Editor:
Nguyetmai
Mà lúc này.
Trong phòng, Lục Minh đang nghiên cứu kế hoạch thẻ gốc ra ngoài tu luyện độc lập của mình...
Ừm?
Thẻ gốc đang điên cuồng hấp thu năng lượng, bỗng nhiên cảm giác được một ý niệm không tốt lành, nó rùng mình nhưng nhanh chóng hoàn hồn lại, à, xem ra bị con rắn lớn theo dõi...
Không sao cả!
Xẹt!
Xẹt!
Tiếp tục sáng lên!
Tiếp tục hấp thu!
Con rắn lớn?
Ha ha.
Ai thèm để ý ngươi!
...
Mà lúc này, con rắn lớn đang liên tục truyền vào vô số lần năng lượng cuối cùng cũng ý thức được một chuyện.
Không phải căn phòng không có cách nào tôi luyện!
Không phải căn phòng này quý giá!
Mà là...
Có gì đó đang trộm lấy năng lượng của mình!
Chết tiệt!
"Khè…"
Con rắn lớn phẫn nộ.
Vì việc này, nó vất vả tính kế, luôn khiêm tốn ẩn núp từ sau khi thức tỉnh, mãi đến gần đây mới bắt đầu thực hiện kế hoạch, thế mà lại có người dám phá hỏng?
Không.
Không phải người!
Hấp thu được năng lượng của bản thân...
Nhất định là linh thể!
Hơn nữa, là linh thể cùng loại!
"Khè..."
"Khè..."
Trong mắt con rắn lớn tràn ngập lòng tham.
Nếu nó có thể ăn cắp năng lượng của mình, tất nhiên mình có thể nuốt chửng nó...
Có lẽ sau khi nuốt chửng nó, thực lực của chính mình sẽ tăng vọt! Sau đó sẽ dung hợp, nhất định sẽ trở nên mạnh hơn! Thậm chí, bảy sao trong truyền thuyết cũng không phải là không thể!
"Khè..."
"Khè..."
Con rắn lớn hóa thành một vệt sáng biến mất.
...
Mà lúc này, trong gian phòng.
Lục Minh đang tu luyện chợt cảnh giác.
Soạt!
Anh lắc mình trốn đi.
Vèo!
Vèo!
Một luồng khí lạnh lao ra từ đường ống bồn rửa chén, đánh vào vị trí Lục Minh vừa nằm. Trong bồn nước, cơ thể con rắn lớn hóa thành sương mù đen dần ngưng tụ hiện ra.
Nó dần xuất hiện từ ống nước...
Sương mù đen không ngừng hiện lên từng ít một...
Sương mù đen nhẹ rung động, từ từ lớn lên, cơ thể con rắn lớn cao to, thành hình trong căn phòng đó, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Lục Minh cùng với...
Thẻ gốc đang tỏa sáng!
Hơi thở năm sao đỉnh cao không ngừng tỏa ra!
"..."
Lục Minh mang vẻ mặt kỳ lạ.
Loài rắn chúng mày thật lợi hại...
Lỗ gì cũng có thể chui ra được.
Anh rất muốn làm cho vẻ mặt của mình trịnh trọng một chút, từ đó thể hiện sự tôn trọng của bản thân đối với một linh thể năm sao đỉnh cao, nhưng vốn dĩ không trịnh trọng nổi.
Dù sao, nhìn tận mắt một thứ đang không ngừng rung động không ngừng trở nên lớn hơn...
→_→
Một lời khó nói hết.
Thậm chí anh có một cảm giác kỳ quặc, nếu như bắt con rắn lớn này, nhét vào trong máy, cắt ra từng khúc bán ra làm đồ dùng cho người lớn...
Nhất định có thể kiếm bộn!
"Khè..."
"Khè..."
Ánh mắt con rắn lớn lạnh lùng lướt qua Lục Minh, là một linh thể, nó nhạy cảm đến mức, ác ý mà Lục Minh truyền ra lại có một cảm giác khiến nó run cầm cập...
Con người này...
"Khè..."
Con rắn lớn phun ra một luồng âm khí tấn công Lục Minh.
Lục Minh chưa ra tay, thẻ gốc đã lập tức bay tới.
Xẹt!
Xẹt!
Nó trực tiếp va chạm với luồng hơi thở kia.
Toàn thân run rẩy.
"Nữa!"
"Nữa đi!"
Thẻ gốc kích động rùng mình.
Lục Minh: "..."
Con rắn lớn: "..."
Linh thể này...
Tấn công âm khí là chiêu nó thường dùng nhất, trực tiếp và hữu hiệu nhất, thế nhưng, cũng chỉ là một kiểu trong đó mà thôi, thế mà kiểu tấn công này vô hiệu...
Ầm!
Ầm!
Sức mạnh đáng sợ ngưng tụ.
Cơ thể con rắn lớn dần hóa thành tinh thể băng, từ từ hiện hình.
Đúng rồi.
Trạng thái hoàn toàn của rắn lớn này đánh sập được cả một tòa nhà, sao lại sợ một Lục Minh chứ!
Căn bản không cần tấn công với hơi thở lạnh lẽo.
Tấn công vật lý đơn thuần... đã đủ rồi.
Khè!
Khè!
Cơ thể nó cao lớn, lại xuất hiện từ trong ống nước.
Sau đó, lúc này...
Lục Minh xông lên... chặn ống nước.
Soạt!
Thế giới chợt yên tĩnh lại.
Sức mạnh phun trào bỗng dừng lại, ánh mắt con rắn lớn lạnh lùng nhìn Lục Minh, trong mắt đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nực cười, cái trò chặn ống nước ngu xuẩn gì vậy?
Có tác dụng sao?
Phải biết rằng.
Nó đường đường là linh thể năm sao...
Bùm!
Ống nước bị chặn chợt nổ tung.
Nơi đó, toàn bộ đường ống lộ ra.
Khè...
Năng lượng kinh khủng xuất hiện.
Lục Minh suy nghĩ một chút, dứt khoát ném thẻ gốc qua chặn đường ống lại, năng lượng kinh khủng đó nhanh chóng truyền cả vào thẻ gốc...
"Trời ơi!"
"Nhiều quá!"
"Đầy rồi, để cho tôi lấy hơi chút..."
Thẻ gốc hét lên.
Bà mợ nó nhét liền vậy ai chịu cho nổi?
Ấy?
Tâm trạng của con rắn lớn khẽ thay đổi.
Dù sao nó cũng thuộc về linh thể trí tuệ, không phải kiểu linh thể không có đầu óc, thế nên khi nhìn thấy trạng thái thẻ gốc, nó lập tức biết thẻ gốc vốn không có cách nào nhận nhiều năng lượng như vậy!
Nếu như thế.
Vậy nếu như càng nhiều hơn thì...
Đùng!
Ngươi muốn đúng chứ?
Vậy cho ngươi!
Khóe miệng con rắn lớn lộ ra nụ cười lạnh lẽo...
Ầm!
Ầm!
Vô vàn âm khí mạnh mẽ truyền vào thẻ gốc.
"Ối!"
"Ngươi điên rồi?"
"Quá nhanh! Không chịu nổi! A a a a!"
Thẻ gốc hoảng sợ.
Vèo..
Vèo…
Trên thẻ gốc, ánh sáng lóe lên.
Đến vết nứt tia chớp cũng có vẻ hơi run rẩy dưới luồng năng lượng khủng khϊếp này, trông nó có vẻ không thể chịu nổi đòn tấn công quy mô kiểu này!
"Đi chết đi!"
Ý niệm lạnh lùng con rắn lớn truyền đến.
Nó cảm nhận được rõ ràng, thẻ gốc đã nằm sát ranh giới nổ tung.
Vì vậy nó càng điên cuồng truyền năng lượng!
Ầm!
Ầm!
Năng lượng kinh khủng truyền vào.
Một giây!
Hai giây!
Ba giây!
...
Sau ba mươi giây liền, thẻ gốc vẫn chưa vỡ tan!
Ừm?
Con rắn lớn hơi mông lung.
Không đúng!
Nó biết rất rõ thể tích của thẻ gốc, cũng hiểu rõ sức mạnh âm khí của bản thân, dù có thể hấp thu vô hạn thì với quy mô vừa rồi nhất định sẽ chết!
Sao lại thế...
Soạt!
Nó bỗng nhìn về phía thẻ gốc.
Sau đó, nó kinh hãi phát hiện, thẻ gốc mới vừa rồi còn hoảng sợ, lúc này đang dễ chịu hưởng thụ sự chấn động năng lượng...
???
Con rắn lớn mang vẻ mặt ngơ ngác.
Trời ạ?
Ngươi đã thích ứng rồi à?
Quái quỷ thật!
Tốc độ và năng lượng gấp mấy mươi lần, sao có thể thích ứng được?
Con rắn lớn hoàn toàn không hiểu.
Có điều việc này không ngăn cản được chuyện nó dừng tấn công.
"Ủa?"
Thẻ gốc mang vẻ mặt mờ mịt: "Đừng dừng mà."
Lục Minh: "..."
Ha ha.
Dáng vẻ của tên này thật muốn ăn đòn, cũng không biết học theo ai...
Quá bỉ ổi.
Vì sao thẻ gốc chống đỡ nổi?
Đơn giản.
Âm khí này đều chạy tới biển ý thức...
Lúc này, nơi sâu thẳm của biển ý thức.
Âm khí tràn ngập!
Vừa rồi lúc thẻ gốc thật sự không chịu nổi, Lục Minh linh động chuyển rất nhiều năng lượng trong cơ thể thẻ gốc đến nơi này.
Ừm...
Hoàn hảo!
Vì vậy, thẻ gốc chuyển toàn bộ năng lượng hấp thu với tốc độ cao nhất vào biển ý thức, vừa giữ tốc độ tu luyện cực cao, còn vừa có thể tích trữ...
Chuyện vui vẻ này ai mà so nổi?
Sau đó, nó liền có dáng vẻ này.
"..."
Sắc mặt con rắn lớn rất khó coi.
Mặc dù nó không biết xảy ra chuyện gì, thế nhưng điều này cũng không gây trở ngại việc nó muốn gϊếŧ người.
Sự tổn thất lượng lớn âm khí khiến thực lực nó chợt giảm xuống, nếu như lúc này những kẻ tu luyện năm sao đến tấn công, nó không nghĩ mình vẫn còn kịp để chạy thoát...
Chết tiệt!
Phải tiêu diệt hai người trước mắt này!
Rắc!
Rắc!
Đường ống chợt vỡ tưng.
Vèo!
Vèo!
Một vệt sáng chợt quét qua.
Trong vách tường căn phòng, đường ống nước ấm ngầm dưới chân, mọi nơi đều truyền đến ý lạnh thấu xương, đòn tấn công của con rắn lớn bùng phát toàn diện vào lúc này!
Bùm!
Cả căn phòng chợt nổ tung.
Sàn nhà vỡ nát!
Lục Minh ngã thẳng xuống từ tầng bốn...
Tầng ba!
Tầng hai!
Tầng một!
Lục Minh cứ ngã xuống tầng nào, mặt đất lại vỡ tung tầng đó, thậm chí ngay cả sàn nhà tầng một cũng trực tiếp nổ tung, khiến Lục Minh rơi thẳng xuống tầng cuối cùng!
Ở tầng thấp nhất, từng cây kim băng rét thấu xương xuất hiện.
Đôi mắt của Lục Minh bỗng nhiên co rút lại.
Bà mợ nó...
Còn có thể chơi như vậy à?
Vèo!
Anh tiện tay dùng một tấm thẻ phá hủy.
Ầm!
Đàn trâu giẫm đạp.
Vô hiệu!
Đàn trâu nhìn khá kinh khủng đó, sau khi va chạm với kim băng liền biến mất ngay! Đẳng cấp sức mạnh chênh lệch quá lớn, khiến thẻ phá hủy vô hiệu!
Làm sao bây giờ?
Lục Minh từ trên trời rơi xuống, suy nghĩ xẹt qua trong đầu.
Thẻ đàn trâu?
Thẻ phần mộ?
Thẻ kiếm khí?
Dường như đều không được.
Kim băng này xem ra cũng là tiêu chuẩn năm sao, không thể đối chọi!
Thẻ thoi mây bốn sao?
Cũng không được!
Thẻ thoi mây hai sao?
Cứ cảm thấy sẽ trực tiếp bị đυ.ng chết!
Anh nhớ rất rõ rằng con thú dữ năm sao đó trước đây đã chết như thế nào ở trong phòng...
Thẻ thoi mây.
Không đáng tin cậy!
A a a a a a lúc đầu mình cũng đã nói phải làm một thẻ chạy trốn mà!
Lục Minh bất đắc dĩ.
Anh luôn có sự chuẩn bị, dù tiến triển chậm rãi, bởi vì nguyên nhân này kia, tất cả thẻ chạy trốn cuối cùng đều biến thành thẻ khác...
Anh có thể làm sao?
Mà lúc này...
Vèo!
Lục Minh sắp đến gần kim châm băng.
Gắng gượng chống đỡ thôi!
Lục Minh khẽ cắn môi.
Anh cảm thấy, dù bây giờ mình là ba sao đỉnh cao, chống đỡ sẽ không có vấn đề gì, chỉ cần tránh những vị trí điểm yếu, cùng lắm chảy máu nhiều thôi...
Không chết được!
Nhưng đúng lúc này.
Vèo!
Một vệt sáng lóe lên.
Lục Minh chỉ cảm thấy dưới chân có một sức mạnh nhẹ nhàng bồng bềnh, cơ thể anh bay lên.
Ủa?
Lục Minh ngạc nhiên nhìn thẻ gốc dưới chân.
Tên này!
Thế mà!
Có thể di chuyển được anh rồi?
...
Vèo!
Thẻ gốc bay lượn.
Đưa Lục Minh từ từ xuống đất.
Mà lúc này, nơi sâu thẳm của biển ý thức chứa đựng vô vàn âm khí, lại tiêu hao không còn một chút nào trong mấy giây ngắn ngủi.
À.
Thì ra là luồng năng lượng tiêu hao này à...
Lục Minh hơi tiếc nuối.
Còn tưởng rằng sau này có thể ngự thẻ phi hành chứ!
"Cậu nặng hơn cả heo!"
Ý niệm thẻ gốc yếu ớt truyền đến.
Nó rất phiền muộn.
Thật đó.
Năng lượng vốn có thể dùng tu luyện rất lâu, loáng một cái đã bay hết sạch rồi...
Quá xa xỉ!
Rốt cuộc Lục Minh này nặng chừng nào?
...
Mà lúc này, bên ngoài khu vực cấm.
Những người đó luôn theo dõi tiến độ tôi luyện tòa nhà.
99%.
99%.
98%.
97%.
...
???
Mọi người mang vẻ mặt ngơ ngác.
Đùa sao?
Sao không tăng, lại còn giảm xuống?
Chuyện gì đây?
Ầm!
Ầm!
Bên trong tòa nhà dường như truyền đến tiếng vang chấn động.
Đã xảy ra chuyện!
Trong lòng mọi người run lên.
"Hay là đi xem thử?"
Có người nheo mắt.
"Chờ!"
Người bên cạnh ngăn cản hắn: "Đừng quên đám bốn sao đó."
Đúng vậy.
Đừng quên đám bốn sao đó.
Phải biết rằng những người tu luyện bốn sao đi vào ban đầu, dường như đều hóa tro bụi cả!
Linh thể con rắn lớn này...
Rất nguy hiểm!
Nếu như đây là chiêu trò nó lừa mọi người thì sao?
Vì thế bọn họ im lặng đứng nhìn.
Chỉ là đang đợi!
...
93%.
92%.
91%.
...
Ánh mắt mọi người đều run rẩy một chút.
Rốt cuộc trong đó đã xảy ra chuyện gì?
Không ai biết!
Tuy nhiên đúng lúc này, đang lúc mọi người dường như không đứng yên được nữa, năng lượng đã giảm xuống đến 88%, nhưng rồi một lần nữa, bắt đầu tăng lên!
Vẫn cứ tăng!
Mọi người đầy chờ mong, hy vọng lần này sẽ không kẹt lại.
...
Mà lúc này.
Tầng hầm.
"Khè..."
"Khè..."
Hơi thở lạnh lẽo như trước.
Mặc dù đã thoát khỏi nguy hiểm thuận lợi, thế nhưng Lục Minh vẫn không buông lỏng cảnh giác, trong tay anh đã lấy ra thẻ ánh trăng trước giờ chưa từng sử dụng!
Luận bốn sao...
Anh chỉ có tấm này thôi!
Còn về hiệu quả...
Chỉ có trời mới biết!
"Đến đây đi!"
Lục Minh nheo mắt lại.
Tuy vừa rồi không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng chảy nhiều máu gì đó...
Ngẫm lại cũng rất đau có được không!
Có điều chuyện làm họ bất ngờ đó là, vào lúc này từng vệt sáng lóe lên, luồng hơi thở kia bao vây họ, sau đó...
Khóa lại!
Toàn bộ tòa nhà tự thành một thể!
Lục Minh đang đứng ở tầng hầm để xe... cứ như vậy bị ném ra!
Ủa?
Lục Minh mang vẻ mặt ngơ ngác.
Trời ạ.
Còn có chiêu trò này à?
Vậy đòn tấn công có vẻ mạnh bạo lúc nãy chính là có ý này? Nếu như không có cách nào gϊếŧ chết thì vứt ra cũng rất tốt đúng không?
Thật là...
Lục Minh bất lực chê bai.
Linh thể giờ đây đều ưu tú như vậy sao?
Làm sao bây giờ?
Anh và thẻ gốc nhìn nhau ngơ ngác.
"Tòa nhà không có hầm để xe sẽ không có linh hồn."
Lục Minh thở dài thườn thượt.
Đáng tiếc, con rắn lớn về căn bản không để ý đến anh, nó thà hy sinh một hầm để xe đã tôi luyện xong cũng không muốn giữ lại Lục Minh ở bên trong!
Hai người không biết xấu hổ này tính trộm năng lượng của nó...
Được rồi.
Lục Minh thở dài.
Năng lượng...
Lục Minh cảm nhận sơ sơ, không ngờ đã chín nghìn rồi!
Tốc độ khủng khϊếp!
Vù…
Ánh sáng chói mắt xuất hiện.
Âm khí lạnh lẽo tràn ngập, con rắn lớn đang nhanh chóng tôi luyện tòa nhà này.
Lục Minh thử hấp thu từ bên ngoài một ít, phát hiện hơi thở của cả tòa nhà, đã bị một lớp năng lượng bao vây, khiến không ai có thể hấp thu trực tiếp!
Ha ha.
Lục Minh bĩu môi, con rắn lớn này thật là nhỏ mọn!
"Nơi đây có thể tu luyện không?"
Anh nhìn về phía thẻ gốc.
Thẻ gốc tỏ vẻ có thể.
Tầng hầm để xe này dù sao cũng đã tôi luyện xong.
Âm khí rất đầy đủ!
Dù không có cảm giác sảng khoái của kiểu năng lượng ào ào trút tới, nhưng tốc độ cũng nhanh hơn nhiều, thế nên thẻ gốc không chút do dự bắt đầu điên cuồng hấp thu năng lượng xung quanh...
Soạt!
Soạt!
Năng lượng tuôn trào.
Năng lượng tầng hầm nhanh chóng được hấp thu sạch sẽ.
Tình trạng năng lượng: 9320 điểm.
...
"Còn thiếu rất nhiều."
Lục Minh nheo mắt.
Mà lúc này, tòa nhà trên đầu bọn họ chấn động, không có Lục Minh quấy rầy, con rắn lớn tôi luyện cực nhanh, trong phút chốc đã tôi luyện tòa nhà đến 99% thậm chí là 100%!
Vù…
Ánh sáng mờ nhạt hiện lên.
Tôi luyện thành công!
Con rắn lớn ngay lập tức hòa vào trong tòa nhà!
Dung hợp!
Ầm!
Một luồng hơi thở kinh khủng chấn động.
Sáu sao!
Ra đời!
...
Vèo!
Vèo!
Từng luồng hơi thở bay lên cao!
Cuối cùng những người tu luyện năm sao đợi đã lâu cũng ra tay, nhằm về phía tòa nhà, những thiết bị máy chấn động phân tách cũng thi triển về phía tòa nhà...
Vù…
Vù…
Sức mạnh vô tận nở rộ!
Giờ khắc này, tất cả mọi người chờ linh thể tòa nhà tách ra, sau đó bắt lại, cũng chính trong khoảnh khắc này, tòa nhà lóe lên một luồng sáng chói mắt...
Sau đó.
Vù…
Dưới tòa nhà xuất hiện một cái đuôi.
Sau đó...
Co giò chạy trốn.
???
Mọi người bối rối.
Trời ạ!
Tòa, tòa nhà tự mọc đuôi chạy rồi?
Đùa sao?
Móng thì sao?
Nhà để xe dưới hầm thì sao?
Bọn họ nhìn về nơi tòa nhà rời đi theo bản năng, sau đó phát hiện, à, thì ra tôi luyện tòa nhà lại không gồm tầng hầm!
Quái đản!
"Mau đuổi theo!"
"Đi thôi!"
Vèo!
Vèo!
Những người tu luyện lần lượt đuổi theo tòa nhà.
Lúc này một người tu luyện năm sao mông lung nhìn về phía tòa nhà chạy trốn.
"Haiz."
"Rõ ràng sư phụ nói, kế hoạch của con rắn lớn này là dụ dỗ bốn sao trước rồi dụ dỗ năm sao, sau khi gϊếŧ sạch toàn bộ mới dung hợp tòa nhà để tăng lên bảy sao."
"Còn nói gì mà con rắn lớn này vạn năm khó gặp."
"Thu phục nó tương đương với bảy sao!"
"Phì!"
"Đều là giả!"
"Tòa nhà không tôi luyện nền móng chỉ tương đương với một nửa. Nào có tiềm lực gì! Nếu con rắn lớn này muốn vùng lên, không biết còn bao nhiêu năm nữa!"
"Xem ra."
"Sư phụ lại tính sai rồi..."