Triệu Bạch Lương càng lúc càng cảm thấy bộ dáng của Hạ Ti Ti không được bình thường cho lắm, anh hỏi lại: “Vì sao tôi phải tức giận?”
“Nhưng em… Em tối hôm qua… Có não bổ một chút hình ảnh gay làʍ t̠ìиɦ của thầy với thầy Cố…” Hạ Ti Ti nói lắp ra cho hết lời, nói xong lời cuối cùng, giọng điệu gần như là nghe không được rõ ràng lắm.
Sắc mặt của Triệu Bạch Lương đen đến mức không thể đen thêm nữa. Anh không ngờ rằng lý do cô chảy máu mũi thế nhưng là bởi vì chuyện đó?
Vốn tưởng rằng Triệu Bạch Lương trăm phần trăm sẽ phát giận, nhưng ai ngờ, Triệu Bạch Lương chỉ là cười khẽ một chút.
Hạ Ti Ti sững sờ với phản ứng của Triệu Bạch Lương. “Thầy Triệu, thầy không tức giận sao?”
“Vì sao tôi phải tức giận?”
Biết thứ gì đáng sợ nhất sao? Đó chính là bộ dạng giống như bây giờ của Triệu Bạch Lương, sắc mặt âm trầm nhưng khóe môi lại treo một tia cười, sau đó anh nói: “Vì sao tôi phải tức giận?”
Tâm tình sợ hãi đang không ngừng lan tràn ở trong lòng của Hạ Ti Ti. Mí mắt cô liên tục giật giật, có một cổ cảm giác không tốt.
Trốn!
Một chữ xuất hiện ở trong lòng của cô.
Nhưng tay nhỏ của cô đã bị Triệu Bạch Lương gắt gao bắt lấy. Triệu Bạch Lương lôi kéo cô đi hướng bãi đỗ xe.
“Có thể về trường học không?” Hạ Ti Ti đi nhanh đuổi kịp bước chân của Triệu Bạch Lương. Nhưng mà, người đàn ông đi suốt một đường cho tới bên trong xe vẫn đều là mặt đen.
Hạ Ti Ti suốt một chặng đường đều phải chạy nhanh thì mới có thể đuổi kịp bước chân của Triệu Bạch Lương. Cô vừa ngồi vào bên trong xe thì liền vội thở dốc.
Triệu Bạch Lương sau khi ngồi vào vị trí điều khiển xong, anh thắt kỹ đai an toàn. “Tôi nên cẩn thận suy nghĩ một chút, em nói thử xem, giờ tôi trừng phạt em có được không?”
Triệu Bạch Lương, đang hỏi cô sao?!
Hạ Ti Ti trừng mắt nhìn Triệu Bạch Lương, không thể tin tưởng, đây là loại người gì vậy…
“Không được.” Cô lắc đầu đáp.
Ý cười của Triệu Bạch Lương càng thêm thâm, đôi mắt giống như hắc diệu thạch của anh nhìn chằm chằm vào Hạ Ti Ti. “Chúng ta hiện tại nên đi hoàn thành chuyện mà tối hôm qua chưa hoàn thành.”
Nói xong, anh khởi động xe.
Chạy đến một đường phố yên lặng. Toàn bộ hành trình, Hạ Ti Ti đều muốn chạy thoát khỏi chiếc xe này. Nhưng mà, xe đã sớm bị người đàn ông khóa lại. Còn Hạ Ti Ti thì vẫn đang buồn bực vì sao mở khoá cửa xe ra được…
Xe vững vàng dừng lại ở trên một con đường nhỏ, Hạ Ti Ti rốt cuộc cũng chịu không nổi, cô dùng một hơi nói hết những lời mà mình đã nhẫn nhịn ở dưới đáy lòng ra. “Thầy Triệu, thầy không thể như vậy, hành động này của thầy là cưỡиɠ ɠiαи! Là phạm pháp. Em phải về nhà nói cho mẹ biết!”
Tuy rằng giọng điệu của cô thực kiên định, nhưng toàn thân vẫn đang run run.
Triệu Bạch Lương hình như đã sớm đoán được cô sẽ nói như vậy. “Ngô… Tôi đã biết, vậy em đi nói với Hạ phu nhân đi, thử xem bà ấy có tin hay không?!”
Đôi đồng tử của cô đột nhiên co rút lại một chút, đúng thật là… Mẫu thân đại nhân hình như sẽ không tin lời cô nói! Trăm phần trăm là bà sẽ không tin cô…
Triệu Bạch Lương xuống xe rồi mở ra cửa bên ghế phụ. Anh hồi tưởng lại hình ảnh tốt đẹp tối hôm qua, một ngọn lửa tìиɧ ɖu͙© trực tiếp chui vào hạ thể của anh, côn ŧᏂịŧ cứng đến mức phát đau.
“Ti Ti, nếu em ngoan ngoãn nghe lời thì tôi sẽ không ném em ở chỗ này. Nếu em không muốn phối hợp với tôi thì tôi liền sẽ ném em ở chỗ này a!”
Giống như là đã đoán ra cô tuyệt đối sẽ nói. “Vậy ném em ở chỗ này cũng được.” Triệu Bạch Lương không nhanh không chậm tới gần bên tai cô rồi nói tiếp một câu. “Ném em ở chỗ này, vậy cũng phải chờ sau khi tôi thật sự ‘cưỡиɠ ɠiαи’ em.”
Lời này vừa được nói ra, Ti Ti định mở miệng trả lại ngay lập tức khép lại. Cô biết bản thân không phải đối thủ của người đàn ông này. Nước mắt không biết cố gắng trào ra từ trong hốc mắt.
Cô bị người đàn ông lôi kéo ra hàng ghế ngồi đằng sau.
Tiếp theo, Hạ Ti Ti đã bị Triệu Bạch Lương kéo đến ngồi trên phần hông anh.