Bậc Thầy Thẻ Bài

Chương 46: Nỗi sợ hãi bị Côn chi phối!

"Đây là bài đăng gì vậy?"

Có người nhìn thấy bài đăng này.

Tây Kinh?

Nháy mắt đã gϊếŧ chết dã thú khổng lồ thời cổ xưa ư?

Cá Côn lại là gì vậy?

Đã có người làm đến bước này rồi sao?

Anh ta mở bài đăng ra, nhưng phải bình luận mới đọc được nội dung, sau khi bình luận mới phát hiện đây là kiểu nuôi thú thông qua một thẻ bài được gọi là "Côn".

Tấm thẻ bài thú cưng đầu tiên trong lịch sử!

Anh ta nhấp vào thẻ bài Côn đang tỏa sáng...

Thẻ bài thú cưng thần bí "Côn" chính thức được bán ra hôm nay!

"Quảng... quảng cáo"

Lúc này anh ta mới lấy lại tinh thần.

Có điều...

Thật sự có thẻ bài như vậy sao?

Anh ta nghe nói một vài chuyên gia triệu hồi không thể triệu hồi trực tiếp, họ cần phải bắt được thú triệu hồi, sau đó không ngừng bồi dưỡng rồi mới trở thành trợ thủ đắc lực của bản thân!

Nhưng đó là thú triệu hồi!

Liên quan gì đến thẻ bài chứ?

Thứ được gọi là "Côn" này…

Anh ta bỗng muốn xem thử, đây rốt cuộc là thứ gì!

Mà giờ khắc này.

Những người khác cũng đã nhìn thấy bài đăng này, ai cũng hiếu kỳ vào xem, rốt cuộc sinh vật gì có thể gϊếŧ chết dã thú khổng lồ thời cổ xưa trong nháy mắt.

Sau đó...

Đương nhiên cũng nhìn thấy quảng cáo.

"Thật hay giả vậy?"

"Không biết."

"Tấm thẻ bài thú cưng đầu tiên trong lịch sử! Mạnh miệng đấy!"

"Hình như là Lục Minh làm đó."

"Người sáng chế ra Fruit Ninja ư?"

"Anh nói đúng rồi đó, tuy Fruit Ninja đơn giản, nhưng tốt hơn hẳn những kiểu tu luyện khô khan. Tôi còn hy vọng tất cả những kiểu tu luyện sau này đều sẽ thú vị như vậy, ha ha."

"Thẻ bài thú cưng là gì?"

"Không biết nữa, bỗng nhiên muốn xem thử, ha ha."

Rất nhiều người cảm thấy hứng thú.

Sau đó.

Không lâu sau, bài đăng này đã bị xoá đi.

Bài đăng quảng cáo quá rõ rệt, chỉ cần bị nhân viên quản lý chú ý đến đương nhiên sẽ bị gỡ ngay lập tức.

Nhưng.

Không lâu sau, lại xuất hiện một bài đăng "Một tấm thẻ mở ra thời đại mới, tu luyện đều dựa vào cày! - Một người tu luyện hai sao như tôi đã đánh bại người tu luyện bốn sao như thế nào."

"???"

"Bây giờ hai sao cũng có thể đánh bại bốn sao rồi ư?"

"Cái quỷ gì vậy?"

Mọi người sợ hãi.

Sau khi nhấp vào, bọn họ lại nhìn thấy tấm thẻ "Côn" huyền thoại kia!

Trong đó kể về một chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao, sau khi mua thẻ bài, anh ta đã nuôi dưỡng nó rất lâu, cuối cùng khi nuôi được đến bốn sao, anh ta đã đánh bại người tu luyện bốn sao trong một chuyến thám hiểm!

Cực kì mạnh mẽ!

"Thật hay giả vậy?"

"Thẻ bài thú cưng thật sự mạnh đến vậy sao?"

"Nghĩa là mình mua thẻ bài thú cưng, sau đó có thể nuôi nó không ngừng mạnh lên à?"

Rất nhiều người dao động.

Thực lực càng mạnh, chênh lệch giữa các cấp sao càng lớn!

Mà bây giờ...

Hai sao có thể đánh bại bốn sao ư!

Tấm thẻ bài thú cưng này thật sự mạnh vậy sao?

Rất lâu sau..

Bài đăng này lại biến mất.

Dường như nhân viên quản lý đã tốn rất nhiều thời gian để phân biệt đây là bài đăng quảng cáo hay bài đăng thông thường. Nhưng, không lâu sau, lại có một loạt bài đăng xuất hiện.

"Côn tiến hoá bằng cách nuốt những con cá khác có thể đánh bại được dã thú khổng lồ thời cổ xưa không?"

"Tấm thẻ thú cưng đầu tiên là thật hay giả?"

"Vốn tưởng tiến hoá thất bại rồi, không ngờ sức chiến đấu lại tăng lên hai triệu!"

"Rốt cuộc Côn là sinh vật gì?"

"Chồng thao tác lỗi luyện ra Hung Côn, điên cuồng nuốt cá Côn nhỏ, sợ đến phát khóc!"

"Bạn nhìn nhận thế nào về tấm thẻ bài thú cưng đầu tiên do Lục Minh bán ra?"

...

Những bài đăng tương tự liên tiếp xuất hiện.

Điều quan trọng nhất là trong đó có rất nhiều bài đăng thật.

Bởi vì quảng cáo xuất hiện cực kì nhiều nên một số người tu luyện chân chính, thậm chí những người tu luyện ba sao có nhiều người hâm mộ cũng bắt đầu quan tâm đến tấm thẻ bài này, thậm chí còn đăng bài viết thảo luận.

Lục Minh, Côn, thẻ bài thú cưng đã trở thành từ khoá hot nhất trong khu thảo luận.

Không có cách nào khác.

Chỉ cần mở bài viết ra là có thể nhìn thấy em gái xx đầy trời, chồng lỡ tay, sợ phát khóc, tiến hoá,… Dường như tất cả mọi người trong khu thảo luận đều đang bị đầu độc bởi lượng lớn những bài viết này.

Cuối cùng.

Nhân viên quản lý đành phải mạnh tay xoá hết những bài viết có chữ "Côn".

Những bài viết khác đành phải nhận biết nhờ mắt thường.

Mà giờ khắc này.

Trong cửa hàng ở thành phố Thanh Minh.

Lục Minh rất hài lòng với độ hot hiện nay – Cho mấy người xoá bài viết của tôi đấy!

Nghĩ tới đây, anh lại dùng tài khoản của mình đăng bài viết...

"Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, đợt bán ra trước đó là lô thẻ bài thú cưng để test thử, không ngờ phản hồi lại tốt như vậy. Xin những khách hàng cũ đừng cập nhật bài viết trên diễn đàn nữa, như thế sẽ ảnh hưởng đến sự giao lưu của mọi người. Tôi sẽ giới thiệu chi tiết tấm thẻ bài này ở đây, nếu có thắc mắc thì xin để lại lời nhắn."

Nhân viên quản lý nhìn một hồi, cũng không dám xóa.

Thôi, kệ anh ta đăng vậy, nếu không anh ta sẽ thuê một đám người làm loạn mất.

Cái tên không biết xấu hổ này...

***

Côn là gì?

Lục Minh giới thiệu một cách rất cặn kẽ về tấm thẻ bài này.

Thẻ bài thú cưng!

Nuôi dưỡng siêu cấp!

Con át chủ bài mạnh mẽ!

Những chữ này đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ những người tu luyện bình dân.

Bình thường bọn họ tu luyện quá nguy hiểm, đặc biệt là những người hay đi thám hiểm ngoài hoang dã, họ cần gấp một tấm thẻ bài mạnh mẽ để làm át chủ bài cho bản thân!

Nhưng?

Thẻ bài tấn công mạnh ba sao quá đắt, giá cả lên đến con số hàng chục nghìn!

Hiệu quả của hai sao quá yếu!

Làm sao bây giờ?

Mà bây giờ, thứ gọi là Côn này dường như khá được đấy?

Có người dao động.

Giá cả...

Lại vẻn vẹn chỉ cần hai nghìn, ngang giá của một tấm thẻ bài hai sao!

Đương nhiên.

Lục Minh cũng đặt mốc giới hạn - Lần thứ hai mở bán thử, chỉ bán ba trăm tấm.

Điều này càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiếng lòng của bọn họ.

Mau xem đi!

Chỉ có ba trăm tấm! Chậm một bước là không còn nữa!

"Có ai mua Côn chưa?"

"Tôi mua rồi, cũng được lắm đó."

"Thật không vậy?"

"Lừa anh làm gì, cứ mua thử một tấm sẽ biết."

"Ai ở thành phố Thanh Minh, giúp tôi mua một tấm với."

Rất nhiều người bắt đầu thảo luận.

Những người tu luyện ở thành phố Thanh Minh đều tới thẳng chỗ của Lục Minh để mua.

Lục Minh rất vui mừng.

Tuy tốc độ bán ra vẫn không nhanh lắm, nhưng anh đã rất hài lòng.

Anh biết rõ.

Dù có tuyên truyền thế nào thì cũng chỉ gây sóng gió trong phạm vi nhỏ.

Dù hiệu quả của tấm thẻ bài này như thế nào, nó sẽ không thể hot nếu chưa đăng ký bản quyền. Anh chỉ cần quảng cáo nho nhỏ như vậy là đủ.

Dù sao, anh chỉ có ba trăm tấm thẻ mà thôi.

Người tìm tới cửa hàng ngày càng nhiều.

Đoàn người vô cùng náo nhiệt, dường như đang tái hiện độ hot của Fruit Ninja. Những người mua thẻ bài đều quay về dùng thử.

"Tôi đến xem hiệu quả như thế nào."

Một người nói.

Anh ta bắt đầu sử dụng thử ngay trong cửa tiệm.

Soạt!

Anh ta bổ sung năng lượng và vào ảo cảnh.

Những con cá kia...

Những con cá Côn kia...

Anh ta ở trong đó ước chừng nửa tiếng mới ra ngoài.

Sướиɠ!

Đây là cảm giác đầu tiên của anh ta.

Trong nửa tiếng, sức chiến đấu của anh ta đã tăng từ một trăm lên đến mười nghìn! Cứ theo tốc độ này, không bao lâu nữa, anh ta sẽ nuôi được cá Côn lớn!

Phải biết rằng, cá Côn lớn chính là cá Côn trưởng thành mang trong mình thực lực ba sao!

Tương đương với thẻ bài ba sao!

"Ông chủ, bán cho tôi thêm tấm nữa."

Anh ta kích động nói.

"Tôi khuyên mọi người nuôi một con cá Côn là được."

Lục Minh nhún vai.

"Tôi mua về cho em trai tôi."

Người kia nói.

"Vậy được."

Lục Minh lại bán cho anh ta một tấm.

"Cảm ơn."

Người kia phấn khởi rời đi.

Mọi người xung quanh đều mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, dường như tấm thẻ bài đó có hiệu quả tốt hơn so với tưởng tượng?

"Tôi biết người đó, anh ta là một người tu luyện hai sao có thực lực khá cao, anh ta không thể là kẻ lừa gạt được đâu."

Có người nhỏ giọng nói.

"Có nghĩa là, tấm thẻ bài thú cưng này…"

"Xem ra là thật đó."

Mọi người kích động.

Bắt đầu có nhiều người mua hơn.

Một số người đem về thử, một số lại hiếu kỳ xem thử trước.

Hiện giờ, danh tiếng của tấm thẻ này rất tốt.

Bởi vì mỗi lần thứ được gọi là cá Côn này tăng cấp, nó đều có thể mang đến cảm giác thích thú khi tăng cấp! Chế độ tăng cấp đầy sức hút và sự tiến hóa quái dị kia đều khiến người ta muốn ngừng mà không được!

Đương nhiên.

Lúc này, vẫn có rất nhiều người đang chờ đợi.

Đặc biệt là...

Nhóm người từng tiếp xúc với thẻ bài Fruit Ninja đầu tiên. Người dân ở thành phố Thanh Minh hiểu rất rõ một chuyện, chẳng mấy chốc hàng nhái sẽ xuất hiện!

Giá sẽ rẻ hơn!

Càng có lời hơn!

Vì thế, tại sao phải mua thẻ của Lục Minh?

Bản chính?

Người sáng lập?

Vốn không ai quan tâm.

Rẻ mới là chân lý!

Nghĩ tới đây, thậm chí còn có người chủ động báo với chuỗi cửa hàng Diệp Tử và cửa hàng chính Thuần Phẩm.

Nhưng...

Điều khiến người ta bất ngờ chính là hàng nhái mãi vẫn chưa xuất hiện.

...

Giờ khắc này.

Trương Thuần đang nằm thoải mái trên ghế bập bênh ngâm nga vài giai điệu.

Đã lâu ông ta chưa được vui như vậy.

Côn gì chứ.

Lục Minh gì chứ.

Đúng là ông ta sốt sắng hơi quá rồi.

Sáng sớm nghe nói Lục Minh bán thẻ bài mới, ông ta đã chủ động đến xem.

Hừm...

Rất không tốt.

Sau này phải bình tĩnh hơn, chuyện nhỏ này bảo nhân viên đi xem là được. Có điều, đúng là tên Lục Minh đó không thể nổi tiếng quá lâu khi chỉ dựa vào sáng tạo.

Nghĩ tới đây.

Ông ta đổi một tư thế thoải mái, lướt diễn đàn theo thói quen.

Hử...

Họ đều đang thảo luận gì vậy?

Côn?

Không ngờ có người đang hỏi cá Côn là gì?

Nực cười! Điều này cũng không biết? Cá Côn rõ ràng là...

"Đợi đã..."

Trương Thuần bỗng nhiên bật dậy.

Cá Côn?!

Ông ta nhìn lướt qua diễn đàn, một nửa trong số đó là các bài viết liên quan đến "Côn"!

Chuyện gì xảy ra vậy?

Ông ta đột nhiên bừng tỉnh.

Soạt!

Soạt!

Ông ta xem lướt nhanh vài trang, không ngờ những người tu luyện này thật sự thảo luận về thẻ mới của Lục Minh một cách nghiêm túc.

"Cá Côn của ông đây tiến hóa rồi, ha ha ha!"

"Đáng tiếc tôi không ở thành phố Thanh Minh."

"Ha ha, không biết khi nào chỗ chúng ta mới mở bán, Fruit Ninja lần trước phải tận ba bốn ngày sau."

"Ngưỡng mộ bạn bè ở thành phố Thanh Minh quá."

...

Đôi mắt của Trương Thuần trừng lên ngày càng lớn.

Sau khi xem xong một vòng, ông ta bỗng nhìn về phía bàn. Nơi đó, tấm thẻ "Côn" được mua về từ chỗ Lục Minh vẫn đang nằm bất động như xác chết.

Tấm thẻ này...

Lục Minh lại làm ra một tấm thẻ bài siêu hot ư?

Sao có thể chứ?

Nụ cười của Trương Thuần có phần cay đắng.

Trời mới biết, sáng sớm ông ta còn sang bên đó đắc ý cơ mà!

Nông nổi?

Là chính ông ta mới đúng!!

Trong lòng Trương Thuần bỗng dâng lên cơn giận vô cớ, đặc biệt là khi nghĩ đến vẻ mặt bình tĩnh của tên Lục Minh kia, khuôn mặt cậu ta vẫn mang theo nụ cười tựa như đang giễu cợt ông ta.

Hừ, chết tiệt.

Bình tĩnh!

Nhất định phải bình tĩnh.

Trương Thuần hít sâu một hơi, rồi lại thở phào nhẹ nhàng. Ông ta cảm giác tâm trạng của mình đã dịu hơn mấy phần... Mẹ kiếp bình thản cái con khỉ, Trương Thuần gầm lên giận dữ với người bên ngoài.

"Người đâu!"

"Làm nhái tấm thẻ bài này cho ông đây!"

"Hôm nay mà không làm ra được thì đừng có về nhà ăn cơm!"