Trong ánh mắt hắn đong đầy xuân tình, nhìn thẳng vào Dương Kỳ Thanh, thì thào nói: "Cậu... tay của cậu... tuyệt quá... rất giỏi..."
Dương Kỳ Thanh nuốt nước bọt, nhiệt độ trong tay vô cùng ấm nóng, nhưng cậu cũng không ngờ được Cao Thừa lại cầm tay cậu sục c*c cho hắn, tên này say quá hoá rồ.
Cậu ước lượng thằng nhỏ ấy trong tay, kích cỡ này cũng xứng với người này, có thể xếp vào đầu bảng của phái nam.
Cao Thừa rùng mình khi bị cậu ước lượng thằng nhỏ, ghé lại dựa vào vai Dương Kỳ Thanh: "Ưm hừm... cái đó... sướиɠ quá..."
Dương Kỳ Thanh thử tiếp tục tuốt nó với tốc độ nhanh hơn, Cao Thừa lập tức ôm cậu vào trong lòng, trên người toát ra vẻ dữ trợn nhưng cơ thể lại đang run rẩy, giống như chú cún con vừa hung dữ vừa sợ hãi, chỉ biết ôm chặt người ta, không dám làm bất cứ động tác gì.
Dương Kỳ Thanh cảm thấy hứng thú, cậu muốn biết Cao Thừa sẽ đối mặt với mình như thế nào sau khi thức dậy vào sáng mai.
Bàn tay trắng trẻo đang vuốt ve côn ŧᏂịŧ đỏ hồng, côn ŧᏂịŧ vừa cứng vừa to bị đùa bỡn trong lòng bàn tay. Móng tay cọ vào qυყ đầυ, lòng bàn tay niết quanh mắt ngựa.
Ngón trỏ tay phải của cậu có vết chai vì cầm bút nhiều, khi chạm vào mắt ngựa, toàn thân Cao Thừa run lên, ôm người trong lòng mà rầm rì.
Trên má hắn thấm một tầng mồ hôi mỏng, cắn răng đè nén kêu rên trong cổ họng, hắn vô cùng thoải mái, cơ thể như sắp bốc cháy, toàn thân nóng hừng hực, người trong lòng lại thơm nữa, cứ muốn ôm thế này mãi, còn muốn cắn một miếng, cái gì cũng muốn, muốn biến người trong lòng thành của riêng mình."
Cao Thừa nhìn hõm cổ cậu, cần cổ vừa trắng vừa mịn, còn thơm thoang thoảng, quá hấp dẫn. Hắn há miệng cắn vào cổ của cậu, duỗi đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ láp, đâu đâu cũng ngọt, muốn thêm nữa.
Dương Kỳ Thanh ngây ngẩn cả người, Cao Thừa cắn cậu!
"Đừng cắn nữa, buông ra."
Cao Thừa ậm ừ nhưng vẫn không chịu nhả ra, tiếp tục vừa cắn vừa liếʍ, không bao lâu sau, cổ cậu đã bị liếʍ một mảng lớn.
Dương Kỳ Thanh nắm chặt côn ŧᏂịŧ trong tay, lên xuống thật nhanh, cọ móng tay vào khiến Cao Thừa run lên không ngừng.
Hai người như đang phân cao thấp, cậu vuốt gậy thịt của hắn, hắn cắn cổ cậu, chẳng ai chịu thả ra, cứ thế mà làm.
Cao Thừa được làm cho thoải mái, hôn liếʍ cổ cậu một lúc lâu vẫn chưa đủ thoả mãn, tiếp tục hôn lên trên, hôn tới cằm Dương Kỳ Thanh, sau đó chạm môi cậu, cắn một cái vào môi.
Hừm? Chỗ này rất mềm, vị cũng ngọt.
Cao Thừa nóng lòng duỗi lưỡi ra liếʍ láp, cạy môi luồn lưỡi vào trong miệng. Dương Kỳ Thanh bị hắn làm cho ngây người, cậu cau mày, lập tức mạnh tay hơn rất nhiều, xoa nắn đùa bỡn đỉnh qυყ đầυ, làm cho thứ đó vừa đau vừa sướиɠ, kɧoáı ©ảʍ nhân đôi ập tới, có cảm giác muốn bắn tinh.
"Ưm hừm..."
Cao Thừa cắn môi hừm một tiếng, tiếp tục hôn bất chấp, cái miệng này sinh ra là để hôn, cứ muốn hôn mãi.
Tốc độ vuốt ve côn ŧᏂịŧ càng lúc càng nhanh, sau khi cơ thể Cao Thừa run lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lập tức bắn ra, dịch màu trắng đυ.c bắn đầy tay Dương Kỳ Thanh, có một chút dính lên người cậu.
Cao Thừa hôn lên môi Dương Kỳ Thanh, nuốt nước bọt, từ đầu tới chân đều rất thoải mái, sau đó ôm người trong lòng thật chặt, như muốn khảm người ấy vào trong cơ thể mình.
Dương Kỳ Thanh buông dư*ng v*t của hắn ra, đến bây giờ mới phản ứng lại, nhất định là cậu bị ma xui quỷ khiến nên mới tuốt cho hắn, chắc chắn là đầu óc không được tỉnh táo.
Cậu cố gắng đẩy Cao Thừa ra, sau khi tách nhau ra, cậu nhìn thấy trên thằng nhỏ của Cao Thừa vẫn còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙, thằng nhỏ tuy đã xuất ra một lần nhưng vẫn chưa hoàn toàn mềm ra, vẫn bán cương như trước, như là có thể cương cứng lên bất cứ lúc nào.
Cao Thừa ngơ ngác nhìn cậu, rồi lại nhìn chằm chằm vào đôi môi, vẫn hôn chưa đủ.
Dương Kỳ Thanh nhắm mắt điều chỉnh hô hấp, sau đó mở mắt lấy khăn giấy lau tay, rồi ném giấy qua cho Cao Thừa, nói: "Lau đi, lau xong rồi đi ngủ, đừng lộn xộn nữa."
Cao Thừa vô tội cầm khăn giấy, vẫn nhìn trộm Dương Kỳ Thanh, bị cậu đẩy ra mà không biết tại sao, hắn lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên người, sau đó ghé lại gần Dương Kỳ Thanh: "Tôi còn muốn hôn cậu tiếp."
Dương Kỳ Thanh trừng mắt nhìn, gửi gắm cho hắn hai chữ: "Cút đi!"
Tận đến khi đi ngủ, hắn cũng chưa hiểu tại sao bé đáng yêu tự dưng lại nổi giận, nhưng hắn không dám chọc nữa, chỉ có thể từ bỏ.
Dương Kỳ Thanh nằm lên giường rồi mới nhìn thấy tin nhắn wechat của Hồ Thụ Thanh và Quan Sao, nói là tối nay sẽ đi chơi suốt đêm, không cần để cửa, còn bảo cậu chăm sóc cho Cao Thừa say xỉn.
Cậu liếʍ môi, đã chăm sóc đến mức này thì cũng coi như là hết lòng.
-----------------