Người đàn ông trước mặt Giang Ninh, đột nhiên cúi đầu xuống.
Bàn tay nâng ngực, lòng bàn tay liên tục xoa nắn vải dệt ẩm ướt, vải dệt bao chặt lấy điểm nhỏ nhô lên, bị anh một ngụm ăn vào.
Người đàn ông cắn rất mạnh, giống như thực sự muốn ăn thịt người.
Hàm răng cắn lên thịt non mềm, cách vải bông đều hiện ra mấy dấu răng.
Như chó săn nghiến răng.
Đợi anh cắn đủ xong, mới chậm rãi liếʍ mυ'ŧ.
Chu Liệt hàm chứa nhũ thịt no đủ, liếʍ áo ngủ ẩm ướt, phát ra tiếng liếʍ láp chậc chậc.
Giống như thật sự rất khát.
Dùng sức mυ'ŧ nước ở phía trên vải dệt.
Ngay cả núʍ ѵú đều bị mυ'ŧ ra từng đợt tê dại phát đau.
“Ừm… Ừm ừm…”
Dù sao cũng là vợ chồng già mười năm.
Cơ thể của Giang Ninh bị người đàn ông thao thấu, thao chín.
Chỉ mới liếʍ mấy cái, môi đỏ của cô khẽ nhếch, không nhịn được phát ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.
Mới tắm nước lạnh vất vả lắm mới tản ra hơi nóng, lúc này lại cuồn cuộn đánh úp lại.
Trong miệng người đàn ông hàm chứa một bên ngực, tay cũng nắm lấy một bên khác, tràn ngập bá đạo.
Động tác thô lỗ xoa bóp, còn liếʍ mυ'ŧ mạnh, nhưng không trực tiếp vươn vào bên trong quần áo.
Trên ngực Giang Ninh tê tê dại dại ngứa ngáy, giữa hai chân càng ướŧ áŧ lầy lội.
Tiểu huyệt ướt…
Bắp đùi của cô không nhịn được kẹp chặt, nhưng vẫn không ngăn được dâʍ ɖị©ɧ chảy từ trong tiểu hoa huyệt ra.
Đôi tay của Giang Ninh ôm lấy đầu Chu Liệt, ngón tay trắng nõn hình thành đối lập rõ ràng với làn da ngăm đen của người đàn ông.
Đầu ngón tay không nhịn được thâm nhập vào trong sợi tóc ngắn ngủn của người đàn ông, lòng bàn tay muốn nắm chặt thứ gì đó.
“A Liệt… A Liệt…”
Cô nũng nịu kêu, kèm theo năn nỉ làm nũng.
Rõ ràng đã 30 tuổi, nhưng nộn giống như có thể véo ra nước.
Giang Ninh vừa mở miệng, Chu Liệt lập tức biết là có chuyện gì.
Anh vùi đầu vào giữa ngực, động tác miệng lưỡi không dừng, cánh tay thô to để ở sau eo thon của người phụ nữ.
Vững vàng đỡ được cơ thể mềm nhũn của cô.
Người đàn ông cao lớn cứ nửa ôm cô như vậy, đi mấy bước sang một bên.
Ngay sau đó, Giang Ninh bị đè lên ghế sô pha trong phòng khách, ghế sô pha co dãn thật tốt vừa rộng vừa mềm, giống như muốn hút cả người cô vào.
Trên người cô, còn đè nặng trọng lượng của người đàn ông, lõm thật sâu xuống dưới.
“Ừm… A Liệt… Chậm một chút…”
Cô rêи ɾỉ liên tục sắp không thở nổi, giống như bị ánh mặt trời rực rỡ bên ngoài làm cho sắp hôn mê.
Nhưng mà động tác của người đàn ông càng nhanh hơn.