Cưới 1 Tặng 1: Giám Đốc Hãy Ký Nhận

Chương 319:

Editor: May

Cô ta bỗng nhiên nhảy dựng lên, kéo mắt cá chân trướng đau, nhào về phía một đoàn nho nhỏ trên cỏ kia, ôm lên.

Mở quần áo bao vây bên ngoài ra, bên trong, quả nhiên là Tiểu Đoàn Tử đã hơi thở thoi thóp!

“Sao lại thế này? Vì sao đột nhiên nổi lửa? Cứu người ra chưa? Đường Đường, Đường Đường, cháu ở nơi nào!”

Đàm Nguyệt Như và Mục Vân Phong nhảy xuống xe hơi, chạy như điên về phía hiện trường hỏa hoạn.

Bọn họ nghe được tin tức Bạch Tâm Hinh gửi tới, nói Lạc Thần Hi mang theo Tiểu Đoàn Tử ở quán KFC này, mới chạy tới.

Không ngờ, còn chưa tới nơi, liền nhìn thấy phía trước kéo cảnh báo.

Nhịp tim hai người đều sắp ngừng lại.

Bạch Tâm Hinh ngồi dưới đất, lớn tiếng kêu lên, “Mục…… Dì Mục, chú Mục! Các người…… Các người rốt cuộc tới!”

Nhị lão vội vàng chạy tới.

Đàm Nguyệt Như chú ý tới Tiểu Đoàn Tử trong lòng ngực cô ta, thở ra một hơi.

“Tâm Hinh, cháu…… cháu chạy ra! Đường Đường đâu? Đường Đường thế nào? Mau để ta nhìn xem!”

Bạch Tâm Hinh vẻ mặt áy náy, “Dì Mục, thật sự rất xin lỗi! Cháu không thể bảo vệ tốt Đường Đường, con bé giống như hôn mê đi. Đều là lỗi của cháu, chân bị trật chạy không mau, mới hại Đường Đường bị thương.”

Đàm Nguyệt Như đau lòng ôm chặt Tiểu Đoàn Tử, “Tại sao lại như vậy? Đường Đường, cháu sao rồi! Vân Phong, ông nhanh kêu xe cứu thương đi!”

Mục Vân Phong vội vàng trấn an bà, “Tôi nhìn thấy rất nhiều người gọi điện thoại, xe cứu thương khẳng định lập tức liền đến. Bà đừng vội.”

Đàm Nguyệt Như gấp đến độ mồ hôi đầy đầu.

Mục Vân Phong nói: “Tâm Hinh, lần này may nhờ có cháu, nếu không, Đường Đường nhà chúng tôi còn không biết sẽ thế nào đâu!”

Đàm Nguyệt Như cũng nói theo: “Thật sự quá cảm tạ cháu, Tâm Hinh!”

Cảm kích của nhị lão phát ra từ nội tâm.

Đường Đường chính là bảo bối của cả nhà, nếu xảy ra chuyện, bọn họ tuyệt đối không chịu nổi!

Bạch Tâm Hinh cúi đầu, che dấu một tia chột dạ nơi đáy mắt.

“Dì Mục, đây là cháu nên làm.”

Cũng may, thời khắc cuối cùng, cô lựa chọn bế Tiểu Đoàn Tử lên……

Đàm Nguyệt Như ôm Tiểu Đoàn Tử dỗ nửa ngày, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nhíu nhíu mày.

“Đúng rồi, không phải cháu nói, là Lạc Thần Tâm mang Đường Đường đến sao? Cô ta đâu?”

Bạch Tâm Hinh cắn cánh môi, thấp giọng nói: “Cháu…… cháu cũng không biết? Vừa rồi lúc nổi lửa, thật sự là quá rối loạn, cô ta lập tức liền chạy mất, cháu cũng không biết hiện tại cô ta ở nơi nào……”

Đàm Nguyệt Như nghe được lời này, tức giận đến muốn mệnh.

“Trên đời này sao sẽ có loại phụ nữ không lương tâm như vậy! Con gái của mình cũng không màng, chỉ biết tự mình chạy trốn!”

Bạch Tâm Hinh cố ý nói: “Dì Mục, dì…… dì đừng nói như vậy, chị dâu có thể chỉ là quá nóng nảy, rốt cuộc, loại chuyện hoả hoạn này rất khó gặp được, sợ hãi cũng là bình thường……”

“Cháu không phải cũng là lần đầu tiên gặp phải hoả hoạn sao? Cháu còn có thể nhớ rõ cứu Đường Đường, người mẹ ruột như cô ta thì sao? Hiện tại cũng không thấy bóng người, phỏng chừng đã sớm không biết chạy đi nơi nào rồi! Đường Đường đáng thương của ta, sao lại gặp phải một người mẹ như vậy!”

Đàm Nguyệt Như ôm Tiểu Đoàn Tử, cực kỳ đau lòng.

Nhịp tim Bạch Tâm Hinh thình thịch.

Tiểu Đoàn Tử rõ ràng là bị ném ra ngoài.

Nhưng người phụ nữ kia lại không có xuất hiện, chín phần mười là bị nhốt ở trong phòng, dữ nhiều lành ít.

Cô vừa nói như vậy, Mục phu nhân bọn họ khẳng định sẽ không lại nghĩ cách đi cứu cô ta.