Phân hội Trùng Dương.
Là bên khiêu chiến của lần giao hữu này, họ đã sớm chuẩn bị ổn thỏa.
Khi nghe nói phân hội thành phố Thanh Minh thậm chí đã bắt đầu đăng nhiệm vụ mời viện trợ bên ngoài, họ đều cười như điên, phân hội Thanh Minh lại bị ép tới bước đường này sao?
"Có phải chúng ta quá tàn nhẫn rồi không?"
Lý Hạo Nhiên thấy buồn cười.
Đúng là đáng buồn.
Ánh mắt của anh ta tràn ngập sự kiêu căng, hoàn toàn không xem phân hội Thanh Minh ra gì, nếu không phải vì phân hội, sao anh ta có thể thi đấu với bọn họ!
Chậc chậc.
Nhìn xem ức hϊếp người ta… đến mức phải gọi viện trợ bên ngoài!
"Tăng thêm phần hài hước thôi."
Lý Ái Quốc từ tốn nói, thật sự cho rằng nhờ viện trợ bên ngoài là có thể đánh bại bọn họ sao?
Nực cười!
Lý Ái Quốc ở mốc hai sao nhiều năm như vậy, đã sớm đạt tới đỉnh cao của chuyên gia chế tạo thẻ bài trung cấp rồi!
Cùng giai đoạn, không ai bì kịp!
Còn cao hơn?
Giao cho con trai là đủ.
"Mời viện trợ bên ngoài, lỡ như thua không phải càng xấu hổ hơn sao?"
Hội trưởng phân hội Trùng Dương nói.
Mọi người đều cho là như thế.
Còn không phải sao!
Thà dùng người của mình lỡ có thất bại còn đỡ, dù sao mọi người đều biết thiên phú của Lý Hạo Nhiên, có thua trong tay anh ta cũng là chuyện bình thường, nhưng mời viện trợ bên ngoài...
Nếu thua, thật sự không mất mặt sao?
"À, đúng rồi."
Hội phó Trùng Dương đứng bên cạnh bỗng nói: "Nghe nói Lục Minh đột phá hai sao rồi."
Thì ra là thế.
Bọn họ có hơi hiểu ra.
Bởi vì có Lục Minh nên vốn dĩ bọn họ đều từ bỏ cạnh tranh một sao!
Một chuyên gia chế tạo thẻ bài đáng sợ một sao có thể làm ra kỹ thuật xếp lớp, đương nhiên bọn họ cho rằng không có bất kỳ ai có thể giao chiến với Lục Minh ở giai đoạn một sao!
Thế nhưng anh đột phá rồi...
Thảo nào thành phố Thanh Minh lại gấp như vậy!
Nếu không gấp gáp thì thật sự sẽ bị đánh cho 3-0!
"Xem ra, chúng ta cũng phải nghiêm túc một chút."
Hội trưởng Trùng Dương cười nói: "Để cậu ấy ra tay đi."
"Như vậy có ác quá không?"
Lý Ái Quốc bật cười.
Nếu là 3-0, đây chính là kết mối thù to lớn.
"Không sao đâu."
Ánh mắt của hội trưởng nhìn xa xăm.
Trận chiến của các hội trưởng!
Phân hội Trùng Dương và phân hội Thanh Minh ai mạnh ai yếu? Đến thế hệ này của ông ta, cuối cùng cũng nên kết thúc!
...
Có điều.
Bọn họ không biết, lúc này Lục Minh đã đến phân hội thành phố Thanh Minh.
"Đây là do thực lực của cậu quá yếu?"
Trương Dương sầm mặt lại.
"Đúng vậy, không ngờ bọn họ còn yếu hơn."
Lục Minh vô cùng cảm thán, chuyển đề tài câu chuyện: "Ừm... năng lực tùy chọn là thật sao?"
Trương Dương: "..."
Coi như ông ta đã hiểu, tên này chỉ nhắm vào phần thưởng! Được, sớm biết như vậy còn dằn vặt gì chứ, cũng không biết hôm trước bọn họ trao đổi cái gì!
"Cậu nhắm vào năng lực hai sao?"
Trương Dương liếc nhìn Lục Minh, ông ta nhớ tên này đâu có thiếu tiền.
"Không."
Lục Minh cười cười: "Vì thế, tôi muốn hỏi, nếu tôi có thể khiến chúng ta thắng được trận đấu giao hữu này, có phải sẽ cho tôi đổi một năng lực ba sao không?"
Thắng?!
Hơi thở của Trương Dương bỗng trở nên dồn dập, bọn họ còn có hy vọng thắng?
"Nói vậy là sao?"
Trương Dương vội vàng hỏi.
"Lần tranh tài này cứ để tôi sắp xếp."
Lục Minh bình thản nói: "Tôi đảm bảo sẽ thắng trận đấu giao hữu này!"
"Bọn họ có Lý Hạo Nhiên."
Trương Dương rất nghiêm túc.
"Trên tôi cũng có người."
Lục Minh cười thần bí.
"Chắc chắn không?"
Hơi thở của Trương Dương dồn dập.
Phía trên có người...
Chẳng lẽ là...
"Chắc chắn!"
Lục Minh vô cùng chắc chắn
"Được."
Trương Dương đồng ý ngay tại chỗ.
Hết cách, cho dù lời Lục Minh nói có tin được hay không, bọn họ còn có lựa chọn nào khác sao? Những người được gọi là "viện trợ bên ngoài hai sao" đều bị Lục Minh đánh bại bằng một tay luôn được chứ?
Còn về phần thưởng...
Hiện nay trong kho thẻ bài, năng lực một sao hai sao cấp cao nhất cũng không quá một trăm nghìn, nên ông ta mới không chút do dự nói có thể tùy ý chọn năng lực cùng cấp!
Năng lực ba sao cấp cao nhất đạt tới một triệu!
Cũng có thể nói, nếu như muốn mời Lục Minh tham gia thì phải trả cho cậu ta đủ một triệu!
Kho thẻ bài là do tổng bộ quản lý.
Số tiền này... phân hội của bọn họ phải chi ra!
"Chỉ cần có thể thắng, một triệu thì có sao?"
Trương Dương cắn răng.
Lần này, bọn họ đã bỏ ra một cái giá rất lớn.
Có điều, ông ta vẫn cảm thấy lo lắng, tên Lục Minh này thật sự biết thực lực của Lý Hạo Nhiên?
Phải biết rằng... thằng bé kia... không chỉ biết xếp lớp đâu!
Trương Dương rất lo lắng.
Ông ta suy nghĩ một chút rồi gọi trợ lý đến: "Hai ngày này cậu giảng quy tắc cho cậu ta, có thể tiết lộ một chút thực lực của Lý Hạo Nhiên, để Lục Minh sớm có chuẩn bị."
"Đã hiểu."
Trợ lý tự cho là thế.
Chỉ có những người bọn họ mới biết điểm đáng sợ của Lý Hạo Nhiên.
Dù sao Lục Minh chỉ có hai sao!
"À đúng rồi."
"Chuẩn bị trước một nhóm dự chiến, lỡ như Lục Minh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì cho người của chúng ta lên."
Trương Dương chau mày.
Dù sao cũng là trận đấu giao hữu, không được có sơ suất.
Lục Minh...
Thằng nhóc này thật có thể thắng sao?
Đây chính là Lý Hạo Nhiên.
Ngày hôm sau.
Phân hội Thanh Minh sai người trao đổi với Lục Minh từ sớm, xác nhận quy tắc.
Quy tắc tranh tài rất đơn giản.
Quyết đấu một sao, thi đấu nền tảng!
Hội trưởng của hai bên chỉ dùng đường vân nền tảng một sao, thiết kế ra một bản vẽ thiết kế một sao phức tạp, vẽ thành thẻ thi đấu chuyên dùng để quyết đấu.
Thẻ bài tham gia thi đấu không thể sử dụng!
Không thể thi triển!
Chỉ có thể dùng để tham khảo và sao chép trong thi đấu!
Hai chuyên gia chế tạo thẻ bài một sao tham gia thi đấu, vẽ ra thẻ bài y hệt dựa vào thẻ bài này, cuối cùng quyết định thắng thua dựa vào mức độ chính xác như thẻ mẫu.
Quyết đấu hai sao, thi đấu cấp bậc năng lượng!
Không giới hạn chủng loại!
Không giới hạn loại hình!
Không giới hạn thẻ bài!
Hai chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao tham gia thi đấu, sau khi chế tạo xong thẻ bài, mỗi người tiến hành kiểm tra năng lượng một cách nghiêm ngặt, chỉ số dao động năng lượng của ai cao hơn thì người đó chiến thắng!
Quyết đấu ba sao có chút phức tạp.
Ba sao thông thường đã thoát khỏi nền tảng và cấp bậc năng lượng, trở thành chuyên gia chế tạo thẻ bài thật sự!
Giai đoạn này...
Thi đấu hiệu quả thực chiến!
Hai chuyên gia chế tạo thẻ bài gặp nhau trong bí cảnh, trong cùng một thời gian, ai có thể chế tạo ra thẻ bài mạnh hơn? Ai có thể phát huy hiệu quả tốt hơn?!
Điều này rất quan trọng.
Đương nhiên, đây vốn chỉ là một trận đấu giao hữu cấp thấp.
Nếu là bốn sao...
Nếu là cuộc thi chuyên gia chế tạo thẻ bài thật sự...
"Có phải Lý Hạo Nhiên đã từng tham gia cuộc thi đấu thật sự?"
Trương Dương bỗng nhiên nghĩ tới vấn đề này.
"Đúng vậy."
Trợ lý nhìn số liệu: "Năm ngoái cậu ta đã tham gia cuộc thi 'Chuyên gia chế tạo thẻ bài mạnh nhất cúp học viện'", chế tạo ra thẻ tấn công mạnh mẽ, giành được giải nhất!"
"Vậy sao?"
Trương Dương lẳng lặng không nói gì.
Ông ta có nghe nói đến cuộc thi cúp học viện
Tuy chỉ giới hạn cho sinh viên tham gia nhưng vẫn là cuộc thi chính quy rất quan trọng!
Có thể giành được quán quân trong cuộc thi này...
Tên Lý Hạo Nhiên này...
"Lục Minh nói như thế nào?"
Trương Dương hỏi.
"Uầy."
Trợ lý nhức đầu: "Cậu ta nói đã biết."
"Đã biết?"
Giọng nói của Trương Dương đã tăng lên tới quãng tám, chỉ một câu đã biết thôi sao?
Mợ nó!
Bản thân ở đây căng thẳng giống như gì, sao thằng nhóc này lại bình tĩnh như vậy! Không lẽ, thằng nhóc này thật sự có thể mời được viện trợ bên ngoài?
Ừm..
Nếu như là người đó...
"Hai ngày nay cậu ta có liên lạc với chị của mình không?"
Trương Dương thấp giọng đi một chút.
"Không rõ."
Trợ lý mờ mịt.
Chuyện này liên quan gì tới chị của Lục Minh.
"Bỏ đi."
Trương Dương liếc anh ta, không thèm nói lại.
Trong lòng ông ta vẫn có vài suy tính, cho dù Lý Hạo Nhiên rất mạnh, nếu sinh viên của Học viện Đệ Nhất ra tay, có lẽ vẫn có chút hy vọng.
Hừ, nếu không sao ông ta có thể dễ dàng đồng ý với Lục Minh?
Có điều, ông ta không biết, lúc này Lục Minh hoàn toàn không nghĩ tới chuyện cuộc thi.
Soạt.
Soạt.
Một tấm thẻ tan biến được tạo ra trong tay anh.
Cho dù có học được Mắt nhìn thấu hay không, "thẻ tan biến" sẽ là vật tiêu hao quan trọng nhất trong truyền thừa Nguyệt Ảnh, vì vậy anh cần phải tích trữ số lượng lớn trước!
Nhưng có phải tốc độ này hơi chậm không?
Ừm...
Lục Minh nhìn Tiểu Bạch ở phía xa.
Đúng lúc.
Cũng nên dạy cho cô bé thẻ bài mới rồi.
"Lại đây."
"Tiểu Bạch, sư phụ dạy em thẻ bài mới."
Lục Minh gọi
"Dạ được."
Tiểu Bạch bước tới.
"Em xem..."
"Trong này... như này."
Lục Minh rất nghiêm túc truyền dạy.
Thẻ tan biến rất khó.
Bất kể cấp bậc của bản thân ra sao, suy cho cùng nó cũng là một thẻ tăng cấp! Cho dù Tiểu Bạch có thiên phú đáng kinh ngạc, có Lục Minh chỉ dạy từng bước, cũng cần...
Vù...
Ánh sáng xanh lục lóe lên.
Trong tay Tiểu Bạch xuất hiện một thẻ bài.
Lục Minh: "..."
Thành công rồi?!
Mười lần là học được rồi?!
Lục Minh có chút đau đầu.
Nền tảng của Tiểu Bạch là do anh đích thân truyền dạy, sử dụng ba trăm đường vân nền tảng giới hạn cao nhất tạo ra một Tiểu Bạch vô địch trong giai đoạn nền tảng!
Có điều, tốc độ này có phải quá nhanh hay không?
Em chỉ là cô bé một sao mà!
"Quá chậm ư?"
Tiểu Bạch có chút xấu hổ.
Sư phụ dạy rất lâu cô bé mới làm ra được.
"Ừm."
Lục Minh không thay đổi sắc mặt: "Hơi chậm, cố gắng luyện tập, tranh thủ hiểu rõ sớm một chút."
"Dạ."
Tiểu Bạch cố gắng chế tạo thẻ.
Ừm...
Tốc độ này... có chút sai sai.
Lục Minh rơi vào suy tư.
Thẻ bài giống nhau, đường vân như nhau, tu vi năng lượng của bản thân cao hơn, thẻ bài nền tảng mà bản thân thông thạo nhiều hơn, tại sao không học nhanh được như Tiểu Bạch?!
Lục Minh suy nghĩ thật lâu, đột nhiên nhận ra.
Cuối cùng anh phát hiện khác biệt lớn nhất trong quá trình học của anh và Tiểu Bạch nằm ở đâu rồi, bản thân thường tự học, còn Tiểu Bạch có một người thầy giỏi!
Ừm...
Đây mới là khác biệt lớn nhất!