Mỗi Đêm Đều Bị Thao

Chương 9: Nằm xuống liếm hết tin.h dịc.h

Có một mùi tìиɧ ɖu͙© nồng đậm trong không khí, may mắn là có rất ít người, nếu không chắc chắn rằng sẽ có người tìm kiếm câu trả lời với sự nghi ngờ. Tề Huy đưa khăn giấy cho cô, để cô lau vết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên lưng ghế. Cô lấy khăn giấy, nhưng thay vì dùng khăn giấy, cô ngồi xổm xuống đất, liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên lưng ghế. Cô còn chưa hoàn hồn, trên mặt tràn đầy du͙© vọиɠ. Kết quả cô liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙, khi quay đầu lại, không chỉ có vẻ mặt tràn đầy du͙© vọиɠ, miệng còn dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng, thời điểm cô thè lưỡi ra, Tề Huy cảm thấy mình sắp bị tra tấn điên rồi.

Cô ấy giống như một yêu tinh, ở một chỗ cùng cô nửa ngày, chỉ vì cô mà cương 3 lần.

Nàng rõ ràng là một nữ tử ngây thơ, nhưng trước mặt du͙© vọиɠ, nàng hoàn toàn là một yêu tinh. Người phụ nữ có vẻ vô tội thực sự là đáng sợ nhất.

Sau khi xem phim, họ đi ăn. Nhưng đến đêm Tề Huy và An Ninh tách ra. Anh ta đã bắn hai lần trong ngày, nếu tiếp tục, anh ta không thể đảm bảo rằng mình có thể dậy được vào ngày hôm sau.

Anh càng sợ rằng khi đối mặt với An Ninh, anh sẽ đòi hỏi nhiều hơn, vậy nên tách ra một thời gian ngắn thì tốt hơn.

An Ninh cả đêm không ngủ, cô sững sờ nhìn trần nhà. Cô đã suy nghĩ về lý do tại sao Tề Huy không ở lại với mình vào buổi tối, tiếp xúc thân mật không chỉ một lần, An Ninh biết rằng Tề Huy không phải là người có thể giữ khoảng cách lành mạnh chút nào.

Tề Huy đang nghĩ gì vậy?

Là cảm thấy mình là xử nữ, không thể thỏa mãn yêu cầu của hắn sao?

Buổi sáng 7 giờ, An Ninh chuẩn bị đi làm, cô lảo đảo đến siêu thị. Sau khi thay quần áo đi làm, cô không khỏi ngáp một cái.

Chuẩn bị xong xuôi, 8h mở cửa, cô đi làm. Nhưng cô vẫn còn đang ngáp, Trần Ngọc Yến đi tới vỗ vai cô hỏi: "Hôm qua em làm ca sớm mà, nghỉ sớm xong làm gì vậy ?? Sao buồn ngủ thế?"

“Chị Yến.” An Ninh lại ngáp một cái, che miệng nói: “Hôm qua em ra ngoài chơi, buổi tối mới về nhà, ngủ không đủ giấc!"

Trần Ngọc Yến biết An Ninh chưa có bạn trai nên có thể hôm qua cô ấy đi chơi với bạn, hoặc là gặp diễm ngộ, hơn nữa cô cũng xác nhận mối quan hệ và hẹn hò với bạn trai.

"Hôm qua đi hẹn hò với bạn trai sao?"

An Ninh nghĩ tới chuyện hôm qua cùng Tề Huy làm, hai má đỏ bừng, gật đầu nói: "Đúng vậy, hôm qua em cùng bạn trai đi chơi."

"Em cũng nên có bạn trai, cũng lớn rồi. Em biết không? Chị thấy em chưa có bạn trai, vẫn luôn lo cho em. Chị vẫn đang tìm bạn trai cho em. Giờ em đã có rồi nên chị sẽ không lo lắng về điều đó nữa. Nhưng em là người thiếu kinh nghiệm, phải cảnh giác cao độ khi tìm một người đàn ông, tuyệt đối không nên bị nam nhân ăn xong lau sạch mới biết được đối phương là thứ cặn bã nam."

An Ninh gật đầu, kỳ thật Tề Huy xem như là lão tài xế, nhưng An Ninh không quan tâm. Ở tuổi này, nếu không tìm được một người đàn ông để làʍ t̠ìиɦ, sẽ thực sự trở thành lão xử nữ, dù có sạch sẽ đến đâu cũng không có ích lợi gì, không ai muốn!

An Ninh nói, "Chị Yến, em nghĩ chưa có đủ kiwi. Em sẽ lấy một thùng kiwi ra."

Trần Ngọc Yến gật đầu với An Ninh, An Ninh mới thở phào nhẹ nhõm khi đi tới kho lạnh. Nếu cô ấy suốt ngày ở với chị Yến, khẳng định sẽ để lộ.

Nhưng cô nghĩ lại, cảm thấy Tề Huy có thể sẽ không tìm mình nữa. Dù hai người đã trao đổi số điện thoại nhưng có thể anh ấy sẽ không hài lòng với biểu hiện của mình.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Thích truyện thì donate để mình có thêm động lực nhé