An Ninh ngẩng đầu, buồn bực nhìn Tề Thịnh, hỏi: "Chú biết Tào Kim sao?"
"Tào gia cùng chúng ta Tề gia cũng coi là thế giao, hắn là độc đinh Tào gia. Tôi nghe ngóng, hắn là bởi vì một nữ nhân cùng người Tào gia trở mặt, về sau rời nhà ra đi. Hiện tại về Tào gia, hắn hẳn là không muốn em, mới về Tào gia."
An Ninh tin tưởng Tề Thịnh sẽ không lừa dối mình, từ hôm kia khi cô cùng Tề Thịnh có quan hệ, thái độ của Tề Thịnh đối với cô rất chân thành. Vì vậy, những gì Tề Thịnh nói là sự thật, Tào Kim là người có tiền. Vì chuyện bị cường bạo, Tào Kim không muốn cô nữa. Bởi vì mình ở trước mặt A Huy hành vi phóng túng, cho nên Tào Kim cảm thấy mình không xứng với hắn?
An Ninh liếʍ liếʍ đầu lưỡi, nói: "Giao thừa lần đầu của em là cho Tào Kim, không phải cho A Huy."
Tề Thịnh cúi đầu, kinh ngạc nhìn An Ninh. "Là Tào Kim sao?"
"A Huy mặc dù có trêu chọc em, nhưng không có ép buộc em đưa lần đầu tiên. Là Tào Kim biết em cùng A Huy đang kết giao, câu dẫn em, để cho em cho hắn lần đầu tiên. Em thật cho là em cùng hắn sẽ vẫn mãi cùng một chỗ, nên mới đem lần đầu cho Tào Kim. Kết quả...... A Huy tìm mấy nam nhân cường bạo Tào Kim, về sau Tào Kim không thấy tăm hơi."
Tề Thịnh lại bị khϊếp sợ, con trai ông ta... không ngờ lại để đàn ông cưỡиɠ ɧϊếp Tào Kim. Tào Kim lẽ ra phải hận con trai mình, nhưng thái độ của Tào Kim đối với con trai mình ngày hôm đó...
Tề Thịnh dù sao cũng là người lớn tuổi, hình như ông ta hiểu tại sao Tào Kim lại đối xử với con trai mình như vậy, thậm chí còn liên hệ đến đoạn video đó. Tề Thịnh nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, xem ra muốn ở văn phòng thoải mái một chút thật sự chính là rất khó.
"Đi, chúng ta đi tìm Tào Kim. Có chuyện nhất định phải hỏi rõ ràng, em nhất định phải ở đây."
An Ninh đã bị Tề Thịnh dẫn đi trước khi cô kịp nhận ra mọi chuyện.
Tào Kim làm việc ở Tào thị, An Ninh được Tề Thịnh dẫn đi, tại Tào thị cơ hồ là thông suốt. Bọn họ đến bộ phận tiêu thụ, nghe nói Tào Kim là quản lý bộ phận tiêu thụ Tào thị, cho nên Tề Thịnh mang theo cô đến bên ngoài phòng làm việc của Tào Kim.
Tề Thịnh đi vào trước, theo sau là An Ninh. Cô vốn cho rằng khi nhìn thấy Tào Kim thì trong lòng sẽ không gợn sóng, nhưng xem ra không phải vậy. Khi nhìn thấy Tào Kim, tâm trạng cô ấy rất tệ.
Tề Thịnh quay đầu liếc An Ninh, An Ninh lúc này cúi đầu xuống, giống như sợ bị nhìn thấu.
“Chú Tề.” Tào Kim đối với Tề Thịnh rất khách khí, nhưng lại đối với An Ninh làm ngơ, giống như hoàn toàn không quen biết An Ninh. "Hôm nay làm sao có thời gian tới tìm cháu?"
"Muốn ở văn phòng bàn chuyện cậu bị cường bạo, hay là ra ngoài nói." Tề Thịnh là một người có thể dành ra rất nhiều thời gian cho công việc, trong việc tư thì lại không muốn lãng phí chút giây phút nào. Ông gọn gàng dứt khoát biểu lộ ý đồ đến, Tào Kim mặc dù không muốn đi, nhưng bởi vì chuyện cường bạo không thể tuyên dương ra ngoài, vẫn là cùng ông đi.
Bọn họ ở phòng ăn nội bộ Tào thị, bên trong có phòng ăn. Ba người ngồi trong nhà ăn uống cà phê, cà phê chỉ có cà phê đen.
Tào Kim uống một ngụm, nhìn An Ninh nhàn nhạt cười cười, nói:"Chú Tề, kỳ thật cháu vừa về công ty, công việc còn bề bộn nhiều việc, cháu không có nhiều thời gian ngồi ở chỗ này nói chuyện phiếm. Không bằng chú có chuyện gì liền trực tiếp nói với cháu."