Kỷ Nguyên Ánh Trăng Mờ

Chương 269: Sát thương

Editor:

Waveliterature Vietnam

Đường Lăng là hy vọng cuối cùng của họ.

Không biết từ khi nào câu nói này đã trở thành một câu mà Lạc Tân, người luôn mạnh mẽ và độc lập, tin tưởng đến vậy.

Cô cũng đã đánh giá thấp Long Bảy.

Hóa ra người này không như những gì cô ấy nghĩ, anh ta được sinh ra là quý tộc, vì vậy anh ta từ khi còn trẻ đã trở thành một người vô cùng quyền lực.

Anh ta có một tài năng thiên phú, hơn nữa lại rất quỷ quyệt, anh ta không hề sống theo cảm xúc, thậm chí có thể nói anh ta là một người vô cùng điềm tĩnh.

Trước đây, chắc là vì Đường Lăng vẫn luôn đàn áp Long Bảy, nên Lạc Tân mới có sự hiểu lầm như vậy.

Bây giờ những lời nói của Long Bảy khiến Lạc Tân thực sự tuyệt vọng, cô có thể tưởng tượng cuối cùng cô sẽ phải chịu những loại tra tấn nào.

Nhưng chỉ cần còn sống là tốt rồi, còn sống thì sẽ còn hy vọng, cô có thể kéo dài thời gian, chờ đợi Đường Lăng xuất hiện, chỉ cần Đường Lăng xuất hiện thì cô sẽ có cơ hội sống sót.

Với suy nghĩ như vậy, Lạc Tân nhìn Long Bảy với một nụ cười yếu ớt. Cô không cần phải nhiều lời bới càng nói nhiều thì sẽ càng sai nhiều. Thay vào đó, nụ cười không rõ ràng này có thể khiến người đàn ông thông minh như Long Bảy cảm thấy khó hiểu.

Điều duy nhất cô cần làm bây giờ đó là trấn an anh trai của mình. Anh thực sự không cần phải phản kháng Long Bảy mà chỉ cần cố gắng kéo dài thời gian để tránh những chấn thương không cần thiết.

Nghĩ về điều này, Lạc Tân đã muốn mặc kệ đứng trước mặt anh trai mình, đôi mắt cô lóe sáng và dường như cô đang nghĩ gì đó về Long Bảy.

Cô quay đầu nhìn về phía Lạc Ly, và cô có thể thấy rõ ánh mắt của Lạc Ly đang trở nên rất điên cuồng.

Không được rồi!

Lạc Tân vô cùng hiểu anh trai mình, rất đơn thuần và tốt bụng. Anh ấy không bao giờ quan tâm đến cái chết. Bình thường anh ấy là một người rất hào phóng và khoan dung. Nhưng một khi anh ấy tức giận, anh ấy trở nên điên rồ và liều lĩnh, và thậm chí rất bướng bỉnh.

Điều này so sự điên rồ của Đường Lăng căn bản là có chút khác biệt. Đường Lăng có thể rất điên rồ, nhưng anh biết tính toán kết quả và suy nghĩ về mọi khía cạnh.

Điều kiện tiên quyết trước khi anh trở nên điên rồ đó là anh sẽ lập kế hoạch về mọi thứ, và bản chất sự điên rồ của anh đó là sự kiên trì và quyết đoán.

Còn sự điên rồ của Lạc Ly không phải như vậy, anh chính là không bao giờ suy nghĩ đến kết quả.

Ngay khi tâm trạng của Lạc Tân trầm xuống và cô muốn dùng ánh mắt của mình để đưa ra ám hiệu với anh trai mình, thì Lạc Ly đã đứng dậy.

Bị bao vây bởi ba đến bốn con rối bên cạnh, anh nói to: "Hãy để em gái ta đi. Nếu không, ta sẽ tự sát và ngươi sẽ không bao giờ biết cách điều khiển những con rối này."

"Ngươi sẽ phải ngạc nhiên trước sức mạnh của những con rối này, ngay cả khi sức mạnh của nó không thể gϊếŧ chết ngươi thì nó cũng sẽ phá hủy nơi này, mà hậu quả của việc phá hủy nơi này thực sự là rất nghiêm trọng! Ngươi có muốn thử không?"

Trong khi nói chuyện, Lạc Tân nắm chặt viên đá quý màu xanh trong tay. Thực tế, đây chính là chìa khóa cho việc điều khiển những con rối này.

"Anh ơi, đừng..." Lạc Tân từ lâu đã nghĩ về việc này, nhưng dù tính toán như thế nào thì đó cũng là một kết quả không có lợi cho họ. Cho dù Lạc Ly tự hủy hoại con rối để bảo vệ nơi thừa kế nhưng hình phạt nặng nhất sẽ rơi vào ai thì đã quá rõ ràng rồi.

Khi Lạc Ly tự sát, thì kết quả chắc chắn là sẽ có mười con rối phải chết theo anh.

Nếu thực sự đi vào ngõ cụt và cuối cùng muốn chết theo cách như vậy, cô thật ra có thể chọn cách tự sát, nhưng sau khi nhận thấy được khả năng của Long Bảy, Lạc Tân thực sự cảm thấy tuyệt vọng.

Trong trường hợp này, cho dù là muốn chết cùng nhau, thì cũng e là phải cần rất nhiều may mắn mới làm được.

Nếu đúng là như vậy, thì việc tự sát sẽ có tác dụng gì? Lạc Tân muốn ngăn Lạc Ly lại.

Nhưng tại thời điểm này, Long Bảy lại lộ ra một cảm giác không kiên định, anh ta có chút sợ hãi, lùi về phía sau.

"Em gái, đừng quá lo lắng về ta! Em phải trốn thoát được." Nghĩ đến việc lời đe dọa của mình đã có hiệu quả, Lạc Ly hét lên và ngắt lời Lạc Tân.

Lúc này, Lạc Tân đã không muốn nói bất cứ điều gì nữa rồi, cô chỉ đơn giản quay lại và nghiêng người về phía Lạc Ly.

Hai anh em họ chỉ cách nhau chưa đầy ba mét, vì vậy cô có thể dùng hành động để ngăn Lạc Ly.

Lạc Ly không ngờ rằng Lạc Tân sẽ đột nhiên như thế này, nhất thời mở to hai mắt nhìn cô ấy.

Tuy nhiên, Long Bay sẽ cứ để yên cho Lạc Tân ngăn Lạc Ly như vậy sao? Hai tay anh ta giơ lên, và hàng chục cơn lốc như rắn đột nhiên xuất hiện dưới chân Lạc Ly, chúng ngay lập tức quấn lấy tay và chân của Lạc Ly khiến anh không thể di chuyển được.

"Dùng gió để trói buộc kết hợp với trạng thái rắn chính là một phương thức tốt nhất. Lạc Tân, ngươi có nghĩ mình còn thời gian để chống cự không?" Long Bảy nở một nụ cười lạnh, bước về phía trước, và kéo Lạc Tân đi.

"Buông em gái ta ra." Lạc Ly bắt đầu suy sụp, tại sao? Tại sao mỗi lần đều là em gái mình bảo vệ mình? Tại sao chính mình lại phạm phải sai lầm như vậy?

Tuy nhiên, Long Bảy căn bản không để ý tới Lạc Ly, anh hướng về phía Lạc Tân và nói: "Nhiều người nghĩ rằng tài năng rắn là một tài năng vô dụng, nhưng trên thế giới này không có tài năng nào là vô dụng cả, chỉ có những người ngu ngốc, giống như anh trai của ngươi mà thôi. "

"Con rắn có thể ẩn nấp. Ta sớm đã đặt bẫy dưới chân anh trai ngươi. Đây là chuyển động của tài năng, ngươi thấy thế nào? Ngươi có bất ngờ không?" Trong khi nói chuyện, Long Bảy lại lè lưỡi liếʍ một chút máu tươi ở trên khóe miệng.

Lúc này, Lạc Tân có chút sợ hãi. Cô thà đối mặt với cái chết còn hơn là đối mặt với sự điên rồ bệnh hoạn này của Long Bảy!

Cô căn bản không thể hiểu rõ, những điều mà Long Bảy nói với cô là có ý nghĩa gì?

"Hãy đi theo ta, ta luôn đánh giá cao những người phụ nữ thông minh." Long Bảy nghiêm túc nói với Lạc Tân.

Bởi vì anh nhớ đến nữ hoàng, sự xuất hiện bí ẩn của cô khiến cho cô trở nên hấp dẫn hơn nhưng anh ta lại không thể có được cô.

Nữ hoàng được định sẵn là sẽ thuộc về Long Ít cho nên Long Bảy không dám có bất kỳ hy vọng điên cuồng nào.

Từ trong lòng, anh ta cũng muốn có một người phụ nữ khác! Lạc Tân lại có kỹ năng và tài năng y tế. Mấu chốt là cô còn biết đánh giá tình hình, thông minh và cứng rắn.

Ngoài ra, Lạc Tân cũng rất xinh đẹp, điều quan trọng là cô ấy có khí chất cao quý và vô cùng hấp dẫn.

Có nhiều phụ nữ xinh đẹp trên thế giới, nhưng chỉ có một số người có được khí chất cao quý, bộ não thông minh và tài năng y tế xuất sắc.

Điều quan trọng nhất là Long Bảy đối với Lạc Tân bây giờ lại nảy sinh ham muốn chiếm đoạt!

"Không thể nào, ngươi đừng mơ tưởng đến chuyện đó!" Lạc Tân trực tiếp từ chối Long Bảy, và nhìn anh ta với ảnh mắt đầy vẻ ghê tởm.

Đừng nói là vì Long Bảy và cô có mối thù lớn mà ngay cả khi không có, cô ấy cũng sẽ không đi theo một người như Long Bảy, từ trong suy nghĩ cô cũng sẽ từ chối chuyện đó.

"Haha, ta nghĩ rằng ngươi đã hiểu nhầm ý của ta." Long Bảy đứng trước mặt Lạc Tân lúc này, không hề thấy khó chịu bởi lời từ chối của Lạc Tân, mà ngược lại phát ra một tiếng cười kì lạ.

"Ý ta là, bây giờ ngươi chỉ cần ở bên cạnh ta. Đến năm sau, lúc đó ta đã trở thành một chiến binh mặt trăng màu tím. Sau khi tham gia vòng loại của Thần chiến tranh, ngươi sẽ trở thành người phụ nữ của ta." Long Bảy vừa nói vừa nheo mắt.

"Ngươi cho rằng có thể như vậy sao?" Trước những lời nói của Long Bảy, Lạc Tân đột nhiên mỉm cười.

"Ta nghĩ không có gì là không thể. Ngươi sẽ sớm phải khuất phục ta thôi." Long Bảy cũng nở một nụ cười như Lạc Tân.

"Không, ta sẽ không bao giờ đầu hàng một người như ngươi. Bởi vì chỉ cần ở gần một người như ngươi, ta sẽ khó chịu đến chết mất. Ngươi có biết không? Ta cho dù có chết cũng không muốn nhìn thấy ngươi." Nụ cười của cô rất đẹp, rất dịu dàng, nhưng giọng điệu lại trang trọng và nghiêm túc khiến cho không ai nghĩ là cô ấy đang nói đùa.

"Ha ha ha, đúng vậy, ngươi cho rằng mình là ai? Ngươi muốn có được em gái ta sao? Ngươi nghĩ ngươi xứng ư?!" Lúc này Lạc Ly ở phía sau nhổ nước bọt, chế nhạo khi nhìn vào Long Bảy.

"Phải không?" Khuỷu tay của con rồng bảy gần như đã trở thành một đường mỏng và bàn tay đang nắm lấy tay của Lạc Tân đột nhiên siết chặt.

Lạc Tân miễn cưỡng nhìn vào Long Bảy. Mặc dù có rất nhiều đau đớn từ cổ tay, cô vẫn nở một nụ cười nhạo báng đối với Long Bảy nhưng cô không hề nói thêm gì.

"Long Bảy chết tiệt, buông ta ra, ngươi thật là xấu xa." Lạc Tân bắt đầu vùng vẫy dữ dội, nhưng kỹ thuật dùng gió để trói của Long Bảy khiến cơ thể của Lạc Tân bị quấn chặt khiến cho cô không thể di chuyển.

Vì Lạc Ly bị trói cho nên những con rối mà anh điều khiển đã bị biến mất hoàn toàn. Lúc này, bốn người ngươi cấp dưới của Long Bảy và Khoa Lạc cũng xuất hiện.

"Đừng trì hoãn nữa, hãy nhanh chóng thực hiện chuyện trọng đại đi." Khoa Lạc rất thờ ơ với mọi thứ trước mặt anh ta, và trong lòng anh ta chỉ đang nghĩ về sự kế thừa, nhưng tiếc là chỉ khi Long Bảy giải quyết hoàn hảo trận pháp thì anh mới có quyền được nói ở đây.

"Đừng vội, chúng ta đã kiểm soát được nơi này rồi. Ngươi không thấy là Đường Lăng không xuất hiện, và điều đó làm cho bọn ta thấy bất an sao? Nếu ngươi bị Đường Lăng làm gián đoạn quá trình thừa kế thì sao? Ít nhất, chúng ta cần phải hỏi được nơi ở của Đường Lăng trước" Long Bảy nói với Khoa Lạc.

Tuy nhiên, lý do của anh ta chắc chắn đã thuyết phục được Khoa Lạc. Kì thực, Long Bảy ngay từ đầu cũng đã có những lo lắng như vậy. Anh suy nghĩ rằng nếu Đường Lăng xuất hiện thì có thể thay đổi điều gì không? Anh chính là cần phòng bị sự xuất hiện đột ngột của Đường Lăng.

"Hãy nhanh lên một chút." Khoa Lạc hối thúc một câu, cau mày quay sang một bên.

Long Bảy đã đưa Lạc Tân cho một tên cấp dưới đứng bên cạnh, và sau đó nhìn Lạc Tân và nói: "Ta sẽ trả thù trước. Vì vậy, ta sẽ cho ngươi thấy trước kết cục của việc chống đối ta."

Long Bảy vừa nói chuyện vừa đi đến phía Lạc Ly, sau đó nhìn Lạc Ly với ánh mắt có chút mơ hồ: "Ta thực sự không nghĩ rằng ngươi sẽ kiểm soát những con rối này với những suy nghĩ ngu ngốc, phải không? Nếu vậy, hãy cho ta biết chân tướng của sự việc, các ngươi nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội bước vào ma trận thứ ba sao? "

"Tuy nhiên, như vậy cũng tốt! Việc lấy được bí mật kiểm soát con rối từ miệng của ngươi sẽ dễ dàng hơn so với việc lấy bí mật kiểm soát con rối từ Đường Lăng." Nói tới đây, Long Bảy rút ra một gói bột xanh lấp lánh và nắm lấy cằm Lạc Ly.

"Ngươi có biết không? Cha của ngươi cũng đã ăn thứ này và biến thành một thằng ngốc, một kẻ ngốc tiết lộ mọi bí mật!

"Thật không hổ là phụ tử, số phận của các ngươi là như nhau. Nhưng, vì ngươi và em gái của ngươi đã làm ta tức giận trước, cho nên, trước khi ta cho ngươi ăn những thứ này, ta muốn hành hạ ngươi một lúc, ngươi cảm thấy thế nào?" Long Bảy giữ lấy cánh tay của Lạc Ly, rồi lấy đi cái viên đá màu xanh dùng để điều khiển những con rối.

Anh ta quay đầu lại và nhìn Lạc Tân: "Vì ngươi là người phụ nữ lọt vào mắt ta nên ngươi có thể có một số đặc quyền. Ví dụ, ngươi có thể cấu xin cho anh trai của ngươi, hoặc là ngươi phải khuất phục ta. Mọi thứ phụ thuộc vào sự lựa chọn của ngươi."

Một dòng nước mắt chảy ra từ khóe mắt Lạc Tân, Đường Lăng, ngươi vẫn chưa xuất hiện sao? Nếu tên Long Bảy này dùng anh trai để uy hϊếp cô, e là Lạc Tân chỉ có thể lựa chọn đầu hàng anh ta

Nhưng ngay cả khi cô cầu xin sự thương xót của anh ta và chịu khuất phục thì liệu Long Bảy sẽ dễ dàng tin vào điều đó sao? Anh ta sẽ không bao giờ như vậy! Anh ta chỉ muốn nhục mạ anh em họ, anh ta chỉ...

Lạc Tân so với những người khác hiểu rất rõ tình hình bây giờ cho nên cô ấy rất bất lực. Cô ấy biết rằng nếu cô ấy thực sự đi cầu xin cho anh trai mình, để thỏa hiệp, chỉ sợ là đối với lòng tự trọng của Lạc Ly, trái tim sẽ hoàn toàn sụp đổ mất.

Mà cảm giác đau đớn đó liệu sẽ có thuốc trị không?

Nghĩ đến đây, Lạc Tân còn bất lực hơn nữa!

Đường Lăng, ngươi hãy xuất hiện đi, Đường Lăng, ngươi phải đến sớm... Lúc này, Long Bảy nắm lấy cánh tay Lạc Ly và bắt đầu từ từ sử dụng vũ lực. Anh ta đột nhiên muốn thử một chút, tấn công ở mức độ nào thì Lạc Ly sẽ kêu la thảm thiết?

Anh ta rất thích cảm giác đó.

Trước mặt anh ta là một người đang đau khổ và thê thảm, kì thực, đó cũng là một kiểu thỏa mãn.

Vào lúc này, lời cầu nguyện của Lạc Tân dường như đã có tác dụng.

Ở trong ngôi nhà thừa kế của Đường Lăng, đột nhiên có một âm thanh vang lên và cánh cửa của ngôi nhà mở ra.

Đường Lăng từ trong phòng có vẻ hơi lười biếng đi ra, và ngay lúc anh bước ra, ngôi nhà thừa kế phía sau anh biến mất ngay lập tức.

"Lạc Tân, có người muốn cô cầu xin tha thứ sao?" Đường Lăng đã nghe thấy những lời nói của Long Bảy lúc anh bước ra khỏi nhà. Anh quay đầu lại và nhìn Lạc Tân, rồi vươn vai một cách lười biếng như thể anh không hề quan tâm đến việc trước mặt vậy.

Nước mắt bất chợt chảy ra từ đôi mắt của Lạc Tân, và cô đột nhiên cảm thấy thoải mái hơn một chút.

Và Long Bảy thích thú nhìn Đường Lăng: "Ngươi đang giả vờ như mình không sao ư và liệu ngươi nghĩ rằng mình có thể ngăn cản được gì?"

Đường Lăng vặn cổ và cử động chân tay. Anh ta không hề nhìn vào Long Bảy mà thay vào đó, anh nói với Lạc Tân: "Lạc Tân, nếu có ai yêu cầu ngươi cầu xin hoặc khuất phục thì ngươi hãy đánh chết anh ta." Đừng lo lắng gì cả, vì ngươi và Lạc Ly đều là ngươi thân của Đường Lăng ta cho nên ta sẽ giải quyết chúng cho ngươi. "

"Thật là..." Lạc Tân rơi nước mắt và chỉ nói hai từ này. Tại sao chúng không xuất hiện sớm hơn? Có cần phải khoe khoang ngay khi nó xuất hiện? Là tình huống trước mặt ta rất dễ dàng?

"Tốt lắm, ta sẽ chống mắt lên xem làm thế nào ngươi có thể giải quyết được?!" Long Bảy cảm thấy rằng những đường gân xanh trên trán anh đang từ từ nổi lên. Không biết tại sao anh ta vẫn bình tĩnh vào những ngày thường khi anh chiến đấu nhưng khi đối mặt với Đường Lăng, có một sự tức giận không tên xuất hiện.

Long Bảy vừa nói chuyện vừa từ từ tra tấn Lạc Ly, anh ta muốn trực tiếp hủy hoại một cánh tay của Lạc Ly.

Nhìn thấy cảnh này, vẻ ngoài lười biếng của Đường Lăng, đột nhiên biến mất, và nắm tay phải của anh siết chặt, một năng lượng đột nhiên hướng về phía trận pháp ở trên cánh tay phải.

Trận pháp tổng hợp hỏa lôi

-

Kích hoạt!

Sau đó, bàn tay của Đường Lăng giơ lên, một tia sấm sét rồi đến hai tia sét, ba, bốn.... Ngay lập tức tấn công vào nhóm người của Long Bảy.

Không đợi Long Bảy phản ứng, những tia sấm sét này đã trực tiếp lấy đi mạng sống của ba cấp dưới của Long Bảy.

Ngọn lửa kèm theo sấm sét và ngay lập tức bắt đầu bao quanh vị trí của nhóm người Long Bảy.

"Cái quái gì đang xảy ra vậy?" Long Bảy trước tiên né tránh tia sấm sét, nhưng anh ta lại bị vướng vào một ngọn lửa.

Anh ta đã không thể nào tra tấn Lạc Ly nữa mà trực tiếp trốn khỏi nơi này.

Anh ta đã thấy rằng những động tác của Đường Lăng đã phá hủy một số thứ ở đây, và hình phạt của quyền thừa kế sắp xảy ra, và hình phạt này cũng không hề nhẹ nhàng chút nào!