Ông Xã Hung Mãnh

Chương 8

Trong lòng Giang Ninh biết trận tình ái này sẽ không kết thúc đơn giản như vậy, đó là Chu Liệt đang cởϊ qυầи áo.

Cô thậm chí có thể nghĩ tới dáng vẻ của côn ŧᏂịŧ dưới háng Chu Liệt.

Hình trụ thô to màu đỏ tím, vừa to vừa thô.

Trên thân gậy phủ kín gân xanh nhô lên, hùng hổ nối lấy nhau.

Từ qυყ đầυ đến phần rễ, đi xuống lan tràn tới hai viên tinh hoàn no đủ.

Dù sao cũng là vợ chồng kết hôn mười năm.

Hình dáng côn ŧᏂịŧ của Chu Liệt, đã khắc sâu vào trong cơ thể Giang Ninh, cũng khắc sâu vào trong lòng.

Nhưng lúc mới đầu…

Giang Ninh có chút bị dọa sợ.

Chu Liệt 10 năm trước, còn chưa vạm vỡ giống như bây giờ.

Chu Liệt 25 tuổi, có thành thục của người đàn ông, cũng có tuấn tú của thanh niên.

Lại có một căn côn ŧᏂịŧ, thực sự không tương xứng với khí chất của anh.

Sao có thể to như vậy…

Giang Ninh suy nghĩ mười năm, vẫn không thể nghĩ ra được.

Mà hiện giờ, cô đã không nghĩ nữa.

Khi Chu Liệt tách hai chân cô ra lần nữa, côn ŧᏂịŧ cứng rắn nóng bỏng cọ xát môi âʍ ɦộ của cô, cọ xát qua lại dính dâʍ ŧᏂủy̠ ướŧ áŧ.

Cô nghĩ chính là…

“A Liệt… Sô pha… Đừng mà…”

“Về… Phòng…”

“Ôm…”

Giọng nói của Giang Ninh hơi khàn khàn, giọng điệu vẫn ngọt ngào, gương mặt ửng đỏ nhìn về phía Chu Liệt.

Giống như đang làm nũng.

Mỗi lần bị Chu Liệt thao, cô luôn là xao động chảy nước.

Từ hoa huyệt đến khe hở mông, tất cả đều ướt đẫm.

Ga trải giường đều bị cô làm ướt, sau khi làm xong cần phải thay ga trải giường mới.

Tuy phần lớn thời gian Giang Ninh đã ngất đi, mọi chuyện sau đó đều có Chu Liệt.

Nhưng hôm nay dưới người là ghế sô pha…

Ghế sô pha rất khó rửa, không thể để lại mùi tao.

Chu Liệt nhìn dáng vẻ cô mê ly lại nhíu mày, đôi mắt trở nên dịu dàng, trong l*иg ngực cũng mềm mại.

Anh cúi người xuống ôm Giang Ninh.

Không phải là bế người phụ nữ rời khỏi ghế sô pha, mà là ôm eo thon của cô, nâng cái mông tròn trịa tuyết trắng kia.

Anh lót một cái gối ôm của sô pha dưới mông cô.

Sô pha khó rửa sạch.

Gối ôm thì rất dễ.

“Ừm ừm…”

Giang Ninh bất mãn hừ hừ, gương mặt ửng đỏ yêu kiều.

Chu Liệt hôn lên gương mặt trắng nõn của cô, đầu lưỡi ẩm ướt liếʍ gương mặt như đậu hũ trắng của người phụ nữ.

Giang Ninh thích dịu dàng, được hôn vô cùng thoải mái.

Cơ thể mới mềm nhũn một lát, cái eo gầy nhưng rắn chắc của người đàn ông đột nhiên trầm xuống.

Côn ŧᏂịŧ bị Giang Ninh ghét bỏ quá to, dính dâʍ ŧᏂủy̠, đẩy cửa huyệt ra, thao vào hoa huyệt vô cùng mượt mà.

“A…”