Bậc Thầy Thẻ Bài

Chương 226: Ha ha ha ha ha ha ông đây bay rồi!

Editor:

Nguyetmai

Chu Dương?!

Lục Minh kinh ngạc.

Tại sao tên này lại nữ tính?

Không đúng!

Lần đầu tiên gặp tên này, mặc dù lòng dạ ác độc nhưng cũng là một kẻ ngang ngược bá đạo...

Khoan đã.

Nghĩ kĩ lại lời của yêu tinh giường nói, nhìn có vẻ nam tính nhưng thực tế lại nữ tính...

Lục Minh bỗng hiểu ra.

Thực phẩm chức năng của Trương Tiểu Bàn!!!

Vậy là sau khi tên này bị Trương Tiểu Bàn gài bẫy lần trước, đúng là cái đó đã bị chơi hỏng rồi. Không, nếu như uống thực phẩm chức năng thì chắc chỉ là rối loạn hormone tạm thời...

Thật ra rối loạn hormone tạm thời vài ngày sẽ đỡ thôi.

Thật đấy.

Nhưng mà...

Ờm...

Nếu như đúng lúc này lại nhận truyền thừa kiểu này... chỉ sợ là không quay về được...

Lục Minh híp mắt.

Ha.

Hình như rất thú vị nhỉ? Chu Dương cũng là người của gia tộc lớn, mặc dù Lục Minh ghét anh ta, nhưng vẫn không thể gϊếŧ được, có điều...

Ha ha...

Ai nói không còn cách nào ngoài gϊếŧ chứ?!

Ha ha...

Chu Dương nữ tính...

Ngẫm nghĩ lại thì hình như rất thú vị đấy.

Còn về thực lực truyền thừa tăng lên, với thân phận của Chu Dương, cho dù không có truyền thừa này thì vẫn còn những truyền thừa khác thôi, chi bằng để anh chỉ định cho một cái ha ha ha ha ha ha...

"Em đang nghĩ gì thế?"

Giang Phong đứng cách xa Lục Minh một chút.

Vẻ mặt của tên này trông rất hèn hạ, không biết đang có suy nghĩ xấu gì đây.

"Không có gì ạ."

Lục Minh vung tay lên, rất hài lòng: "Là anh ta."

Mười triệu, anh và Giang Phong mỗi người một nửa, cũng đúng lúc để bạn học Chu Dương phát huy chút sức tàn một lần nữa.

Nhưng mà... Trước lúc đó.

"Cô tôi luyện thẻ gốc cho tôi."

Lục Minh lạnh lùng nói với yêu tinh giường.

"Tìm được người rồi nói sau."

Yêu tinh giường không hài lòng.

Lúc này mới chỉ có một video thôi đấy nhá?!

"Thế không được."

Lục Minh bĩu môi: "Thời buổi này ngay cả sát thủ đều phải ứng trước 50%, cô bắt tôi làm chân sai vặt thì ít nhất cũng phải đưa ra vài thứ gì đó chứ, tôi cũng đã giúp cô tìm được người rồi..."

"Vốn dĩ tôi tự tu luyện cũng đột phá được bốn sao! Bây giờ cô không cần giúp tôi đột phá, trước hết tôi luyện thẻ gốc đã."

"..."

Hai người đối mặt, bầu không khí khá gay gắt.

"Nếu tôi không đồng ý thì sao?"

Yêu tinh giường tức giận.

"Vậy thì tôi sẽ đánh chết tên kia."

Lục Minh chỉ Chu Dương.

"..."

Yêu tinh giường im lặng.

Người tu luyện bây giờ thật xấu tính.

Một lúc lâu sau, yêu tinh giường nhượng bộ.

"Tôi sẽ giúp cậu tôi luyện một nửa trước."

Yêu tinh giường hít sâu một hơi.

Nó chưa bao giờ gặp phải tên nào không tôn trọng tiền bối như thế cả!

Còn đàm phán nữa!

Bực quá!

Ở thời cổ của bọn nó, nếu như có người thấy truyền thừa xuất hiện thì phải dập đầu tỏ vẻ tôn kính đấy biết không? Người này lại không biết xấu hổ như vậy!

Vù...

Ánh sáng dao động.

Yêu tinh giường chỉ về phía thẻ gốc, một vầng sáng nhàn nhạt tràn tới.

Một lúc lâu sau, thẻ gốc lột xác.

Vù...

Ánh sáng lấp lóe.

Thẻ gốc khó nén nổi kích động.

Tăng lên!

Ha ha, lại tăng lên!

Cứ theo tốc độ này, không bao lâu nữa, nó sẽ có thể...

Soạt!

Lục Minh bỗng nhiên kéo nó sang: "Tao kiểm tra hàng."

Khoan đã.

Thẻ gốc nhận ra điều không ổn: "Để tôi chuẩn bị đã..."

Bịch!

Lục Minh đạp xuống.

Rầm!

Thẻ gốc bị đạp cứng ngắc.

???

Chưa mạnh lên à!

Lục Minh chau mày, chẳng lẽ yêu tinh giường lừa anh?

"Cậu đạp chậm một chút!"

Tay của yêu tinh giường run lên.

Với thể chất này của cậu, cả cách cậu đạp nữa, ai mà chịu nổi?

Vậy sao?

Lục Minh nửa tin nửa ngờ.

Thế là anh để thẻ gốc chậm rãi lơ lửng, sau đó cẩn thận đạp lên.

Bịch!

Mặt đất lại bị lún thành một dấu thẻ.

???

Đầu óc của Lục Minh mờ mịt: "Không được à?"

"Hả?"

Yêu tinh giường cũng không hiểu ra sao, không đúng, rõ ràng vừa rồi nó đã tôi luyện đủ rồi, vì vậy nó lại nghiêm túc tôi luyện cho thẻ gốc một lần nữa: "Cậu thử lại đi."

Bịch bịch!

Lục Minh đạp một cú.

Rầm!

Thẻ gốc lại lún xuống đất thành một dấu thẻ.

"Hình như không được đâu."

Lục Minh không hài lòng.

"Chưa tôi luyện xong sao?"

Yêu tinh giường cũng hơi nghi ngờ, nó lại tôi luyện cho thẻ gốc một lần nữa, để Lục Minh cẩn thận đạp lên đó, vậy mà Lục Minh vừa đạp lên...

Rầm!

Thẻ gốc lại bị đạp lún vào đất.

"???"

"Vẫn không được?"

Yêu tinh giường ngơ ngác.

Nó đã tôi luyện ba lần rồi đấy?!

Lời hứa với Lục Minh bây giờ cũng đã hoàn thành vượt mức rồi!

Vẫn không được?!

Quái lạ!

Làm sao có thể...

Ê khoan.

"..."

Ánh mắt nghi ngờ của yêu tinh giường quét qua, bỗng nhiên tấn công về phía thẻ gốc.

Vụt!

Thẻ gốc bay lên trong chớp mắt, tốc độ rất nhanh.

"..."

Sắc mặt của yêu tình giường bỗng tối sầm lại.

Mợ nó chứ!

Tốc độ này...

Độ mạnh này...

Làm sao có thể không đỡ nổi Lục Minh?!

Cho nên vừa rồi tên này cố ý giả vờ đúng không?!

"Bay hay lắm."

Yêu tinh giường cắn răng nghiến lợi nói.

"Đừng phá rối."

Lục Minh cũng dở khóc dở cười.

Anh cũng không ngờ rằng thẻ gốc lại chơi trò này...

Quá bỉ ổi!

Chỉ biết học cái xấu mà không có thói quen tốt lấy việc giúp người làm niềm vui như mình gì cả...

Haiz.

Lục Minh răn đe thẻ gốc, sau đó cẩn thận giẫm lên, thẻ gốc nhẹ nhàng trôi lững lờ, thật sự đã đưa anh bay lơ lửng.

Mặc dù...

Chỉ cách mặt đất có mười centimet!

"Siêu quá!"

Lục Minh kích động.

Ha ha ha cuối cùng anh cũng bay được rồi!

Ngự thẻ phi hành!

Ha ha!

Anh là người thứ nhất, à, không đúng, là chuyên gia chế tạo thẻ bài thứ hai bay được!

Đương nhiên, chỉ là khoảng cách này quá thấp.

"Có thể bay cao hơn được không?"

Lục Minh hỏi.

Vù...

Thẻ gốc lơ lửng bay lên.

Hình như hơi run rẩy, sau đó lại về chỗ cũ.

"Có vẻ không được rồi."

Lục Minh tiếc nuối.

"Ha ha."

Yêu tinh giường chỉ cười giễu.

Hai tên không biết xấu hổ!

Với cường độ tôi luyện vừa rồi của nó, bay hai mươi centimet không có vấn đề gì, hai tên này đã giảm bớt 50%, sau đó còn giả bộ miễn cưỡng chấp nhận...

Ha ha!

Tin cậu mới lạ!

"Cậu dẫn người đến cho tôi đi."

Yêu tinh giường hít sâu một hơi: "Lúc đó sẽ cho cậu số còn lại."

"Được."

Lục Minh vui vẻ mà đi.

Giang Phong: "..."

Coi như ông đã biết cái gì gọi là không biết xấu hổ.

Công nhận luôn!

...

Mà giờ phút này.

Trang web giao dịch.

Bởi vì ồn ào về truyền thừa thần hồn còn chưa kết thúc, thậm chí còn ngày càng kỳ lạ.

"Không phải là giả chứ?"

"Không sao, ứng dụng giao dịch có kết nối với chip quét hình, không có truyền thừa thì không thể kết thúc giao dịch được, ngược lại cũng không có tổn thất gì, tôi chỉ muốn biết là có người lừa gạt mọi người hay không thôi."

"Chắc không đâu."

"Nghe nói chứng nhận tên thật là một người cấp hiệu trưởng."

"Ồ..."

"Vậy tại sao giao dịch lại không thành công?"

"Hôm qua chúng tôi mua, gửi video đi, sau đó nhận được phản hồi là - Nhan sắc không đủ, không có cách nào, chỉ có thể tạm từ bỏ thôi."

"Tôi cũng thế."

"Tôi cũng thế."

"Lầu trên +1!"

Mà cũng vào lúc này, mọi người mới biết được rốt cuộc có bao nhiêu người bị từ chối!

Vậy hôm qua có nhiều người như vậy mà bị từ chối hết?

Hèn gì...

Giá cả lại giảm lần nữa!

"Tên nhóc nhà ông Vương kia tuấn tú lịch sự, đường đường chính chính, cả người rắn rỏi, người bình thường khó mà sánh được, thế mà cũng không vượt qua kiểm tra?"

"Đúng thế, đứa bé nhà Mộ Dung cũng bị từ chối."

"Nghiêm khắc như vậy sao?"

"Xem ra là truyền thừa có yêu cầu cao nhất đó..."

Mọi người hiểu rõ.

Cái gọi là yêu cầu cao nhất, chính là yêu cầu của truyền thừa thật sự rất cao!

Về cơ bản, có thể đây là kiểu lựa chọn trong hàng nghìn người không có nổi một người kia, ngay cả thiên tài tu luyện cũng có thể thất bại, hoàn toàn khác với kiểu bảy chọn một của truyền thừa Nguyệt Ảnh!

Truyền thừa này...

Nếu như không được chọn, vậy hoàn toàn không thể đùa được đâu!

"Chỉ sợ là như vậy."

"Khó trách giá cả lại thấp thế."

"Ngay cả những người đó đều không có hy vọng, xem ra có rất ít người được chọn... Không biết là vị tiền bối thời cổ nào lại có yêu cầu cao như vậy..."

"Còn không phải sao?"

"Nghe nói cúp học viện vài ngày trước, có một người tên Lục Minh có nhan sắc đáng kinh ngạc, có vô số người hâm mộ, không biết đứa trẻ đó có được hay không..."

"Ai mà biết được."

Mà ngay lúc này.

Có người bỗng có ý tưởng: "Mọi người nói xem có phải là trò lừa để bỏ túi video không?"

Phải biết.

Trước đó vài ngày, ở đây có một chuyện lớn xảy ra.

Có người tu luyện đăng một giao dịch truyền thừa, nói là công pháp thần bí, cần video vóc người để xem căn cốt, tốt nhất không nên che quá nhiều, sau đó cứ thế nhận không mấy trăm video của người tu luyện cấp tiên tử gửi đến, rồi nén lại bán cho những người khác kiếm tiền, dẫn tới chấn động rất lớn, sau đó...

Hắn ta bị đánh chết.

Chết rất bình thản.

Mà lần này yêu cầu của video chỉ cần khuôn mặt.

Không có gì trở ngại.

Hơn nữa sau chuyện lần trước, nếu còn dám làm bậy thì chắc cũng không thoát được cái chết, như vậy bọn họ cũng an toàn hơn lúc trước.

"Ặc, chắc không đâu, cũng không phải là kiểu video đó mà."

"Cũng đúng."

"Lặng lẽ hỏi một câu, lần trước anh có..."

"Suỵt, nói chuyện riêng thôi."

...

Mọi người bàn luận sôi nổi.

Bình luận về truyền thừa hot lạ thường.

Nhưng mà ngay tại lúc này.

Bỗng nhiên mọi người ngạc nhiên phát hiện, chỗ vốn hiện lên là có thể mua lại biến thành không thể mua, mà trạng thái đơn đặt hàng lại biến thành đang giao dịch!

"Á đù!"

"Có người thành công?"

"Ai thế?!"

"Không biết, tất cả đều mã hóa hết rồi..."

"Lại thật sự có người phù hợp với yêu cầu!"

Mọi người ngạc nhiên.

Mà giờ phút này, trong quán rượu.

Chu Dương đang chuẩn bị ra về cũng ngẩn ngơ.

Anh ta biết chuyện nhà họ Chu mua truyền thừa, bởi vì anh trai cũng tìm tới anh ta để quay một video, nhưng không ngờ rằng... Lại thành công!

Mười triệu, một truyền thừa thần hồn!

Quá rẻ!

Chẳng ai nghĩ tới, sau khi loại bỏ từng nhóm người tu luyện, thế mà đến lượt Chu Dương lại thành công!

Phải biết rằng, người anh trai kia của anh ta là người thứ chín triệu tải video lên, cũng bị loại bỏ, cuối cùng đến số mười triệu mới tiện tay đăng ký cho anh ta...

Nhưng mà... Anh ta lại thành công!

"Mình..."

"Nhan sắc của mình cao hơn bọn họ?"

Bản thân Chu Dương cũng không tin.

Thật đấy.

Mặc dù dáng dấp của anh ta cũng được, nhưng từ trước đến nay đều không được người lớn thích, há mồm là quá u ám, suy nghĩ quá nặng gì gì đó, khiến anh ta rất tự ti.

Nhưng bây giờ...

Được truyền thừa cổ công nhận!

Ha ha ha ha, Chu Dương mình cũng có ngày hôm nay!

Anh ta đột nhiên cảm giác được cuộc đời tối tăm của mình rốt cuộc đã có một ít màu sắc, ha ha, truyền thừa thuộc về Chu Dương mình cuối cùng đã tới rồi!!!

Nghe nói truyền thừa này đã từ chối mấy nghìn người!

Yêu cầu cực cao!

Anh ta biết rất rõ, kiểu truyền thừa yêu cầu cực cao này cũng sẽ rất mạnh mẽ! Là kiểu có thể gặp mà không thể cầu kia! Là cơ duyên động trời!

Mà bây giờ...

Nó đã thuộc về mình!

Ha ha ha ha.

Những thằng đáng chết kia cứ chờ đấy!

Cao Thiên Lang...

Trương Tiểu Bàn...

Ha ha ha.

Sớm muộn tao sẽ báo những mối thù này thôi!

...

Mà giờ phút này.

Trong cổ mộ.

Lục Minh đang trao đổi lần cuối với yêu tinh giường.

"Lát nữa người sẽ đến."

"Nhưng cô đừng dọa người ta sợ, đừng nói gì nhiều, cứ trực tiếp bắt đầu nghi thức truyền thừa dựa theo tiêu chuẩn của sư phụ cô là được..."

Lục Minh dặn đi dặn lại.

"Tại sao?"

Yêu tinh giường hơi khó hiểu.

Người truyền thừa cũng đã xuất hiện rồi, chẳng lẽ không thể nói nhiều một tí sao?

"Có gì để nói chứ."

Lục Minh bĩu môi: "Cô mà dọa người ta chạy mất, tôi nói cho cô biết, những người này hầu như đều là đệ tử của những gia tộc lớn, người nào cũng rất giàu có..."

"Trong nhiều thiên tài như vậy mà chỉ có một người nữ tính, nếu cô dọa người ta chạy mất..."

"Ha ha!"

"Tôi chỉ có thể tìm những người ở trong mấy chương trình giải trí cho cô thôi đấy."

"Đúng là khuôn mặt khí chất của họ hợp tiêu chuẩn, nhưng cô có chắc bọn họ muốn bắt đầu lại từ đầu không? Cô có chắc họ có đủ thiên phú tu luyện không?!"

"Mà Chu Dương thì không giống vậy..."

Lục Minh nhấn mạnh: "Cho nên đừng dọa người ta chạy mất, phải biết lịch sự hiểu không?"

"..."

Yêu tinh giường nghi ngờ nhìn Lục Minh: "Sao tôi cứ có cảm giác cậu đang lừa tôi?"

"Nói bậy bạ!"

Lục Minh trợn to mắt: "Nếu không phải vì giúp cô tìm ra người truyền thừa để hoàn thành nhiệm vụ, tôi còn phải phí lời nói nhiều giúp cô như vậy sao? Lừa cô làm gì?"

Đúng thế.

Yêu tinh giường lấy lại tinh thần.

Dù có vì phần thưởng thì Lục Minh cũng không cần lừa nó.

"Được rồi."

Yêu tinh giường quyết định nghe theo Lục Minh.

...

Buổi tối.

Chu Dương dựa theo yêu cầu giao dịch mà quét hình toàn thân, cũng mở chế độ ghi hình, lúc này mới dựa theo địa điểm chỉ thị giao dịch, đi đến đợi ở một trường học nào đó.

Đêm khuya, một giọng nói trầm thấp truyền tới.

"Chu Dương?"

"Vâng."

"Đi theo tôi."

"Vâng."

...

"Ông chính là hiệu trưởng Giang sao?"

Chu Dương thấp giọng nói, sau khi bọn họ giao dịch, hai bên đã xác nhận thân phận, an toàn đáng tin nên anh ta mới đến một mình.

"Ừ."

Giang Phong cười nói: "Tới đó trước đi."

"Vâng."

Chu Dương đi theo.

Thế là Giang Phong dẫn Chu Dương bước vào cổ mộ.

...

Ánh sáng xa xăm.

Nơi đó, trong cổ mộ, Chu Dương thấy một bóng người thần bí trôi lơ lửng trên không.

"Cậu là Chu Dương?"

Bóng người thần bí kia hỏi.

"Vâng."

Chu Dương dâng trào cảm xúc, cung kính quỳ xuống đất: "Chu Dương xin ra mắt tiền bối."

"Được lắm."

Bóng người thần bí rất hài lòng.

Anh nhìn mà xem.

Đây mới là thái độ mà vãn bối nên có chứ?!

Lúc Lục Minh xuất hiện, cái nhìn của nó với người tu luyện thời đại này gần như sụp đổ, vẫn may, vẫn may, tên đệ tử nó chọn là bình thường!

"Tôi xác nhận lại lần nữa."

Bóng người thần bí trầm giọng nói.

"Bởi vì truyền thừa đặc biệt... tôi cần xác nhận cậu có bằng lòng tiếp nhận truyền thừa thần hồn Mị Ảnh, có bằng lòng trở thành đệ tử truyền thừa của tôi hay không, nếu không bằng lòng thì cậu có thể rời đi ngay bây giờ."

Mị Ảnh?

Mị Ảnh gì?

Chu Dương hơi lơ mơ.

Nhưng anh ta lấy lại tinh thần rất nhanh, à, là tên thần hồn truyền thừa...

Mị Ảnh...

Sao nghe quen thế nhỉ?

Từng nghe ở đâu rồi?

Mặc dù anh ta có đôi chút nghi ngờ, nhưng nhìn cái tên chắc là không khác truyền thừa Nguyệt Ảnh đâu nhỉ? Còn từ chối gì nữa?!

Cũng đã đến đây rồi...

"Tôi đồng ý."

Chu Dương cung kính nói.

"Rất tốt."

Bóng người thần bí phất tay.

"Vậy thì, tiếp nhận truyền thừa đi..."

Ầm!

Ánh sáng vụt qua.

Giường ngọc tỏa sáng rực rỡ.

Ầm!

Chu Dương bỗng tiến vào một thế giới mới, vô số tài liệu, vô số năng lực, vô số sức mạnh bắt đầu thay đổi và tôi luyện cơ thể anh ta...

Giống như ảo mộng.

Vù...

Trong trí nhớ của truyền thừa kia là một màu hồng...

Trong năng lực của truyền thừa kia là một màu hồng...

Sức mạnh của truyền thừa kia cũng là một màu hồng...

...

Chẳng hiểu sao.

Chu Dương cảm thấy không ổn lắm.