cùng Tề Thịnh đi đến cửa hàng định chế áo cưới cao cấp, bên này có chuẩn bị gian phòng cho khách, phòng thay quần áo là cho người sắp trở thành phu nhân chuẩn bị gian thay đồ.
Khi các cô đến thử váy cưới, không thể chỉ tìm một tấm rèm vải để kéo lên cho họ thay váy cưới.
Sau khi nhân viên mang váy cưới đến, Tề Thịnh vẫy tay để họ ra ngoài. Người ở đây căn bản không biết quan hệ của hai vị khách, nhưng xét tuổi tác của bọn họ thì tuyệt đối không thể nào là một đôi được.
Nhìn váy cưới trên sô pha, Tề Thịnh không khỏi nhíu mày. Ông không hiểu những người phụ nữ này, tại sao họ phải mặc những chiếc váy cưới nặng nề như vậy? Mặc váy cưới có thực sự đẹp?
An Ninh không chịu được ngã xuống trong ngực Tề Thịnh, đều do ông, lúc ra cửa nhất định phải đem khiêu đản dán tại trên qυầи ɭóŧ, để khiêu đản một mực tại mình cửa hang đảo quanh. Mà lại ông còn chỉnh mức, từ trong nhà ra liền chỉnh đến mức lớn nhất, hiện tại mình tứ chi chết lặng, căn bản là đứng không yên.
Vừa rồi nếu như không phải có người tại, mình là không thể nào vẫn đứng.
Tề Thịnh nhìn An Ninh đỏ bừng mặt, không khỏi cương cứng dươиɠ ѵậŧ. Mấy ngày nay ông và An Ninh làm chuyện ấy sau lưng Tề Huy mấy lần, nhưng dù làm bao nhiêu lần, ông vẫn luôn tỏ vẻ không hài lòng, làm mãi không đủ.
Chỉ cần Tề Huy không ở bên cạnh An Ninh, ông sẽ cố gắng nghĩ trăm phương ngàn kế dày vò An Ninh. Chỉ là phương pháp ông muốn dày vò nhất lại không hề có tác dụng. Ông định sau khi An Ninh kết hôn sẽ dọn đồ về nhà, chờ Tề Huy đến công ty làm việc, ông sẽ cùng An Ninh ở nhà vui vẻ một chút. Cả đời bận rộn với sự nghiệp, giờ đã đến lúc giao lại cây gậy cho con trai mình, mình nên dành những ngày ở nhà dưỡng lão với người phụ nữ mình yêu.