Dịch: Thường Nhị
Biên tập: Super_Samira
“Cổ độc? Không phải cổ trùng còn chưa trưởng thành...” Liễu Liễu đờ người.
Nam Tinh Thần cúi đầu xuống, lần đầu tiên hôn nàng, nụ hôn mềm mại nhẹ nhàng dừng trên cánh môi, khẽ mυ'ŧ hương vị nước thịt còn dư lại.
Liễu Liễu mặt đỏ như chưng, tim đập như sấm, né mặt ra lau lau miệng không biết phải làm sao. Nhưng mùi hương mê người trên người Nam Tinh Thần lại cứ nhằm thẳng chóp mũi nàng mà bay đến.
“…” Nam Tinh Thần đặt Liễu Liễu trên giường, cởϊ áσ tháo thắt lưng.
Chỉ mới hôn môi đã ngượng ngùng như vậy, có thể thấy được ngày đó nàng thật sự đã bỏ tất cả chỉ để nắm lấy một cơ hội.
Cơ hội này, hắn cho nàng.
Còn phải cảm ơn nàng đã giúp hắn phát hiện đạo tâm còn thiếu.
“Vì ngày đó ta ra tay khiến cổ trùng bị ép nứt đôi, bây giờ hai con ấu cổ ở trong cơ thể nàng đang tranh đoạt tinh nguyên, một khi không đủ thì sẽ ăn mòn thần hồn của nàng.”
Nỗi đau khi thần hồn bị ăn mòn, đến Đại La Kim Tiên cũng khó nhịn.
Liễu Liễu biến sắc.
Nam Tinh Thần bỗng nhiên lại cười khẽ.
“Huynh chơi xỏ ta?” Liễu Liễu vừa bực tức vừa nhẹ nhàng thở phào, biểu cảm hờn dỗi không thèm che giấu khiến độ cong nơi khóe môi Nam Tinh Thần càng sâu hơn vài phần.
Nam Tinh Thần hai ngực đầy đặn cực kỳ đàn hồi của nàng, cong gối tách hai chân nàng ra, đè vào giữa hai chân thanh tú, trêu chọc: “Không phải nàng rất hiểu biết về da^ʍ cổ ư?”
“Ta…” Trong sách không hề đề cập đến chuyện nứt đôi gì đó, làm sao mà nàng biết được!
Nam Tỉnh Thần cúi người, một tay chống xuống bên tóc nàng, vuốt ve cánh môi hồng nhuận của Liễu Liễu, đầu ngón thâm nhập vào miệng thơm, nhẹ nhàng hoạt động trên hàm răng trắng: “Ngày ấy sao không nhận ra nàng nhanh mồm nhanh miệng thế nhỉ?”
Đến răng Liễu Liễu cũng run lên.
Đại ca! Đừng cười! Tiểu nhân sợ!
Ngày đó nếu nàng dám “nhanh mồm nhanh miệng” thì liệu bây giờ vẫn còn mạng ở đây ư?
“Không biết lần này, cái miệng nhỏ phía dưới kia của nàng có đủ dâʍ ŧᏂủy̠ hay không.” Nói xong, ngón tay hắn liền trượt xuống.
Đôi tay Vệ Liễu Liễu vội vàng tóm lấy cổ tay hắn, dưới thân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhanh chóng ẩm ướt.
“Đủ… đủ.”
“Vậy ư? Giang chân ra chút ta xem thử.”
Hai chân tuyết trắng khép lại chặt hơn, nhưng vì ở giữa còn một người đàn ông nên không tài nào khép lại được.
Hơi thở của Liễu Liễu khó bình ổn: “Tiên.. tiên quân..”
Nam Tinh Thần nhướng mày: “Không gọi thẳng ngô tên Nam Tinh Thần của ta nữa sao?”
"Ta..."
“Ta cái gì mà ta?”
“Huynh…”
“Huynh cái gì mà huynh?”
Vệ Liễu Liễu khóc thét!
Nàng thà rằng Nam Tinh Thần ên lạnh mặt đè nàng tùy ý mà chơi giống như lần đầu ti còn hơn cười như không cười, diễn cái trò mèo vờn chuột tra tấn người ta như bây giờ!
Hệ thống nhắc nhở: [Nam Tinh Thần] Vui vẻ: +2.
Nhìn đi! Đúng là hắn đang chơi nàng!
Tâm trạng của Nam Tinh Thần thoải mái, mây đen và sương mù tích tụ trong l*иg ngực mấy nay cũng đã lặng lẽ biến mất.
Sức lực của nàng bé nhỏ không đáng kể đối với hắn. Bàn tay Nam Tinh Thần mơn trớn bụng nàng, bình thản thơm nhập nơi tư mật thiếu nữ, tìm tòi, ấn lên âm đế non nớt mềm mại cực điểm kia.
“Không cần..”
Giọng nói êm dịu mềm mại dễ nghe như rót vào tai, Nam Tỉnh Thần ấn mạnh xuống hạt châu, miết vào xương mu, kí©ɧ ŧɧí©ɧ ra một loạt tiếng rên
“Ưm… cầu xin huynh, đừng...” Sợ hắn lại phóng điện, Liễu Liễu bắt lấy cổ tay hắn không dám buông ra, nhìn từ bên ngoài lại như nàng đang lôi kéo tay của hắn cầu xin hắn đùa bỡn.
“Đừng? Không phải nàng đã nói là hầu hạ ta thật tốt, khi ta có nhu cầu tùy ta sai bảo ư?”
Ngón tay dài cuối cùng cũng rời khỏi âm đế đã quá mẫn cảm, xâm nhập nơi trơn trượt, chà xát, từng tầng thịt non lập tức quấn chặt lấy, run rẩy mấp máy, cảm xúc tuyệt vời khiến cho ngón tay dài lưu luyến không muốn rời đi, cũng làm cho âʍ ɦộ xinh đẹp càng thêm trương lên đau đớn.
Tạm thời giải trừ được nguy hiểm, Liễu Liễu thả lỏng, thoải mái than một tiếng.
“Mấy lời nói này nghe thôi là được rồi!” Lời vừa ra khỏi miệng, khuôn mặt nhỏ của Liễu Liễu lại trắng nhợt lần nữa.
Nàng vừa mới... Bật thốt câu trong lòng ra?
Nam Tinh Thần: “?!”
“Khụ!” Maya ngoài cửa đang nhắm mắt niệm phật, đôi mắt chưa mở ra đã bật cười.
Thấy biểu cảm của nàng, sao Nam Tinh Thần còn không hiểu nàng là không cẩn thận thốt ra lời trong lòng, bỗng chốc không biết là nên tức hay nên cười.
Cười hừ một tiếng, Nam Tinh Thần nâng một chân nàng đặt lên vai, dưới thân đẩy dươиɠ ѵậŧ to dài, phá cửa chen vào.
“Chỉ sợ không thể, hiện giờ nhu cầu của ta thật sự rất cao!”
Có một đêm kinh nghiệm, lúc này Nam Tinh Thần cưỡi xe nhẹ đi đường quen, nâng mông của Liễu Liễu lên thay đổi góc độ nhấm nháp âʍ ɦộ tuyệt đẹp với đường hành lang gấp khúc, cảm thụ được tư vị mỹ diệu.
“A a ... “ Liễu Liễu kêu càng thêm yếu mềm mị hoặc. Khác với cảm giác lần đầu tiên bị xé rách trướng đau, hiện giờ hoa kính bị dươиɠ ѵậŧ lớn căng ra, trong cơ thể tràn đầy cảm giác thỏa mãn và vui sướиɠ. Động thịt bị thân gậy nóng bỏng nghiền áp, cọ xát, thoải mái từ từng tấc niêm mạc quấn lấy dươиɠ ѵậŧ phóng ra khắp cơ thể, dụ dỗ nàng chủ động vặn vẹo eo hông hùa theo từng lần đổi cách dập vào của hắn..
Thân thể mềm mại nhiệt tình đáp lại thú vị hơn thân mình bị động chịu đùa bỡn nhiều. Nam Tinh Thần rũ mắt nhìn mị thái dần dần thất thần của nàng, dưới thân đâm sâu, cắm thẳng vào âʍ ɦộ, hung dữ nghiền nếp uốn trên nhục bích, đυ.ng phải một chỗ nhô lên trong hoa tâm!
"A A A!!!!”