Túc Mạc thấy một tia sáng từ không trung hiện lên, một thông báo nhắc nhở lĩnh ngộ Vạn Tượng Cung trước mặt, cuối cùng tìm nửa ngày ở kỹ năng đặc thù mới thấy rõ [ Vạn Tượng Cung ] này là cái gì.
[ Vạn Tượng Cung ( có thể nâng cấp ): Tương truyền rằng Tinh Tượng Sư Bạch Chỉ có trong tay bảo khố mà tu sĩ Thiên Hoàn luôn mơ ước, bảo khố đó quả thật có vô số trân bảo. Người có duyên sử dụng Vạn Tượng Cung có thể tùy cơ mà nhận được điểm thuộc tính một cách ngẫu nhiên, phần thưởng này phụ thuộc 5%/10%/15% vào thuộc tính riêng của người chơi, thời hạn là 24 giờ, số lần sử dụng mỗi ngày ( 0/1 ). ]
Đây là một kỹ năng lấy được điểm thuộc tính một cách ngẫu nhiên, mỗi ngày sử dụng một lần, hiệu quả cơ bản thấp nhất chỉ có 5%, tùy theo cấp bậc tăng lên thì hiệu quả cũng có thể nâng cấp đến 15%.
Túc Mạc nhìn vào phần miêu tả kỹ năng, đây là một kỹ năng rất đặc thù, nhưng cũng không phải là một kỹ năng khá cần thiết. Theo cậu biết, Thiên Hoàn trước mắt trong kho điểm thuộc tính loại này tổng cộng tồn tại có 108 thuộc tính chính diện, tùy theo chức nghiệp mà tân thủ đã lựa chọn, điểm thuộc tính có thể sử dụng được chỉ sợ chỉ có mười mấy, xem như cũng chỉ là một kỹ năng râu ria.
Xem xong khen thưởng, Túc Mạc tiếp tục làm nhiệm vụ tân thủ, cậu hiện tại mới chỉ ở cấp 10, đạt đến cấp 15 mới có thể rời khỏi Tân Thủ Thôn. Cậu theo chủ tuyến tiếp tục làm, làm được nhiệm vụ cuối cùng thì đến thời điểm phải nghênh đón đại Boss của nhiệm vụ chung cực của tân thủ, tiểu quái cậu còn có thể miễn cưỡng dùng cần câu đối phó, nhưng đại Boss kia rõ ràng là không thể dùng cần câu để đánh được.
Túc Mạc quét mắt đến kỹ năng mình mới đạt được, thuận tay chạm một chút.
【 Người chơi đã sử dụng [ Vạn Tượng Cung ], đạt được điểm thuộc tính chính diện [ may mắn ], thời hạn 24 giờ. 】
Túc Mạc mở ra bảng thuộc tính ra xem, cậu chỉ mới có giá trị may mắn ở mức bình thường, cộng thêm được điểm thuộc tính 5% có thể xem như là không thêm, quả nhiên cậu không nên trông cậy vào kĩ năng này, nếu không phải là tình huống tiến thoái lưỡng nan, [ Vạn Tượng Cung ] thật sự rất vô vị.
Xem ra cần phải nghĩ đến biện pháp khác.
Túc Mạc không còn cách nào khác là đem mục tiêu đặt ở những nhiệm vụ khác trong Đào Hoa thôn trước, ngoại trừ nhiệm vụ chủ tuyến, còn có mấy cái nhiệm vụ nhánh khác, nhưng không biết có khen thưởng trang bị hay không. Cậu mới vừa đi vài bước, bên cạnh trong bụi cỏ đột nhiên xuất hiện một con thỏ con.
Linh Tâm Thỏ lắc lắc lỗ tai, đang dùng cặp mắt tròn xoe ngửa đầu nhìn hắn.
Túc Mạc hơi khựng lại, tay lập tức chạm vào phần thưởng võng bắt thú mới lấy được từ nhiệm vụ giai thoại, trước phần giới thiệu đạo cụ có một hàng chữ nhỏ.
[ Võng bắt thú cao cấp ( đặc thù ): Tinh Tượng Sư Bạch Chỉ tặng cho võng bắt thú, có hiệu quả đặc thù. ]
Sẽ không trùng hợp như vậy đi?
Linh Tâm Thỏ không có chạy, ngược lại ở bên chân Túc Mạc nhảy tới nhảy lui, nhìn qua hoàn toàn không giống như một thú cưng giai thoại được mơ ước kia.
Túc Mạc giới hạn Linh Tâm Thỏ bằng võng bắt thú, chỉ thấy một cái võng lớn từ trên trời giáng xuống, trực tiếp bao phủ trên người Linh Tâm Thỏ. Không bao lâu sau, một tia sáng trước mắt cậu cũng những dòng chữ màu vàng xuất hiện.
【Người chơi đã thành công bắt giữ Linh Tâm Thỏ. 】
Như thế này là thành công!?
Sau khi bắt được thú cưng, sẽ mở ra thanh thú cưng trên giao diện.
[ Thú cưng: Linh Tâm Thỏ ( giai đoạn sơ sinh, có thể trưởng thành );
Phẩm chất: Đặc thù;
Tính cách: Ôn hòa, thích an tĩnh, thích cùng con người ở chung.
Địa điểm hay lui tới: Không rõ;
Thuộc tính bắt đầu: HP (Giá trị sinh mệnh) 2000; Công kích pháp thuật 500; Tấn công 30%; Phòng ngự 200,; Tốc độ 50%;
Kỹ năng đặc thù: Chưa mở khóa;
……]
Túc Mạc nhìn qua cơ sở thuộc tính: “……”
Con thú cưng này có lực công kích thậm chí còn mạnh hơn cậu nhiều lần.
Triệu hồi ra Linh Tâm Thỏ, thỏ con ở bên chân Túc Mạc cọ tới cọ lui. Túc Mạc nhìn Thanh Nhiệm Vụ có mấy cái chưa hoàn thành muốn đi khiêu chiến, thử mang thú cưng của mình đến sau núi ở chỗ Boss, chỉ thị Linh Tâm Thỏ đi tấn công. Con thỏ nhảy nhót tại chỗ, vừa tiếp nhận mệnh lệnh liền lấy tốc độ cực nhanh lao tới, nhảy vài cái đến trước mặt Boss , dùng hai cái tai làm vũ khí, hung hăng mà quăng Boss mấy cái cái tát.
Thanh máu của Boss rớt xuống với tốc độ cực nhanh, cuối cùng ngã xuống ầm vang một tiếng kết thúc trận chiến .
Thỏ con nhảy nhót trở lại bên ngườiTúc Mạc, ngẩng đầu lên tựa hồ là muốn được thưởng, đồng thời thanh kinh nghiệm tăng lên, cuối cùng ngừng lại ở cấp 13..
Túc Mạc xoa xoa đầu của nó: “…… Không tồi.”
Thỏ con lắc lư cái đầu, cuối cùng nằm ngửa trên mặt đất, bày ra bộ dáng bán manh.
Túc Mạc ở hiện thực chưa từng nuôi thú cưng bao giờ, cậu từ nhỏ đã sống một mình, bệnh đặc thù về thân thể làm cậu khó có thể chăm sóc cho một sinh mệnh khác. Bác Trương có nuôi mèo, lúc Túc Mạc đi thăm, chỉ thấy con mèo nhỏ màu trắng này luôn mò đến cọ ống quần cậu, còn cậu cũng rất thích ôm sinh vật lông xù xù như thế này.
Linh Tâm Thỏ không hoàn toàn là con thỏ, hơn nữa tập tính của thỏ ngoài đời có chút khác với thú cưng giai thoại.
Túc Mạc nửa ngồi xổm xem nó, đột nhiên nghe được một vài âm thanh lộc cộc lộc cộc.
“Dịch vụ Chăm sóc Khách hàng, đây là tình huống gì?”
Dịch vụ Chăm sóc Khách hàng: “Thân, thú cưng cần có thức ăn mới có sức lực làm đồng đội chiến đấu được ~”
Túc Mạc thuận tay click mở giao diện thú cưng, chú ý tới phía sau còn có hệ thống nuôi thú cưng. Thú cưng có thể kết hợp cùng người chơi chiến đấu, nhưng tiền đề là trạng thái phải no căng bụng, Linh Tâm Thỏ vừa mới chiến đấu một hồi, trạng thái đã biến thành đói khát.
“Vậy bây giờ phải làm như thế nào?” Túc Mạc hỏi.
Dịch vụ Chăm sóc Khách hàng: “Các NPC thương nhân đều có bán thức ăn cho linh thú, NPC ở thôn Đào Hoa là bác sĩ thú y Vương, người chơi có muốn tự dộng dẫn đường hay không?”
Tự động tìm đường tới vị trí của bác sĩ Vương, Túc Mạc nhìn giá bán mỗi thức ăn cho linh thú là 2 kim, nhìn nhìn lại chính mình trong ví còn sót lại 2 kim 8 bạc, lấy ngừng tay.
Linh Tâm Thỏ cọ cọ chân cậu.
Lúc này Dịch vụ Chăm sóc Khách hàng đột nhiên xông ra: “Thân, Thiên Hoàn có thể tiến hành nạp tiền trực tuyến, nạp tiền vào ví ở trung tâm thương mại nha ~ Có thể liên kết tiền trên Tinh Võng để đổi thành vàng.”
Nói xong còn tri kỷ mà bắn ra tới một giao diện nạp tiền.
Túc Mạc click mở phát hiện giao diện trước mắt xám một mảng lớn, và phông chữ màu đỏ nhắc nhở
—— “Người chơi thân mến, trình tải của bạn không còn hỗ trợ truy cập vào nền tảng Tinh Võng, xin sử dụng phương thức nạp tiền khác.”
Túc Mạc: “……”
Cậu đã quên một điều là trình tải cậu đang dùng chỉ duy trì đăng nhập trò chơi chứ không thể nào truy cập được các nền tảng khác.
Linh Tâm Thỏ nhảy tới nhảy lui trước đống thức ăn, cuối cùng nghiêng đầu nhìn về phía Túc Mạc, tựa hồ ở nghi hoặc vì sao cậu không mua.
Túc Mạc: “Ta rất nghèo.”
Linh Tâm Thỏ chạy tới cọ cọ làm nũng.
Túc Mạc nhìn giá bán, trầm mặc một lát.
Bác sĩ Vương thúc giục nói: “Người trẻ tuổi, mua hay không mua?”
Túc Mạc nhìn con thỏ, thầm nghĩ về sau còn muốn dựa vật nhỏ này đánh quái, đành phải nói: “Mua một cái.”
Thức ăn chăn nuôi là một túi giấy, chỉ to bằng bàn tay, căn bản không thấm vào đâu.
Túc Mạc chỉ cho con thỏ ăn nửa bao cho nó miễn cưỡng no bụng, sau đó nghiêm túc cất nửa còn lại đi.
Con thỏ ăn xong chưa đã thèm, liếʍ liếʍ tay Túc Mạc, tỏ vẻ vẫn còn muốn ăn nữa.
Túc Mạc trong lòng nghĩ nửa bao kia còn có thể tách ra thêm hai lần nữa, vô tình mà khước từ linh thú đang bán manh kia, “Tiết kiệm một chút đồ ăn, chúng ta rất nghèo.”