Editor: Nguyetmai
Giọng của Mạc Băng khá gấp gáp: “Giới tính của Tô Khuynh bị lộ rồi.”
Khương Cửu Sênh cau mày: “Ai làm?”
“Là bản ghi âm của Tô Vạn Giang ba cô ấy, nhưng là do ai tải lên trên mạng thì hiện tại vẫn chưa biết rõ, hẳn không phải là Tô Vạn Giang.” Mạc Băng giải thích: “Tôi nghe Hà Tương Bác nói Tô Vạn Giang đã thành nghi phạm gϊếŧ người rồi, bây giờ còn đang ở trong phòng tạm giam ở đồn cảnh sát.”
Cho dù không phải Tô Vạn Giang làm nhưng cũng là do ông ta mà ra.
Khương Cửu Sênh thật sự không hề có một tí thiện cảm nào với gã ba cờ bạc này của Tô Khuynh: “Tô Khuynh hiện tại thế nào?”
Mạc Băng hít sâu: “Còn có thể thế nào nữa? Trên mạng thi nhau chửi bới bôi nhọ, nhất là mấy fan nữ đều không thể chấp nhận được sự thật. Có điều, việc này cũng nằm trong dự liệu, đến cả tin nɠɵạı ŧìиɧ với kẻ thứ ba cũng không nghiêm trọng bằng cái này, fan nữ của Tô Khuynh rất nhiều. Đàn bà ấy à, một khi ảo tưởng tan vỡ thì trước kia thích bao nhiêu giờ ghét bấy nhiêu. Nhưng suy nghĩ kỹ thấy cũng đúng thôi, việc nữ giả nam để tiến thân vào giới giải trí giống như quả bom nổ chậm của nhiều fan nữ ấy, dẫm vào là nổ banh xác.” Phụ nữ luôn khắc nghiệt với phụ nữ, đặc biệt là đối với phụ nữ xinh đẹp.
Nói nghiêm trọng một chút thì không chỉ đơn giản là bôi nhọ khắp trên mạng nữa, mà là bạo lực internet trầm trọng rồi.
Mạc Băng còn nói: “Hà Tương Bác vừa mới gọi điện cho chị, nói ý của Tô Khuynh là không muốn cô lên tiếng về chuyện này. Hiện giờ bất cứ ai đứng về phía Tô Khuynh đều sẽ bị bôi đen hết, đám dân mạng chẳng hề có lý trí gì, trên mạng mắng khó nghe lắm.”
Khương Cửu Sênh không thèm suy tính sâu làm gì, cô bày tỏ thái độ: “Mạc Băng, bên chị cứ chuẩn bị sẵn sàng đi, em không thể không nói lời nào được.”
Mạc Băng hoàn toàn không cảm thấy ngạc nhiên tẹo nào: “Chị biết mà.” Ở loại thời điểm này, Khương Cửu Sênh làm sao có thể vì bảo toàn bản thân mà mặc kệ Tô Khuynh được chứ. Mạc Băng buông lời: “Em muốn nói cái gì cứ nói thoải mái, để chị xem ai dám bôi đen cô.”
Hàng lông mày nhíu chặt của Khương Cửu Sênh hơi nới lỏng một chút, cô tắt cuộc gọi, nhanh chóng vào mạng bằng máy vi tính của Thời Cẩn. Trên Weibo chướng khí mù mịt, hầu như tất cả đều mắng Tô Khuynh. Đoạn video vạch trần giới tính của Tô Khuynh kia bị rất nhiều người chia sẻ lại, về cơ bản hướng đi của dư luận đều bất lợi cho Tô Khuynh.
Khương Cửu Sênh mở video ra, mặt của người đàn ông bên trong bị làm mờ không nhìn thấy rõ, trông giống như đang ngồi bên bàn nhậu. Khương Cửu Sênh nhận ra dáng người của người đàn ông này, đây đúng là Tô Vạn Giang. Video rất ngắn, còn chưa đến một phút.
“Tôi nói cho anh biết nhé, con gái tôi chính là Tô Khuynh đấy.” Nghe giọng của Tô Vạn Giang là biết ông ta đã say khướt, ông ta còn to giọng nói: “Biết ngôi sao nổi tiếng Tô Khuynh không? Nó chính là con gái của tôi.”
“Tô Khuynh không phải là con trai à? Anh đừng có khoác lác đi.”
Hình ảnh trên màn hình chỉ quay Tô Vạn Giang, câu nói vừa rồi cũng đã được xử lý giọng nên không biết là do người nào nói.
Tô Vạn Giang cầm chai rượu, vịn bàn đứng dậy, dáng đứng thất tha thất thểu. “Tôi không khoác lác, Tô Khuynh chính là con gái của tôi, mười bảy tuổi nó đã đóng giả con trai làm phục vụ ở quán bar rồi. Vì dáng dấp tốt nên được đám săn tìm ngôi sao mời về làm minh tinh, còn kiếm được rất nhiều tiền nữa. Ha ha, tất cả mọi người đều là đồ ngu, còn tưởng nó là con trai nữa chứ, nó không phải đâu,” Lão ợ hơi rượu, vỗ ngực lớn tiếng nói: “Nó chính là con gái của tôi.”
Video đến đây kết thúc.
Đằng sau là một đoạn phỏng vấn những người trong giới giải trí, nội dung xoay quanh chuyện những hành vi quái dị trong những năm gần đây của Tô Khuynh, ví dụ như không muốn người ta gần mình, không nhận những kiểu chụp hình phải lộ từ cổ trở xuống, chưa từng ngủ cùng phòng hay tắm chung với nam nghệ sĩ.
Đây đều là những bằng chứng vô căn cứ, muốn bác bỏ tin đồn rất dễ dàng, chỉ cần Tô Khuynh cởϊ áσ ở trước ống kính là được, mà muốn chứng thực tin tức cũng rất dễ dàng, nếu cô ấy không dám cởi thì khó mà tự bào chữa được.
Lượng xem của video cao kinh hồn, những bình luận trên top đều không có một lời nào nói tốt cả.
Người Đẹp Là Có Tiền Sống Tốt: “Nếu là đàn ông thì cởi đi, quá đơn giản, không dám cởi thì chính là giả rồi. Chẳng trách mà nhìn cứ ẻo ẻo lả lả như thế!”
Tôi Là Một Quả Ớt Ngọt Không Cay: “Má ơi, đến bây giờ mà vẫn chưa bác bỏ tin đồn, đúng là giả nam thật rồi.”
Đút Cho Mềnh Bình Gas Đê: “Thời đại này còn có nữ giả nam ư? Thật đấy à? Đóng vai đàn ông vào ngành giải trí để quyến rũ đàn ông à? Từ Thanh Cửu chính là bị dụ dỗ như thế đấy nhỉ, buồn nôn thật! @Từ Thanh Cửu V”
Hôm Nay Lại Không Muốn Đi Học: “Lại là một con điếm à, mắt tôi bị mù rồi. Tôi còn coi cô ta như chồng yêu nhiều năm như vậy chứ, cứt chó! @Tô Khuynh V”
Bắc Bắc Chèo Thuyền Không Cần Mái Chèo Mà Dùng Niệm Lực: “Mình là đàn bà mà còn tung scandal cặp đôi với đàn bà, quay phim hôn hít nữa chứ. Cô đã đói khát đến mức ngay cả đàn bà cũng không buông tha sao hả? @Tô Khuynh V”
Vẫn Đáng Yêu Như Trước Đây: “Lần trước tôi đi đón cô ấy ở sân bay, gặp phải mưa to. Tô Khuynh không hề kiêu ngạo mà còn dùng xe bảo mẫu đưa tôi về nhà, tôi tin mình không thần tượng lầm người, mặc kệ người khác nói xấu cô thế nào, tôi vẫn ủng hộ cô như cũ. @Tô Khuynh V”
Sâm Sâm Không Ăn Hành trả lời Vẫn Đáng Yêu Như Trước Đây: “Lầu trên đúng là chó ngoan trung thành, đũy Tô cho cô bao nhiêu tiền, tôi trả gấp đôi.”
Chính Thất Phu Nhân Của Aric: “Tôi là người hâm mộ vẻ đẹp, tôi chẳng quan tâm cô ấy là nam hay nữ.”
Không Viết Luận Văn Có Được Không: “Giả làm đàn ông lừa nhiều fan nữ như vậy, chắc còn âm thầm ngủ với nhiều lãnh đạo cấp trên ấy chứ. Thế mà sao ngay cả anh Thanh Cửu nhà tôi cũng không buông tha hả.”
Đặt Cái Tên Thôi Có Cần Dài Và Khó Như Vậy Không: “Trước giả vờ trở thành anh em để tiếp cận chồng Thanh Cửu của tôi, sau đó lại quyến rũ anh ấy, quá đĩ thõa.”
Đại Tần Của Trẫm Vong Rồi: “Tôi thấy cái tên Từ Thanh Cửu ấy chắc cũng bị mù rồi, mình ngủ với nam hay nữ mà cũng không biết? @Từ Thanh Cửu V”
Muốn Cùng So Tốc Độ Tay Với Gã Độc Thân Ba Mươi Năm Không: “Để ý đến loại gà đất này như thế thì Từ Thanh Cửu cũng là chó đất thôi. @Từ Thanh Cửu V @Tô Khuynh V”
Vân vân và mây mây.
Những bình luận ác ý như nước thủy triều, trong mười bình luận chắc chỉ có một cái bảo vệ Tô Khuynh, mà cứ ai bảo vệ là y như rằng bị chửi.
Một tiếng sau, Hà Tương Bác phát thông báo trên Weibo, công khai xin lỗi.
Hà Tương Bác V: Vô cùng xin lỗi vì đã che giấu tất cả các bạn yêu mến Tô Khuynh, Tô Khuynh đúng là con gái, nhưng tôi đã biết chuyện này từ rất sớm rồi. Bởi vì ba cô ấy nát rượu mê cờ bạc, nên Tô Khuynh mới chỉ là vị thành niên mà đã phải làm thuê trong quán bar để kiếm tiền. Cô ấy mặc quần áo như con trai cũng là vì an toàn cho bản thân thôi. Là do tôi sơ sẩy ngay từ đầu đã không nhận ra, về sau cứ thế sai lầm nối tiếp sai lầm.
Quãng đường Tô Khuynh đi cho tới nay đã phải cố gắng như thế nào, mọi người cũng đều rõ như ban ngày, không cần tôi phải nói gì cả. Tôi và truyền thông Thiên Vũ sẽ tiếp tục ủng hộ đồng thời chấp nhận cô ấy. Ngoại trừ giới tính thì tất cả những thông tin về những phương diện khác đều không phải là sự thật, truyền thông Thiên Vũ chúng tôi sẽ thực hiện các biện pháp pháp lý để bảo vệ quyền lợi cho nghệ sĩ.
Cuối cùng, chúng tôi xin lỗi người hâm mộ và công chúng một lần nữa.
Sau đó, truyền thông Thiên Vũ chia sẻ Weibo của Hà Tương Bác, tổng giám đốc Vũ Văn Xung Phong của Thiên Vũ Media cũng chia sẻ, đồng thời bày tỏ thái độ rõ ràng.
Vũ Văn Xung Phong V: “Thư tình” tháng một khai máy, vốn định để Tô Khuynh là nam chính, giờ sửa thành nữ chính.
Thái độ của ông chủ Vũ Văn rất rõ ràng là bao che khuyết điểm, lại còn công khai cơ.
Dù công ty cùng quản lý đều hết sức bảo vệ Tô Khuynh, nhưng cư dân mạng vẫn không thèm chịu nể mặt, nói càng ngày càng khó nghe hơn. Họ nói Tô Khuynh đã ngủ với cả quản lý và ông chủ rồi, nói cô làm giả văn bằng, còn nói cô là gái trong quán bar, câu nào cũng khó nghe.
Bạo lực mạng chính là như vậy, không thèm nói đạo lý, không mắng cho người ta thương tích đầy mình thì không chịu bỏ qua.
Về sau Tô Khuynh đứng ra lên tiếng, nhưng vượt quá suy đoán của công chúng, cô không hề giả vờ khóc lóc đáng thương, cũng không tìm lý do bao biện.
Tô Khuynh V: Tôi không muốn làm sáng tỏ những cái khác, chỉ làm sáng tỏ một chuyện. Tôi không hề có người khác, từ đầu đến cuối chỉ có duy nhất Từ Thanh Cửu. Mọi người có thể mắng tôi nhưng không được mắng anh ấy.
Không cho mắng ư? Các anh hùng bàn phím làm sao có thể yên tĩnh được, chẳng mấy khi mới bắt được một sự kiện giúp toàn dân phát tiết lớn như thế này. Bên dưới Weibo mắng càng ác liệt hơn, liên đới cả Từ Thanh Cửu cũng bị mắng vào, mắng xong thì từ bỏ idol, từ bỏ xong lại tiếp tục mắng.
Toàn bộ fan hâm mộ của Từ Thanh Cửu chạy đến dưới Weibo của cậu, nói cậu mau cách xa người phụ nữ này ra.
Nhưng cậu lại nói như thế này…
Từ Thanh Cửu V: Tô khuynh là đàn ông thì tôi gả, cô ấy là phụ nữ thì tôi cưới.
Fan hâm mộ cứng họng.
Cậu ấy bị con ả nữ giả nam này mê hoặc rồi, bên dưới Weibo tràn ngập những tiếng mắng mỏ. Đương nhiên cũng có ủng hộ, có một bộ phận fan hâm mộ nữ rất thích kiểu người thâm tình. Tô Khuynh là nghệ sĩ đầu tiên bị toàn dân mạng bôi đen quy mô lớn như vậy, thế mà lúc này Từ Thanh Cửu còn che chở cho cô ấy, ít nhất là một người yêu thì cậu hoàn toàn đủ tiêu chuẩn.
Nhưng càng như vậy, nhóm fan nữ tự xưng mình là bạn gái, là vợ của Từ Thanh Cửu càng không chịu được, càng cảm thấy Tô Khuynh là yêu ma quỷ quái.
Chạng vạng sáu giờ tối, Khương Cửu Sênh cũng gửi một bài đăng trên Weibo. Kể từ sau Từ Thanh Cửu, đây là nghệ sĩ thứ hai đứng ra bảo vệ Tô Khuynh.
Khương Cửu Sênh V: Tôi biết chuyện mà không báo là đồng phạm. Tôi không quản được người khác, nhưng fan hâm mộ nhà tôi phải ngoan.
Tình Nhân Bí Mật Của Sênh gia 010: “Vâng ạ, em ngoan mà.”
Hôm Nay Không Ăn Cay Sẽ Bị Mất Ngủ: “Mặc dù mình không thích Tô Khuynh, nhưng mình sẽ nghe theo Sênh gia, không yêu cũng không làm thương tổn.”
Bên Trong Mì Thịt Bò Lan Châu Không Có Thịt Bò: “Người có thể để cho Sênh gia nhà tôi đứng ra nói giúp thì nhân phẩm cũng không thể xấu được. Tôi vẫn hâm mộ Tô Khuynh! @Tô Khuynh V”
Một Cành Hoa Đầu Thôn: “Tôi là một fan cuồng không có não, chồng @ Khương Cửu Sênh V”
Anh Hãy Nhìn Em Đi Mà: “Tô Khuynh cho cô bao nhiêu tiền mà cô giúp cô ta nói chuyện như thế.”
Bảo Vệ Sênh Gia Phe Ta trả lời @Anh Hãy Nhìn Em Đi Mà: “Vật thể lạ này ở đâu ra vậy, biết đây là chỗ nào không hả? Lại dám chạy tới đây giễu võ dương oai, các anh chị em đâu, hấp nó!”
Đứa Nào Bôi Nhọ Tao, Đứa Đó Bị Chó Rape: “Vốn đã không thích Khương Cửu Sênh, giờ lại càng không thích, cô ta chẳng khác gì đũy Tô.”
Nhớ Mặt Trời Tô Vấn Là Có Lỗi Sao trả lời Đứa Nào Bôi Nhọ Tao, Đứa Đó Bị Chó Rape: “Mả m* mày, đao của tao ở đâu, bà đây chém chết mày!”
Vân vân…
Phía dưới Weibo của Khương Cửu Sênh có bênh vực cũng có chửi bới, có điều, trong ngành giải trí, fan của Sênh có tiếng là dũng mãnh và giỏi bao che, mà độ trung thành lại rất cao, nên đại bộ phận tiếng mắng chửi đều đến từ người qua đường nhắn lại. Hai phe cãi nhau, đánh võ mồm qua lại, mãi lâu sau vẫn không yên tĩnh được.
Sau Khương Cửu Sênh thì nhất định sẽ có Tạ Đãng, đây là quy luật bất biến vĩnh hằng rồi.
Tạ Đãng V: Nhà tôi cũng phải ngoan nhé.
Một bộ phận fan hâm mộ: Vâng ạ.
Một bộ phận fan hâm mộ khác: Tô Khuynh có độc à, sao nhiều người nói giúp cô ta vậy.
Sau đó là Lệ Nhiễm Nhiễm.
Lệ Nhiễm Nhiễm V: Không nên nghĩ lòng người ai cũng xấu xa như vậy, tôi cũng là người biết chuyện. Tô Khuynh là bạn thân của tôi, muốn bôi đen cô ấy thì phải bước qua xác tôi đã!
Thế là một làn sóng anti-fan ào tới giẫm lên thi thể của cô ấy.
Còn một con sóng lớn khác đang cực lực vớt xác.
Cận Phương Lâm là nô ɭệ của vợ, trực tiếp chia sẻ bài viết luôn.
Cuối cùng là nữ diễn viên bình hoa quốc dân Cảnh Sắt.
Cảnh Sắt V: Từ Thanh Cửu là anh họ tôi, Tô Khuynh là chị dâu tôi, cả nhà chúng tôi đều rất thích chị ấy.
Fan hâm mộ: Mả m* nó, Cảnh Sắt và Từ Thanh Cửu lại là anh em họ!
Một bộ phận fan hâm mộ khác: Cô cứ yên lặng làm cái bình hoa đi, lên tiếng làm gì? Còn không ngại mình chưa đủ đen à?
Bộ phim truyền hình nữ giả nam này quá nóng bỏng, tính tạo đề tài thực sự quá cao, lại thêm mấy nghệ sĩ nổi tiếng có nhiều fan góp vui vào, khiến cho máy chủ Weibo cuối cùng cũng đã tê liệt thành công vào lúc tám giờ tối.
Nhà họ Từ.
Bộp một tiếng, laptop bị đóng sầm lại.
Ông cụ Từ tức giận đến mức mặt đỏ tía tai, trông chẳng khác gì bị nghẽn mạch tim: “Sao không nhanh chóng triệt tiêu cái đám tin tức quỷ quái này đi hả?”
Lão Tưởng vội vàng giúp ông cụ thuận khí, ông ấy nói: “Làm thì làm được, nhưng cũng chẳng ích gì, vì xóa một cái là lại có cái khác đăng lên.” Dù nhà họ Từ có tiền có thế cũng không thể chặn nổi mồm miệng của công chúng cùng dư luận toàn xã hội được.
Ông cụ Từ tức điên, ông cụ uống một hớp trà to: “Quốc gia dạy đám thanh niên bây giờ như thế nào mà để chúng nói khó nghe như vậy. Chẳng có thù hằn gì sâu đậm mà mắng khó nghe như thế thì còn ra cái thể thống gì nữa.”
Ông cụ ngồi xem Weibo hơn một giờ, thực sự đã bị chọc tức điên lên rồi.
Lão Tưởng nói: “Tụi anh hùng bàn phím chính là như vậy đấy ạ.”
“Anh hùng gì cơ?” Chắc đây là từ mới, ông cụ chưa từng nghe thấy bao giờ.
“Anh hùng bàn phím ạ.” Lão Tưởng phổ cập giáo dục cho ông cụ: “Chính là cái đám chuyên môn mắng chửi người ta ở trên mạng đấy ạ.”
Lại còn anh hùng nữa á?
Có mà một bầy chó con thì có!
Ông cụ Từ nhìn về phía ghế sofa đối diện: “Anh suy nghĩ một ít biện pháp đi.”
Sắc mặt vợ chồng Từ Hoa Vinh cũng không được tốt lắm, con trai nhà mình bị mắng sao ba mẹ nó có thể không vội được. Từ Hoa Vinh nói: “Con đã liên hệ luật sư rồi ạ.” Cũng đã phát đi mấy chục phong thư của luật sư.
Nhà họ Từ là gia đình danh giá, lại làm chính trị nên ở bên ngoài không thể quá dùng quyền thế để chèn ép được, phải dùng đường tắt thông qua pháp luật. Dù như vậy thì ông cụ vẫn chưa cảm thấy hết giận, bèn sai con trai của mình: “Không phải anh làm bên Bộ Ngoại giao mấy năm rồi à, lên mạng mà giáo dục cái đám thanh niên nói chuyện không có đạo đức này đi còn gì nữa.”
Từ Hoa Vinh nghẹn lời.
Ông là người làm ngoại giao, thích hợp để đi giảng đạo lý cho cái đám anh hùng bàn phím này à?
Từ Hoa Vinh suy nghĩ thấy không ổn: “Ba, con không chơi mấy cái này nên không hiểu nhiều ạ.”
Ông cụ Từ lập tức nói: “Tôi có nick phụ trong Weibo, cho anh dùng.” Ông lại quay đầu sang: “Lão Tưởng, ông tranh thủ thời gian dạy nó đi.”
Từ Hoa Vinh đứng hình.
Ông đành phải kiên trì vào internet giảng đạo lý, giảng mãi giảng mãi ông phát hiện đạo lý hoàn toàn vô dụng, tốt nhất vẫn nên chém bừa đi. Thế là, bộ trưởng Từ chưa bao giờ mắng người, giờ cũng bắt đầu đi mắng chửi người khác.
Nhưng cái đám anh hùng bàn phím này thật sự rất quá đáng, quá láo xược!
“Ông nội, ba, mẹ,” Từ Thanh Cửu trở về: “Con đưa Tô Khuynh đến đây ạ.”
Tô Khuynh đi theo phía sau cậu, trông hơi câu nệ: “Ông nội, bác trai, bác gái ạ.”
Bà Vương ngồi bên cạnh Từ Hoa Vinh vội vàng đứng dậy.
“Đến là tốt rồi.” Bà Vương kéo tay của Tô Khuynh, trong mắt bà đầy vẻ đau lòng: “Mấy ngày nay con đừng lên mạng làm gì, cứ ở trong nhà. Bác gái sẽ làm đồ ăn ngon cho con. Dạo này bác thấy con hơi gầy đấy.”
Tô Khuynh ngẩng đầu, trong mắt của người nhà họ Từ, cô chỉ nhìn thấy được sự lo lắng, không hề có ý nghĩ gì khác. Thuần túy đến mức làm lòng người tê dại.
Cô hít mũi một cái: “Con xin lỗi vì đã giấu giếm mọi người ạ.”
Bà Vương kéo cô ngồi xuống: “Con nói cái gì mà ngốc nghếch vậy, ai mà chẳng có việc khó xử riêng.”
Từ Hoa Vinh ở bên cạnh cũng dừng động tác gõ bàn phím lại, vẻ mặt ông vô cùng ôn hòa: “Cứ an tâm ở lại đây, đừng để ý mấy cái tin đồn bên ngoài.”
Tô Khuynh gật đầu, đôi mắt đỏ hồng, cô cười: “Con cảm ơn bác trai, bác gái.”
“Cái đứa hỗn láo này dám mắng cả ba đứa nhà ta.” Ông cụ Từ đang nổi xung, “Tô Khuynh, con mau tới dạy ông làm sao để gửi tin riêng, ông muốn mắng lại.”
“Vâng ạ.”
Tô Khuynh đi qua, nhìn cái tin nhắn của người đã mắng chửi kia. Ba đứa nhà họ Từ là Cảnh Sắt, Từ Thanh Cửu, và cả cô nữa.
Thật tốt quá.
Mưa to gió lớn thì sao, cô thật sự rất may mắn vì có nơi để chắn gió che mưa, không cần phải lang thang đầu đường xó chợ, cho dù có phải chống lại toàn thế giới này, cô cũng không cảm thấy tủi thân nữa.
Ông cụ Từ học cách gửi tin nhắn riêng xong, sau đó bắt đầu đi gửi tin cho từng đứa một, nghiêm túc giáo dục đám thanh niên bây giờ. Tô Khuynh thì đứng dậy đi vệ sinh, Từ Thanh Cửu đi theo cô.
Quả nhiên, cô trốn đi thì chỉ có khóc một mình.
Từ Thanh Cửu ôm cô vào trong lòng, dỗ dành: “Sao thế? Có phải em nhìn thấy tin nhắn không hay nào ko? Chẳng phải đã bảo em đừng lên mạng rồi đấy à?”
Tô Khuynh lắc đầu: “Người nhà của anh đều quá tốt với em.”
Cái cô ngốc này.
Lại bị cảm động đến mức phát khóc luôn cơ. Rốt cuộc cái thế giới này đã đối xử với cô thế nào mà chỉ một chút xíu thiện ý thế này cũng có thể khiến cô ghi lòng tạc dạ vậy chứ.
Từ Thanh Cửu ôm chặt cô vào lòng: “Chờ chúng ta kết hôn rồi, họ cũng là người nhà của em mà.”
Cô gật mạnh đầu.
Chỉ muốn lấy hộ khẩu ngay bây giờ để Lập! Tức! Gả! Ngay! Vào! Nhà! Họ! Từ! Thôi!!!!!
“Tô Khuynh này.”
Cô ngẩng đầu nhìn Từ Thanh Cửu: “Dạ.”
“Anh hủy bỏ chuyện mời luật sư cho Tô Vạn Giang rồi.” Cậu đã tự ý làm như vậy, sợ cô sẽ để ý nên cậu cẩn thận nhìn sắc mặt của cô và nói: “Anh không độ lượng như vậy, mặc cho là ai phát cái video đó ra thì Tô Vạn Giang cũng khó mà chối bỏ trách nhiệm được. Anh không muốn mời luật sư cho ông ta, để ông ta tự sinh tự diệt đi.”
Tô Khuynh nhìn cậu không chớp mắt, một lát sau: “Vâng.”
Phản ứng của cô không lớn.
Từ Thanh Cửu cũng không biết là cô đang vui hay không vui: “Vâng là có ý gì?” Dù sao Tô Vạn Giang cũng là cha đẻ của cô, là người thân duy nhất của cô.
Tô Khuynh rất lý trí: “Giờ em cũng đang tức điên đây, chỉ ước gì Tô Vạn Giang bị nhốt cả đời thôi. Còn có muốn để ý đến chuyện của ông ta hay không thì phải chờ em hết giận đã rồi mới quyết định.”
Cậu ừ một tiếng.
Bên ngoài hơi ồn ào, là Cảnh Sắt tới. Cô ấy tay xách nách mang một đống túi lớn túi nhỏ.
Bà Vương đứng dậy giúp cô ấy xách bớt túi: “Sao cháu mang nhiều đồ đến vậy.”
“Cháu mua quà cho mọi người ạ.” Cảnh Sắt gọi cậu mợ, sau đó dịu dàng gọi: “Ông ngoại.”
Vì chuyện của Hoắc Nhất Ninh mà ông cụ Từ vẫn còn đang rất tức giận. Ông cụ hất đầu, hừ giọng hơi kéo dài âm cuối.
Dáng vẻ này, rõ ràng chỉ là con hổ giấy thôi mà.
Cảnh Sắt cười, tiến tới: “Ông ngoại, con mua quà cho ông đấy ạ.”
Ông cụ Từ rất kiêu ngạo, giả bộ cố mà nhìn xem: “Để xem nó là cái gì đã.”
Dỗ được ông cụ rồi, Cảnh Sắt vội lôi kéo Tô Khuynh đi lên tầng. Cô đang có một bụng đầy chuyện muốn nói với cô ấy đây.
Tô Khuynh không ở đây nữa, bà Vương mới gọi Từ Thanh Cửu sang một góc: “Con qua đây, chúng ta nói chuyện một tí.”
Từ Thanh Cửu đi theo vào phòng đọc sách. “Mẹ, mẹ gọi con vào đây có chuyện gì ạ?”
Vừa rồi có Tô Khuynh ở đấy nên bà Vương không tiện mở miệng: “Con cho mẹ một câu trả lời chắc chắn đi. Rốt cuộc thì con thích đàn ông hay thích phụ nữ?”
Nói thật, sau khi biết Tô Khuynh là con gái, tâm trạng của bà Vương vô cùng phức tạp. Bà vừa thấy yêu thương, lo lắng thay cô, lại vừa cảm thấy vui mừng, may mắn.
Hiện tại bà không cần lo lắng chuyện con dâu tương lai và cháu trai mập mạp nữa, nhưng điều bà Vương lo lắng nhất chính là bản thân con trai bà. Bà sợ cái thằng nhóc gay này của nhà bà sẽ ghét bỏ chuyện Tô Khuynh là con gái.
Từ Thanh Cửu trả lời: “Con thích con dâu của mẹ.”
Bà Vương không hiểu cái kiểu nói lòng vòng của giới trẻ: “Thế là có ý gì?” Bà mặc kệ, chuyện xấu cứ phải nói trước đã, bà trịnh trọng bày tỏ thái độ của mình: “Thanh Cửu, mẹ mặc kệ con nghĩ như thế nào, dù sao mẹ và ba con đều rất hài lòng về Tô Khuynh, con cũng đừng có mơ đi tìm thằng đàn ông khác nữa.” Tô Khuynh vẫn là tốt nhất, dù gì cũng là nữ.
Từ Thanh Cửu buồn cười: “Mẹ, con không phải gay.”
Còn bao biện à! Bà Vương không tin: “Trước kia con còn thích Tô Khuynh đấy thôi.” Nói vuốt đuôi à!
Từ Thanh Cửu nói năng hùng hôn đầy lý lẽ: “Lúc trước là con bị cô ấy uốn cong.” Cậu còn đặc biệt nhấn mạnh: “Hiện tại lại bị bẻ thẳng.”
Bà Vương đứng hình.
Cái gì với cái gì thế? Bà Vương bị cậu nói mà choáng váng.
“Anh họ ơi.”
Cảnh Sắt ở bên ngoài gọi anh: “Anh mau ra đây đi.”
Từ Thanh Cửu đứng dậy: “Mẹ, mẹ đừng lo lắng về vấn đề đấy nữa, con và Tô Khuynh sẽ ở bên nhau rất tốt. Cháu trai mập mạp của mẹ sớm muộn cũng sẽ có thôi.” Nói rồi cậu đi ra khỏi phòng.
Lần này thì bà Vương yên tâm rồi.
Cửa phòng đọc sách vừa được đẩy ra, Cảnh Sắt đã nhảy tới. Cô ấy kéo tay Tô Khuynh rồi đẩy đến trước mặt Từ Thanh Cửu. Cảnh Sắt mỉm cười, hỏi: “Anh xem Tô Khuynh có đẹp không?”
Từ Thanh Cửu ngây ngẩn cả người.
Cậu chưa từng thấy cô mặc đồ con gái bao giờ, chưa từng thấy cô với mái tóc dài bồng bềnh, cũng chưa từng nhìn thấy cô mặc váy. Đôi mắt sáng ngời liếc nhìn sang, thì ra lại xinh đẹp như vậy.
Yết hầu của cậu bất giác chuyển động. Cậu gật đầu khen: “Đẹp lắm.”
Đẹp đến mức muốn hôn cô, muốn ngủ với cô, muốn lột luôn váy của cô.
Lưu manh!
Cậu cố gắng đè cảm giác khô nóng trong người mình xuống, đi tới dắt tay Tô Khuynh: “Mình chụp tấm hình đi.”
Chín giờ tối.
Từ Thanh Cửu đăng một bài trên Weibo, không có nội dung gì đi kèm, chỉ thả một tấm ảnh chụp gia đình. Trong tấm ảnh Tô Khuynh tóc dài xõa vai, bên dưới làn váy màu đen lộ ra một đôi chân mảnh khảnh. Cô được Từ Thanh Cửu ôm lấy vai đứng ở đằng sau ghế sofa, Cảnh Sắt đứng bên cạnh cô, trên ghế ngồi ba vị người lớn của nhà họ Từ.
Tóm lại đây là đang khoe tình cảm hả? Cả nhà cùng hùa vào khoe luôn à? Ở cái thời điểm trên đầu sóng ngọn gió này ư?
Trước khi bài này được đăng lên mười phút, bên CCTV đã điểm danh phê bình vị nghệ sĩ họ Tô nào đó, đồng thời đặc biệt nhấn mạnh rằng CCTV sẽ không sử dụng các nghệ sĩ dính scandal, để ngăn chặn các xu hướng không lành mạnh.
Nói tóm lại một câu, Tô Khuynh đã bị phía CCTV cho vào sổ đen. Nhưng mà bên nhà họ Từ làm thế này là đang phản công đấy à?
Những lời đồn đại bịa đặt ở trên mạng lại bắt đầu thao thao bất tuyệt.
Có Thể Cho Tôi Ăn Một Miếng Bánh Bao Nhỏ Vượng Tử Ở Trước Mặt Cậu Không: “Dám khiêu chiến với papa CCTV cơ à, bối cảnh của nhà họ Từ này ghê gớm thật nhỉ.”
Cô Gái Tô Vấn Muốn Cưới: “Trên bức tường phía sau ở trong bức ảnh. Thấy không? Cái kia là huân chương vinh dự đấy! Cả nước chỉ có năm cái! Không thể chọc vào được! Không thể chọc vào được!”
Nàng Tiên Nữ Nơi Nào Dám Xâm Chiếm Trái Tim Ta: “Không nói những cái khác, riêng khoản nhan sắc của Tô Khuynh là tôi phục rồi. Vừa giống nam vừa giống nữ, vừa công vừa thụ.”
Ngày Nào Cũng Thức Đêm Chơi PUBG: “Đầu óc Từ Thanh Cửu bị kẹp cửa rồi, một con hàng nát bấy như thế mà còn coi như bảo bối vậy.
Tiểu Vương Của Công Ty Luật Sư Đỉnh Thác trả lời Ngày Nào Cũng Thức Đêm Chơi PUBG: “Lầu trên, chú ý kiểm tra và nhận, thư của luật sư đã được gửi đến.”
Tập thể đám anti-fan đứng hình.
Cái gã Tiểu Vương này là ma quỷ đấy à?
Bên ngoài đồn cảnh sát, sao sáng đầy trời, mặt trăng cong cong như lưỡi câu.
Bốn mươi tám giờ là thời gian vàng để phá án. Đã chín giờ rưỡi rồi mà các thành viên của đội hình sự số 1 này vẫn chưa ai đi về. Từ lúc phát hiện thi thể của Kiều Phương Minhđến giờ, toàn đội làm việc không ngừng nghỉ. Đôi mắt chó điên của Hoắc Nhất Ninh còn chưa từng nhắm lại một lúc nào, thì đám chó con phía dưới làm sao dám ngủ.
Trong phòng thẩm vấn, Hoắc Nhất Ninh mở điện thoại ra rồi để lên bàn. Tô Vạn Giang ở phía đối diện gần như nằm bò lên bàn, nhìn chằm chằm vào video trong di động.
“Tôi không khoác lác, Tô Khuynh chính là con gái của tôi, mười bảy tuổi nó đã đóng giả con trai làm phục vụ ở quán bar rồi. Vì dáng dấp tốt nên được đám săn tìm ngôi sao mời về làm minh tinh, còn kiếm được rất nhiều tiền nữa. Haha, tất cả mọi người đều là đồ ngu, còn tưởng nó là con trai nữa chứ, nó không phải đâu. Nó chính là con gái của tôi.”
Video kết thúc, Hoắc Nhất Ninh lấy lại điện thoại di động: “Đây là ông nói à?”
Tô Vạn Giang vẫn còn đang ngây người, sắc mặt ông ta rất bối rối, đến nửa ngày sau mới hoàn hồn: “Khuynh Khuynh nhà tôi thế nào rồi?”
Nhìn vẻ mặt thì ông ta không biết rõ tình hình.
Hoắc Nhất Ninh cầm điện thoại di động gõ một cái lên bàn: “Trả lời câu hỏi của tôi, đây có phải là ông nói không?”
Tô Vạn Giang gật đầu, ông ta tê liệt trên ghế, ánh mắt đυ.c ngầu.
Hoắc Nhất Ninh hỏi: “Là chuyện khi nào?”
Ông ta ngơ ngơ ngác ngác, suy nghĩ rất lâu mới trả lời: “Lúc đó tôi uống say nên không có ấn tượng mấy, hình như là tuần trước.”
Không phải do bản thân ông ta đăng lên thì chắc chắn có người cố tình.
“Lúc ấy có những ai ở đấy?”
“Có mấy người bạn hay đánh bạc với tôi.” Tô Vạn Giang cúi đầu, mái tóc dưới ánh đèn đã bạc trắng, lưng ông ta rất còng, trên mặt có nhiều nếp nhăn, ông ta dừng lại một chút rồi bổ sung. “Còn có một số kẻ không quen biết nữa, đều là do bạn tôi đưa tới, tôi không nhớ rõ lắm, có khoảng mười mấy hai mươi người.”
Lại chọn ngay lúc ông ta uống rượu, thật sự quá trùng hợp.
“Ông suy nghĩ thật kỹ xem là ai có thể phát tán cái video này.” Nói rồi Hoắc Nhất Ninh đứng dậy.
Tô Vạn Giang bỗng ngẩng đầu lên, gọi anh ta lại: “Đồng chí cảnh sát.”
Hoắc Nhất Ninh quay đầu: “Còn muốn nói gì nữa?”
“Xin hãy giúp tôi chuyển một câu cho con gái tôi,” hai mắt Tô Vạn Giang đỏ ửng, lời nói như nghẹn ở cổ họng, ông ta nói không lưu loát: “Không phải tôi cố ý nói ra đâu, tuy tôi luôn luôn uy hϊếp con bé, nhưng tôi làm thế đều chỉ vì để con bé cho tôi tiền mà thôi. Tôi chưa từng có ý muốn thật sự đi vạch trần nó.”
Nói xong, ông ta che mặt, trên cổ tay mang theo còng tay, mu bàn tay đầy đốm đồi mồi.
Ông ta mới hơn năm mươi tuổi mà già đến mức độ này. Cô độc, rách rưới, vừa thê lương vừa đáng thương, nếu sớm biết thế này sao lúc trước còn làm như thế.
Hoắc Nhất Ninh trở về văn phòng.
“Tra được chưa?” Anh ta hỏi Triệu Đằng Phi.
Scandal đó của Tô Khuynh sớm không ra, muộn không ra, lại bị lộ vào đúng lúc này, thật đáng ngờ.
Triệu Đằng Phi lắc đầu: “Là do IP của một quán net phát tán ra ngoài, mà lại không cần tiền. Kẻ đó bí mật gửi cho mấy tài khoản chuyên marketing, em đã kiểm tra camera của quán net kia. Đó là một người đàn ông cao gầy, mặc một bộ quần áo thể thao màu đen, không quay được mặt, nhìn tuổi có vẻ không lớn lắm, ra khỏi quán net thì không tìm được tung tích nữa.”
Không cần tiền, vậy thì có mục đích gì?
Càng đáng ngờ hơn.
Ở bên kia, Chu Tiêu đang hỏi Tiểu Giang: “Sao luật sư của Tô Vạn Giang còn chưa đến?”
Tiểu Giang nói: “Tôi đã gọi điện thoại rồi, người ta bảo rằng sẽ không đến nữa.” Cậu ta không khỏi thở dài: “Tô Khuynh đã bị chửi thành như vậy, nếu là tôi, có loại ba như thế này tôi cũng mặc kệ, cứ để lão ngồi tù cho sướиɠ.”
Vậy thì, mục đích của video này là để cha con hai người họ bất hòa ư? Như vậy có thể xác định, Tô Vạn Giang không phải là hung thủ.
Khoảng chín giờ rưỡi Tô Vạn Giang đã về căn hộ, nạn nhân tử vong trong khoảng chín giờ rưỡi đến mười giờ. Rốt cuộc hung thủ thật sự đã gϊếŧ người ở ngay dưới mi mắt của Tô Vạn Giang như thế nào? Vì sao hắn không chọn thời điểm Tô Vạn Giang không có ở hiện trường để ra tay? Lại còn cố ý chế tạo chứng cứ Tô Vạn Giang đã ở đấy?
Hoắc Nhất Ninh tự hỏi.
“Đội trưởng.”
Anh ngẩng đầu, đôi lông mày nhíu chặt trong nháy mắt giãn ra.
Cảnh Sắt chạy ào tới ôm lấy anh, vô cùng vui vẻ.
Hoắc Nhất Ninh đỡ cô, đợi cô đứng vững rồi mới chỉnh lại mái tóc tán loạn của cô: “Lần này em có thể ở lại bao lâu?”
Khuôn mặt nhỏ của cô nhăn lại, cô thở dài: “Ngày mai phải trở về rồi, em còn phải quay phim.” Vừa mới gặp được nhau nên chẳng muốn tách ra chút nào. Cô chỉ muốn rút lui khỏi giới, sau đó cùng đội trưởng làm một đôi vợ chồng trẻ ân ái, ngày nào cũng dính lấy nhau thôi!
Cô còn chưa tẩy trang, hẳn là mới từ trường quay phi thẳng về đây.
Hoắc Nhất Ninh đau lòng nói: “Vội vàng thế à, lần sau em đừng chạy đi chạy lại vất vả như vậy nữa.”
Cảnh Sắt không nghe, cô nói rất nghiêm túc: “Như vậy sao được, chỉ cần kịp là em sẽ đến gặp anh.” Nếu không thì cô sẽ mắc bệnh tương tư mất!
“Chờ vụ án đang trong tay anh phá được xong, anh sẽ qua thăm em.” Anh ngồi xuống, ôm cô vào lòng.
Cảnh Sắt vui vẻ ôm anh: “Vâng ạ.”
Sau lưng, bốn phương tám hướng dựng thẳng lỗ tai, đôi mắt đều được đánh bóng, chỉ chờ đến lúc phát trực tiếp cảnh ngược đãi chó ở hiện trường thôi. Hừ, hãy để cho thức ăn chó được tung ra một cách mãnh liệt hơn nữa đi.
Hoắc Nhất Ninh trừng mắt, đảo quanh một lượt: “Toàn đội nghe lệnh.”
Các anh em trong đội hình sự số 1 ưỡn thẳng sống lưng theo phản xạ có điều kiện. Ặc, cái phản ứng bản năng đáng chết này.
Hoắc Nhất Ninh hạ lệnh, nói năng đầy phí phách: “Đứng dậy, đằng sau quay.” Không cho phép phản đối: “Tất cả những ai có chức vụ thấp hơn tôi, toàn bộ nhắm mắt bịt tai lại.”
Đám chó độc thân ở đội hình sự số 1, thường được gọi là chó cảnh sát.
Năm con chó cảnh sát rồ người.
Không ai chơi như vậy nhé, ở đây chẳng phải chức vụ của Hoắc chó điên là cao nhất à! Quá không cam tâm! Thế nhưng… họ vẫn ngoan ngoãn xoay sang chỗ khác, giả vờ mắt điếc tai ngơ.
Hoắc Nhất Ninh ôm lấy mặt của Cảnh Sắt, đè xuống hôn cô, một nụ hôn vừa dữ dội vừa mạnh mẽ. Anh liếʍ cắn toàn bộ trong ngoài môi của cô, tương tư tận xương, đến mức có hơi mất khống chế.
Cảnh Sắt được anh đỡ lấy eo nhưng chân cô vẫn bị run lên. Cơ thể lảo đảo, tay đυ.ng phải đồ để trên bàn làm việc, lạch cạch một tiếng, cặp văn kiện rơi trên mặt đất.
Lúc này Hoắc Nhất Ninh mới buông cô ra, cô thẹn thùng cúi đầu cười, cười xong lại to gan lại gần hôn lên mặt anh một cái, sau đó mới vội vàng ngồi xuống, nhặt tập văn kiện ở dưới đất lên.
Đây là một phần khẩu cung, ghi lại lời khai lần thứ ba của Tô Vạn Giang.
Động tác của Cảnh Sắt dừng lại: “Chỗ này không đúng.”
Hoắc Nhất Ninh vớt cô lên: “Cái gì không đúng?”
Cô chỉ ra hai chỗ phía trên khẩu cung: “Bộ phim này có em diễn, thời gian phát sóng là mười giờ rưỡi, không phải chín giờ.”
Bên trong lời khai của Tô Vạn Giang có nói, khoảng chín giờ Khương Dân Hải đánh thức ông ta. Lúc ấy trong tiệm đang mở TV, trên TV phát một bộ phim cổ trang. Trong phim đó, có con gái Tô Khuynh của ông ta, và còn có một nữ diễn viên rất đẹp mặc bộ đồ màu trắng nữa.
Tất cả bí ẩn đều đã được mở ra.
Hoắc Nhất Ninh cúi đầu, hôn một cái lên mặt Cảnh Sắt. “Sắt Sắt, em thật thông minh.”
Cảnh Sắt không hiểu gì cả.
Mặt cô hơi nghệt ra, đây là lần đầu tiên có người khen cô thông minh đấy…
Hoắc Nhất Ninh không kịp giải thích, trực tiếp ra lệnh: “Lập tức bắt giữ Khương Dân Hải.”