Từ lúc được uống sữa, mỗi ngày trước khi ngủ, Hạ Thường Tiếu đều phải chạy đến phòng Diệp Nhất Sâm đòi bú, nói không bú liền ngủ không được. Khóa cửa, hắn liền khóc nháo ở bên ngoài, Diệp Nhất Sâm không thể không cho hắn tiến vào.
"Ngô...... Đừng cắn."
Diệp Nhất Sâm bị Hạ Thường Tiếu ấn trên giường, đầṳ ѵú bị ác ý gặm cắn có chút đau.
"Uống xong rồi." Hạ Thường Tiếu xoa bóρ ѵú cậu, xác nhận không có sữa mới bỏ qua, sau khi ăn xong liền cảm thấy mỹ mãn mà trở về phòng ngủ.
Khi mở cửa lại tình cờ gặp gỡ Hạ Trường Sinh đang đi ngang qua trên hành lang, dọa Hạ Thường Tiếu sợ nhảy dựng.
"Anh! Anh đã về rồi!" Hạ Thường Tiếu nói.
"Ừ." Hạ Trường Sinh gật đầu, ánh mắt lướt qua hắn nhìn về phía bên trong phòng Diệp Nhất Sâm.
Diệp Nhất Sâm có tật giật mình, biểu tình cũng cứng lại, chỉ đành đỏ mặt cười đáp trả Hạ Trường Sinh.
Ánh đèn trên hành lang trên dừng trên người Hạ Trường Sinh còn không chưa đổi tây trang, vô tình tạo cảm giác lạnh lẽo vô cùng.
Hạ Trường Sinh kêu Hạ Thường Tiếu đi ngủ sớm một chút, chờ hắn đi rồi liền vào phòng Diệp Nhất Sâm.
"Trường Sinh, có chuyện gì sao?" Diệp Nhất Sâm sờ mũi, không dám nhìn hắn.
Hạ Trường Sinh nói: "Gần nhất còn không thoải mái sao? Tôi vội lo công việc chưa kịp quan tâm đến mẹ, nếu muốn dùng máy hút sữa thì nhớ kêu tôi."
Mặt Diệp Nhất Sâm càng đỏ hơn, thanh âm nhỏ gần như không nghe thấy: "Tôi, tôi không có không thoải mái...... Tạm thời không cần, không cần."
"Ừ."
"Cảm ơn." Diệp Nhất Sâm nhanh chóng nhấc mi mắt liếc hắn một cái: "À thì, con đã làm việc vất vả cả một ngày rồi, mau đi ngủ sớm một chút đi."
Hạ Trường Sinh gật đầu, đi khỏi.
Đóng cửa lại, Diệp Nhất Sâm mới lơi lỏng xuống, cởϊ qυầи, đổi qυầи ɭóŧ nhão nhão dính dính bên trong ra.
Mỗi lần bị Hạ Thường Tiếu hút sữa như vậy, thân thể cậu liền không có liêm sỉ mà có phản ứng, không biết có liên quan gì đến thời gian mang thai hay không, không chỉ đầṳ ѵú mẫn cảm, lỗ nhỏ cũng mẫn cảm, trong l*и ngứa muốn chết ào ạt chảy nước ra. Mỗi đêm cậu đều chịu đựng như vậy đi ngủ, nhưng thân thể nhiều ngày tích lũy thật sự không chịu nổi nữa, lửa dục tối hôm qua mãi tận đến nửa đêm mới bình ổn xuống.
Đến hôm nay Diệp Nhất Sâm thật sự nhịn không được nữa.
Cậu khóa kỹ cửa rồi bò lên trên giường, cởϊ qυầи ra, đầu tiên là có chút e lệ mà sờ soạng vài cái lên cánh thịt, ngón tay bị nước da^ʍ làm ướt, lại tiếp tục ấn trên âm đế.
Cậu không có kỹ thuật, cứ tự do xoa ấn, chỉ biết vẫn luôn đánh vòng, xoa âm đế đến sưng lên giống như viên đậu đỏ, kɧoáı ©ảʍ ập tới cướp chỗ của cảm giác thẹn thùng, cậu ấn càng lúc càng nhanh.
"Ha...... A a...... Thật thoải mái......" Diệp Nhất Sâm tách đùi ra, thân thể động dục hơi đổ mồ hôi, da thịt trắng nõn hiện lên màu hồng nhạt, biểu tình si mê, mặc cho ai thấy cảnh mỹ diệu như thế này nhất định sẽ không kiềm chế được thú tính.
Một tay xoa âm đế, một tay sóc lọ, mà dươиɠ ѵậŧ lại cao trào sớm hơn âm đế, sau khi bắn xong tiểu huyệt còn tê dại phát ngứa, cái miệng nhỏ hợp lại.
"Ngứa a...... Hức, ngứa quá......" Diệp Nhất Sâm chà xát bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© từ trên xuống dưới, ngón tay mang theo nước l*и mượt mà, từng chút một thọc vào âʍ ɦộ chính mình, gấp không chờ nổi muốn hết ngứa.
Lúc đi vào, sợi dây lý trí lập tức đứt phựt, ngón tay theo du͙© vọиɠ moi đào hoặc thọc vào rút ra, đảo l*и nhỏ đến tấm tắc rung động.
"A a a......" Diệp Nhất Sâm quên khắc chế âm thanh, giương miệng rêи ɾỉ, còn cảm thấy không đủ, đồng thời véo đầṳ ѵú của mình. Đầṳ ѵú mới bị môi lưỡi mυ"ŧ vào vẫn còn mẫn cảm, nhéo lên khiến kɧoáı ©ảʍ tăng lên gấp bội.
Cậu dùng tay chơi động da^ʍ của mình, "A ~" một tiếng liền cao trào, nước phun ra khắp giường.
Nhưng cậu không thừa hơi đi dọn, chỉ biết treo eo, bắp đùi run rẩy cảm thụ triều xuy vui sướиɠ.
Du͙© vọиɠ được an ủi tạm thời ngừng lại, thân thể nhũn ra, tinh thần cũng mỏi mệt. Diệp Nhất Sâm mơ mơ màng màng kéo chăn, ngủ một giấc ngon lành.
Buổi sáng ngày hôm sau khi người hầu tới gõ cửa, cậu tỉnh lại liền phát hiện mình trần như nhộng, dưới háng kẹp chăn, ở trong mơ cũng không nhịn được cọ âʍ ɦộ, khiến chăn ướt đẫm một mảng, khăn trải giường làm dơ tối hôm qua cũng không dọn, giống như tè ra.
Ý thức của Diệp Nhất Sâm lập tức tụ lại, ảo não không thôi. Thấy người hầu ngoài cửa vẫn đang thúc giục, cậu nhanh chóng thay khăn trải giường vất vào máy giặt, che lấp "Hành vi phạm tội", sau đó mới đi rửa mặt chuẩn bị ăn cơm sáng.