Chương 43Cậu bắt lấy mắt cá chân non mịn của cô, đem lòng bàn chân cô đặt ở trên côn ŧᏂịŧ của mình.
Lạnh lẽo như băng, da thịt mềm mại chạm vào côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của cậu, làm cho cả thể xác lẫn tinh thần của cậu đều sảng khoái. Cứ như vậy ấn chân cô, cọ xát vào côn ŧᏂịŧ của mình.
“Hừ ưm……” Thẩm Miên Chi nhíu chặt mày, hai chân kẹp chặt, chế trụ đầu cậu, thở dài kiều mị tiết ra mật dịch.
Khi cô cao trào, mu bàn chân banh thẳng, hung hăng mà dẫm lên đè ép một côn ŧᏂịŧ của cậu một chút. Đau đớn đột kích, thế nhưng thiếu chút nữa cậu bị cô dẫm đến bắn ra.
Cậu nhẫn nhịn muốn chết, dùng tay khẽ vuốt loát động, chờ cô cao trào qua đi, cậu mới ngẩng đầu. Ngọn tóc trên mặt đều dính đầy dâʍ ɖị©ɧ mà hắn không thể ăn hết, cậu nhẹ nhàng cười, liếʍ liếʍ dâʍ ŧᏂủy̠ ở bên môi.
“Sướиɠ đến như vậy? Hôn mê mà vẫn có thể sướиɠ thành như vậy.” Cậu tiện đà đứng thẳng dậy, loát côn ŧᏂịŧ rồi bắn ra ở trên người cô.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực, nồng đậm sền sệt, liền thành sợi, bắn ở trên tóc cô, trên mặt cô, còn có chút ở giữa hai vυ' cô.
Cậu thưởng thức cảnh đẹp này, không khỏi tán thưởng: “Đàn chị, chị thật da^ʍ a.” Tính dục chưa lắng xuống lại lần nữa nảy mầm.
Cậu đem dâʍ ɖị©ɧ ở mã mắt chà xát lên tiểu huyệt cô, cậu đỡ côn ŧᏂịŧ, liền chen đi vào.
Lần này so lần trước thuận lợi hơn nhiều, mới vừa cho qυყ đầυ vào, cậu mới ngẩng đầu lên, đã thấy Thẩm Miên Chi mở hai mắt, mặt lạnh như sương, mắt lạnh lẽo nhìn cậu.
Không khí dường như lặng im.
Trong nháy mắt cậu tâm loạn như ma, đại não trống trơn, kinh hoảng thất thố, đã quên mất bước tiếp theo mình nên làm cái gì.