Cưới 1 Tặng 1: Giám Đốc Hãy Ký Nhận

Chương 363:

Editor: May

Bạch Thế Huân ngược lại thường xuyên chạy đến trước mặt cô lắc lư, còn tặng hoa hồng cho cô, nói là muốn nhận lỗi.

Kết quả, đều bị cô nện ở trên đầu anh ta!

Nghĩ đến vẻ mặt mộng bức cuản Bạch Thế Huân lúc ấy, chí hai chữ thôi: Hả giận!

“Tiểu Xuyến Xuyến, Bạch Thế Huân……”

“Đều 10 giờ, cửa hàng Fade nên khai trương rồi đi! Chúng ta nắm chặt thời gian đi qua thôi!”

Phương Tử Xuyến cắt đứt cô.

Cửa hàng Fade ở vào chỗ dễ thấy nhất trên đường đi bộ của trung tâm thành phố, có ba tầng cao.

Lúc các cô đến, trong tiệm đã chen đầy.

“Giá cả Fade không thấp, sinh ý lại có thể tốt như vậy!” Phương Tử Xuyến cảm thán.

“Fade là một nhãn hiệu thực lưu hành ở sinh viên và dân văn phòng, hôm nay là ngày đầu tiên bán bộ sưu tập mới, khẳng định sẽ có rất nhiều fans chuyên môn lại đây tranh mua.”

Phương Tử Xuyến vào cửa, lập tức bị người mẫu bày ở giữa lầu một hấp dẫn.

“Mau xem bộ quần áo kia! Bày ở vị trí bắt mắt như vậy, khẳng định chính là hệ liệt mới cậu nói đi?”

Lạc Thần Hi quay đầu nhìn một chút, “Ừ, không sai, bộ này chính là Ngô Linh San thiết kế.”

Phương Tử Xuyến lập tức nhíu mày, “Chậc, vì sao thiết kế của cô ta đặt ở chính giữa? Khẳng định mở cửa sau, đây là phạm quy!”

Phun tào xong, lại hỏi: “Đúng rồi, của cậu đâu?”

Lạc Thần Hi nhìn toàn bộ chung quanh lầu một, nhíu mày.

Ngoại trừ bộ của Ngô Linh San, các thiết kế khác trong bộ sưu tập, cũng đều được mặc ở trên manocanh, triển lãm ra.

Chỉ là…… Thiếu bộ do cô thiết kế!

Cảm giác được khuê mật trầm mặc, Phương Tử Xuyến cũng phản ứng lại.

“Không thể nào? Bọn họ không lấy quần áo cậu thiết kế ra? Này cũng thật quá đáng đi? Khẳng định có mờ ám! Không được, tìm bọn họ lý luận đi!”

Lạc Thần Hi nhanh chóng giữ cô ấy lại.

“Cậu trước đừng xúc động! Cho dù đi tìm hướng dẫn mua, người ta cũng sẽ không để ý chúng ta.”

Lạc Thần Hi cũng không nghĩ tới, Ngô Linh San lại có thể nghĩ ra biện pháp tuyệt như vậy.

Quần áo thiết kế lại tốt hơn nữa, khách hàng nhìn không tới, cũng không có khả năng bán được.

Ngược lại, cho dù quần áo thiết kế rất kém cỏi, chỉ cần tỉ lệ lộ diện đủ cao, luôn sẽ có người mua.

Huống hồ, thiết kế của Ngô Linh San, bằng lương tâm để nói, ít nhất là trình độ trung thượng……

Quả nhiên, liền ở khi hai người bọn cô lén nghị luận, liền có một nữ văn phòng, nhìn trúng thiết kế của Ngô Linh San, vui vẻ đi mặc thử.

Phương Tử Xuyến tức giận đến không thôi, “Tiểu Hi Hi, vậy phải làm sao bây giờ? Cậu nhanh nghĩ cách đi! Muốn nói với Thịnh tổng kia một tiếng không?”

Lạc Thần Hi lắc đầu, “Thịnh tổng rất bận, chẳng lẽ còn có thể vẫn luôn ở trong tiệm nhìn chằm chằm sao?”

“Vậy làm sao bây giờ?”

Lạc Thần Hi lộ ra vẻ tươi cười, “Theo tớ lại đây.”

Cô đi đến trước một loại giá áo, tìm kiếm nửa ngày, mới lấy ra một bộ trong đó.

“Xem, đây là thiết kế của tớ.”

Cô không đoán sai, cửa hàng trưởng của cửa, không dám xếp quần áo cô thiết kế ở kho hàng.

Vậy thật sự là không thể ăn nói với Thịnh Dục.

Chẳng qua, không có mặc ở trên người manocanh để tuyên truyền mà thôi.

Lại treo thiết kế của cô xen lẫn ở trong quần áo bộ sưu tập khác.

Trừ phi dụng tâm đi kiếm, bằng không, hoàn toàn không phát hiện được, còn có kiểu dáng như vậy.

“Tiểu Hi Hi, thiết kế của cậu rõ ràng đẹp hơn của Ngô Linh San kia nhiều! Này quá không công bằng! Nếu đặt thiết kế của hai người ở một chỗ, cô ta khẳng định không bán ra được một bộ!”