Ông Xã Hung Mãnh

Chương 6

Ăn cơm đều do Chu Liệt bưng tới.

Đi toilet cũng là Chu Liệt ôm cô đi.

Lúc ấy nhà bọn họ còn chưa sửa lại, nhà bọn họ ở còn chưa phải nhà kiểu Tây.

Mỗi lần đi toilet đều phải đi từ trong phòng ra ngoài.

Mỗi khi nhớ tới, Giang Ninh đều vừa thẹn vừa lúng túng, ước gì có thể tìm cái lỗ chui vào.

“A…”

Âm đế… Âm đế bị cắn!

Người đàn ông giống như đã nhận ra cô thất thần, môi lưỡi rời khỏi đường đi trong tiểu huyệt, hàm răng cắn lên thịt nhỏ nhô lên.

Anh làm giống như khi cắn lên núʍ ѵú, nhẹ nhàng cọ xát.

Nhưng mà… Cho dù sức lực nhẹ tới mấy, cũng không chịu nổi!

Đau đớn, chua xót, tê dại.

Đủ loại kɧoáı ©ảʍ đan chéo vào nhau, chỉ trong nháy mắt dâng lên tới ngực Giang Ninh.

Bộ ngực no đủ tròn trịa, không ngừng run rẩy ở dưới áo ngủ ẩm ướt.

Hai chân cô như nhũn ra, hoa huyệt càng thêm đóng mở lợi hại, từng dòng dâʍ ŧᏂủy̠ chảy xuôi đi ra ngoài.

“A Liệt…”

“Đau…”

“Cầu xin anh…”

Giang Ninh đỏ mặt cầu xin, tiếng rêи ɾỉ mềm mại, giống như kèm theo mật đường dinh dính.

Môi đỏ mở ra, theo l*иg ngực phập phồng, thở hổn hển từng hơi.

Đầu lưỡi ở giữa cánh môi, như có như không hiện ra.

Ô ô ô…

Không phải cô quân lính tan rã quá nhanh, mà cô thực sự không phải đối thủ của người đàn ông này.

Nếu cô không mở miệng cầu xin, chỉ sợ Chu Liệt sẽ cắn âm đế của cô, buộc cô dùng phương thức này cao trào.

Đến lúc đó…

Hạt đậu nhỏ sưng to nhô lên, cọ xát qυầи ɭóŧ lại là một trận tra tấn.

Lý trí của Giang Ninh vứt bỏ rất nhanh, giống như lúc này bàn tay của cô muốn nắm lấy bả vai của Chu Liệt, nhưng vô lực vuốt đi xuống.

Mà Chu Liệt khi nghe cô gọi một tiếng “A Liệt”, đã buông lỏng khớp hàm.

Nhưng mà dòng điện tê dại, vẫn chạy tán loạn bên trong cơ thể Giang Ninh, cho nên cô mới không cảm nhận được.

Chu Liệt theo cánh hoa đỏ thắm, đi xuống liếʍ mυ'ŧ.

Dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra kia, vừa lúc lây dính lên hàm dưới cương nghị của anh.

Anh còn chưa kịp liếʍ, cửa huyệt lại có dòng nước sáng lấp lánh trào ra, bị mυ'ŧ thật mạnh vào trong cổ họng.

Tiếng nước đó… Giang Ninh cũng có thể nghe thấy được.

Cô không chỉ đỏ mặt, cổ, xương quai xanh, ngực… Tất cả đều đỏ rực một mảng.

Thậm chí ngay cả đùi đều hiện lên một tầng hồng nhạt.

Dơ…

Rất dơ…

Giống như người đàn ông lại đói bụng kêu vang, vừa liếʍ, vừa mυ'ŧ, vừa…

Môi âʍ ɦộ bị anh ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi nóng bỏng liếʍ láp mỗi một nếp uốn.

Đầu lưỡi linh hoạt từ vách trong, không ngừng thâm nhập vào trong âʍ đa͙σ.

Còn đang kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô, chảy ra càng nhiều hơn…